Cho một lần mưa bay


blogradio.vn – Cứ để mưa giúp cô làm trôi đi hết những phấn son nhạt nhòa sau một ngày bận rộn, cứ để mưa làm trôi đi hết những nước mắt mà cô cứ nuốt vào bấy lâu nay. Cứ để một lần như thế, cô đã luôn mong như thế, có một lần mưa sẽ giúp cô làm bay sạch hết những lắng lo oán giận trong lòng.

***

Cô cứ đứng đó nhìn mãi ra ngoài trời, cô đang nghĩ tới anh. Mưa như vầy thì chắc công viêc của anh phải tạm dừng, mà có lẽ vì anh là một thợ xây nên anh nói anh rất ghét trời mưa. Cô luôn thấy tự hào về công việc của anh, một người thợ xây làm một công việc rất bình thường của cuộc sống. Chưa bao giờ tình yêu công việc và nỗi đam mê nghề nghiệp trong anh bị giảm đi, anh cứ miệt mài bao năm tháng cứ hết dự án này đến công trình khác. Anh nói gần như các bạn thợ xây của anh cũng vậy, ai cũng ghét trời mưa vì những lúc đó là họ phải tạm dừng công việc, trong khi niềm khát khao cháy bỏng trong họ là xây được thật nhiều ngôi nhà cho mọi người. Những ngôi nhà đủ chắc đủ vững bền để che nắng che mưa để ai cũng có một ngôi nhà đúng nghĩa giữa cuộc đời còn lắm bộn bề này.

Cô nhìn mưa mà cứ miên man nghĩ đến anh. Bây giờ trời đã vào mùa mưa, hôm nay mưa suốt từ sáng đến giờ không ngớt, không biết cách đó mấy trăm cây số thì chỗ anh làm có mưa không. Tối qua cô nghe dự báo thời tiết nói hôm nay gần như cả nước đều có mưa, mà những ngày mưa như này thì cô càng nghĩ càng nhớ đến anh. Vừa thấy ấm lòng và đầy yêu thương đầy ngưỡng mộ cho công việc anh đang làm, vừa nghe tình yêu ngày nào của hai vợ chồng cứ ngày càng đầy thêm lên. Người ta nói vợ chồng sống với nhau càng lâu thì cái tình sẽ vơi đi và cái nghĩa sẽ lớn lên, nhưng với anh và cô thì càng sống lâu tình yêu càng lớn lên càng đậm sâu.

Đó là vào một ngày cũng của mùa mưa.

Cô là con gái của một gia đình cán bộ viên chức sống trong thành phố, một gia đình có đủ ba đủ mẹ và đủ tình thương thật bình thường như bao gia đình khác. Nên những ngày cô quen anh và yêu anh thì mẹ cô phản đối. Mẹ cô nói cô là con gái duy nhất là cục cưng của ba mẹ, là con gái thành phố nên mẹ cô không muốn cô lấy chồng và làm dâu ở thôn quê. Mà thật ra mẹ cô nói vậy chứ mẹ cô cũng biết rõ là cô chẳng làm dâu, vì cưới xong là anh đã có kế hoạch để vợ chồng ở riêng, rồi vì công việc của cô là trong thành phố còn anh thì hay đi suốt khắp đó đây. Mẹ anh cũng không đồng ý, bà nói gia đình bà ở nông thôn quen cách sống giản dị chân chất nên bà muốn có một cô con dâu nông thôn hơn. Vậy là cả hai cái lý do rất khó chấp nhận kia rất khó nghe lọt tai kia cứ văng vẳng hiện lên trong mối quan hệ trong tình yêu của anh và cô mỗi lúc mỗi ngày. Rồi họ cũng cưới nhau và cũng ở riêng ngay lập tức. Tưởng chừng như chẳng còn có khó khăn nào nữa vì anh và cô đều chung tay lo cho cuộc sống chung của hai đứa, vậy mà một lần nữa mẹ anh lại nói cô phải sinh cho bà một đứa cháu trai để nối dõi vì anh là con một. Ban đầu cô cứ nghĩ chuyện đó chẳng phải là vấn đề và cô rất tự tin cho lần có thai đầu tiên của mình.

cho mot lan mua bay

Một bé gái cất tiếng khóc thật to như muốn báo cho mọi người biết sự ra đời, sự có mặt của bé trong cuộc đời này, mọi người hớn hở cười vui còn bà nội lại sầm mặt tức giận. Rồi lần có thai tiếp theo thì cô lại sinh đôi hai bé gái tiếp theo nữa, và cũng ngay sau lần đó anh đã chủ động quyết định dừng sinh. Anh nói vì thai đôi nên phải chấp nhận như vậy chứ anh không muốn cô quá vất vả nhọc nhằn, vừa lo đi làm vừa lo cuộc sống vừa lo chăm con. Mà ba bé gái cũng quá đủ để chiếm hết thời gian cả ngày của cô rồi, trong khi anh hay đi làm xa ít đỡ đần giúp cô nhiều việc. Anh nói nuôi một đứa con chẳng dễ dàng gì và nuôi một đứa con cho nó nên người cho nó thành người càng khó khăn gấp bội phần. Vậy là từ đó xem như tiêu tan giấc mơ có một đứa cháu nội đích tôn, vậy là từ đó mẹ anh chẳng còn hỏi han qua lại nữa và những mâu thuẫn đã ngấm ngầm từ bao lâu nay cứ như chờ dịp để bùng lên.

