blogradio.vn – Nhưng sâu thẳm, Hoàng vẫn hy vọng. Hy vọng rằng một ngày nào đó, Nga sẽ hiểu được trái tim anh, hiểu rằng tất cả những gì anh làm, dù đúng hay sai, cũng chỉ vì anh yêu cô quá nhiều.
***
(Tiếp theo phần 1)
Tình yêu của Nga và Hoàng cứ bình dị trôi qua như dòng nước, khi êm đềm, khi cuộn sóng. Mặc dù họ không sống cùng nhau, mỗi ngày trôi qua đều là một thử thách đối với Hoàng – người đàn ông luôn tự đấu tranh giữa tình yêu và sự ghen tuông của chính mình.
Hoàng hiểu rõ công việc của Nga, anh biết rằng cô không có nhiều sự lựa chọn khi phải đứng trước gánh nặng mưu sinh và ước mơ xây dựng một tương lai tốt đẹp cho con gái. Nhưng trái tim anh, dù rộng lượng bao nhiêu, vẫn không thể tránh khỏi những cơn ghen âm ỉ mỗi khi Nga đi làm.
Có những đêm, Nga bận rộn đến mức không nhắn tin hay gọi điện cho anh. Hoàng ngồi một mình, ly rượu sóng sánh trên tay, tâm trí anh rối bời. Anh gọi cho Nga, giọng nói đầy yêu thương xen lẫn trách móc: “Em mải làm quá, chẳng nhớ gì đến anh. Một dòng tin nhắn cũng không có.”
Nga ở đầu dây bên kia, giọng mệt mỏi nhưng dịu dàng: “Hoàng, anh biết mục tiêu của em khi ra Hà Nội là gì mà. Em cần kiếm tiền, chứ không phải để tìm kiếm tình yêu. Nếu anh chấp nhận yêu em, hãy tôn trọng mục tiêu của em, được không?”
Tối hôm đó, Hoàng bước đi lặng lẽ dưới cơn mưa cuối thu. Những giọt nước mưa lạnh buốt rơi xuống khuôn mặt anh, hòa lẫn với khói thuốc đã bị mưa làm ướt sũng. Anh không buồn che dù, cũng chẳng buồn để ý những ánh mắt tò mò của người đi đường. Trong lòng anh chỉ còn lại sự trống rỗng và nỗi đau không thể gọi tên.
Sáng hôm sau, Hoàng gặp Nga. Đôi mắt anh thâm quầng vì một đêm không ngủ, giọng anh khàn đi vì những cơn gió lạnh đêm qua. Anh nhìn cô, ánh mắt đầy chân thành:
“Anh biết tình cảm của em dành cho anh không đủ lớn. Anh cũng biết anh không thể lo lắng cho em và con bé nhiều như em mong đợi. Nhưng anh chấp nhận tất cả. Chỉ xin em, hãy cho anh được ở bên hai mẹ con, dù chỉ là một góc nhỏ trong cuộc sống của em.”
Nga nhìn Hoàng, lòng cô bỗng nhẹ bẫng. Cô biết Hoàng yêu cô thật lòng, nhưng cũng biết rằng tình yêu ấy không hề dễ dàng. Cô không đáp lại, chỉ gật đầu nhẹ. Cái gật đầu ấy đủ để Hoàng cảm thấy lòng anh như trút được gánh nặng.
Một lần khác, trong cơn say, Hoàng gọi cho Nga. Giọng anh lạc đi giữa những tiếng thở dài: “Xin lỗi em… Anh có lỗi vì anh không đủ tài giỏi để lo cho em và con bé nhiều hơn. Nhưng tình cảm của anh dành cho hai mẹ con là thật lòng, rất chân thành. Xin em, đừng rời xa anh.”
Nga im lặng nghe những lời nói từ trái tim của Hoàng. Cô không trả lời ngay, chỉ nói khẽ: “Anh hãy ngủ đi. Em không rời xa anh đâu.”
Câu nói ấy khiến Hoàng yên tâm hơn một chút. Anh biết Nga không hứa hẹn điều gì chắc chắn, nhưng với anh, chỉ cần cô không rời đi, chỉ cần cô thỉnh thoảng dành cho anh chút thời gian, vài lời hỏi han, là anh đã cảm thấy đủ đầy rồi.
Tình yêu của họ không phải là