Vào ngày mưa cách đây mấy năm cô đã nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ anh và anh. Mẹ anh bảo anh nên cưới vợ khác để mẹ có một đứa cháu trai, còn anh cũng cương quyết bảo vệ gia đình bảo vệ cô. Anh nói muốn có con trai thì vợ anh sẽ sinh tiếp, vấn đề là tài chính và sức khỏe của gia đình không cho phép. Cô thấy choáng và sốc nặng khi nghe mẹ nói mẹ sẽ không thèm nhìn mặt hai vợ chồng nữa vì cứ cãi lời mẹ, còn giọng anh cất lên chắc nịch, tùy mẹ, rồi anh bỏ về.

Ngày mưa năm đó anh đã ôm cô rất chặt trong tay, anh nói anh hiểu những vất vả và cả những nỗi đau cô đang có. Còn cô sau lần nghe được cuộc nói chuyện đó, là lúc cô vừa đi làm về có ghé qua chợ mua cho mẹ ít trái cây mà mẹ thích ăn rồi tình cờ nghe được chứ cô không cố ý, cô đã đứng giữa sân nhà mẹ với bộ đồng phục công sở và cứ để mưa trút xối xả xuống người. Cô không muốn mẹ và anh thấy cô đang khóc, cứ để cho mưa ướt đẫm người cô cho trôi đi hết những muộn phiền những ai oán những tức tối từ bao lâu nay. Cứ để mưa giúp cô làm trôi đi hết những phấn son nhạt nhòa sau một ngày bận rộn, cứ để mưa làm trôi đi hết những nước mắt mà cô cứ nuốt vào bấy lâu nay. Cứ để một lần như thế, cô đã luôn mong như thế, có một lần mưa sẽ giúp cô làm bay sạch hết những lắng lo oán giận trong lòng. Và lần đó mưa đã giúp cô thật dù sau cơn mưa năm đó cô bị cảm đến cả tuần nhưng cô lại thấy hạnh phúc vì tình yêu của anh dành cho cô dành cho gia đình nhỏ của anh và cô.

Cô càng hiểu thêm về anh và cô càng hiểu tình yêu anh dành cho công việc, tình yêu của một người thợ xây. Như bao lần anh hay chia sẻ cùng cô, anh cứ đi hết một dự án hay một công trình nào là anh lại thấy rất vui, vì như vậy nghĩa là có thêm nhiều người có được những ngôi nhà mới. Mà tình yêu của anh đã đặt trọn vào đó trong từng viên gạch trong từng thùng hồ được trát lên. Anh, người đàn ông mà cô đã yêu và muốn nép bóng vào suốt đời bên cạnh. Vì sự vững chãi, vì tình yêu của anh luôn mãnh liệt chân thành như tính cách con người anh, yêu hết lòng và làm hết tâm.

Cô nhìn mưa, cơn mưa có vẻ chẳng có dấu hiệu nhỏ đi hay dừng lại, chắc sẽ mưa đến tối đến khuya luôn quá. Mà cứ mỗi lúc vào mùa mưa là cô lại thấy tình yêu anh dành cho công việc càng lớn hơn. Cô nhớ có mấy lần anh bị dừng công việc vì chưa kịp có dự án hay công trình, vậy là anh ở nhà chơi với con, học với con rồi đưa đón con giúp cô. Anh còn giúp sửa chữa lại nhà cho nhiều ngôi nhà trong xóm, một xóm gần như chỉ toàn những người lao động mà chẳng ai rành về sửa chữa nhà như anh. Như nhà của bác Bảy nhà của các cô chú lớn tuổi cứ trời mưa là bị dột bị hỏng nhiều chỗ vì đã xây nhiều năm, vậy là anh xắn tay lên làm từng cái một làm từng chỗ một. Ai cũng vui mừng và nói từ nay có mưa cũng không lo hứng dột tùm lum, từ nay có mưa là mưa sẽ bay xa khỏi ngôi nhà và không còn cảnh che trước chắn sau cho ngôi nhà nữa. Ai cũng mừng và nói xóm mình có một người thợ xây như anh, có một người sống đầy tình người biết trước biết sau như anh thì khỏe quá. Còn anh thì nói vì anh là một người thợ xây nên anh rất hiểu những cảnh nhà dột nhà, cong nhà vẹo của bao người. Mà bàn tay anh một khi đã đặt viên gạch nào lên đã tô đến đâu là ở đó phải thật chắc chắn để ngôi nhà phải thật an toàn, và để không chỉ một lần khi nhà còn mới mà đến bao năm sau thì mưa cũng sẽ bay.

cho mot lan mua bay (2)

Cô nhìn cơn mưa và nghĩ đến anh, cô càng nghĩ đến anh cô lại càng nghĩ đến những lớp học những ngôi trường của bao nhiêu thầy cô học sinh trên những miền cao. Mà đã có mấy lần cô hỏi anh là làm sao để những đồng nghiệp của cô trên đó làm sao để các con trên đó có được những nơi dạy những nơi học được khô ráo an toàn vững chắc. Đã bao lần cô nhìn thấy nghe thấy có nhiều những ngôi trường những lớp học đã xuống cấp, cứ mưa đến là bị chảy dột tứ tung. Rồi cô trò vẫn cứ ngày ngày bám theo từng con chữ từng trang sách vở đều đặn mà cô nhìn cứ thấy xót lòng. Anh nói đó chuyện thuộc tầm vĩ mô còn anh chỉ là một thợ xây, cứ đi đến đâu cứ dự án hay công trình có anh thì anh sẽ làm hết sức mình.

Cho một lần mưa bay xa khỏi những nơi đó, cho các cô cho các con được ấm áp hơn, được cất vang giọng đọc được yên tâm ngồi vững trong lớp cho dù có gió mưa cỡ nào. Chắc anh nói đúng, đó là những chuyện thuộc tầm vĩ mô mà anh và cô cũng chỉ biết mơ ước. Cô chỉ thấy vui vì cứ mỗi lần truyền thông truyền hình đưa tin là sự giúp đỡ và những quan tâm thiết thực lại có mặt, cho mưa sẽ bay xa, dù chỉ một lần. Mà có một lần là sẽ có nhiều lần để các con nơi ấy được lớn lên được học tập được phát triển một cách bình yên nhất và tốt nhất.

Cô quay vào bếp, bữa cơm tối cuối tuần đã xong, không biết mưa như này thì anh ăn uống ra sao nơi đó. Bất giác cô đưa mắt nhìn căn bếp, tiếng mưa vẫn rơi đều nghe rất rõ nhưng trong bếp là một sự ấm cúng vô cùng, mà nhìn đâu cũng thấy dấu chân anh, cũng thấy dấu bàn tay anh. Chính anh đã sửa lại căn bếp thật chắc chắn cho mấy mẹ con ở nhà được khỏi nắng khỏi mưa, mà nhìn đâu đâu cô cũng thấy xúc động. Có lẽ công việc của anh đã làm anh như vậy, một người thợ xây luôn mong muốn những ngôi nhà được kín đáo, được vững chắc không còn mưa đe dọa, không còn những cảnh dột khắp nơi trong nhà. Một người thợ xây muốn mưa bay thật xa, mưa cứ rơi ngoài đường kia để lại bình yên và khô ráo cho những ngôi nhà. Còn cô, vợ của một người thợ xây, cô lại nhớ hoài cơn mưa lần đó, cơn mưa đã giúp cô thổi bay hết những nỗi niềm chất chồng không thể nói ra. Chỉ cần một vòng tay của anh chỉ cần một bờ vai ấm nóng của anh, vậy là mưa và anh đã giúp cô được nhẹ nhàng trở lại. Một lần đó, cơn mưa và cả anh, đã giúp cô nghe lại bình yên cất lên trong lòng.

Mưa hãy bay xa trên những con đường trong khắp cùng nơi chốn. Và nếu cuộc đời còn có anh còn có những người thợ xây như anh thì mưa sẽ bay xa mãi ngoài những ngôi nhà, một lần, và nhiều lần nữa.

Cô mặc áo mưa chuẩn bị đi đón bé út ở lớp học tiếng Anh, tiếng hát vang lên từ một ngôi nhà hàng xóm làm cô thấy thêm yêu cơn mưa này. Anh ghét mưa nhưng cô thì yêu, có lẽ vì mưa đã giúp cô hiểu nhiều thật nhiều về tình yêu của anh, tình yêu của một người thợ xây dành cho gia đình dành cho vợ con và dành cho công việc nữa.

“Mưa rơi cho đời thêm nhớ thương

Hạt mưa ướt vai người tha hương

Mưa rơi cứ rơi mãi không ngừng

Có người ca sĩ khóc đời quạnh hiu”

Cô đang đi giữa cơn mưa, có cơn mưa song hành cùng cô chứ cô không quạnh hiu. Cô chỉ luôn một mình nghĩ đến anh và nhớ đến anh, nhớ cả cơn mưa năm nào nhớ cơn mưa lần đó, và nhớ luôn anh đã nói ghét mưa, anh chỉ thích mưa bay, một lần và sẽ là nhiều lần sau đó.

© HẢI ANH – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hồi Ức Hoa Dã Quỳ (Phần 1) – Cuộc Gặp Định Mệnh | Blog Radio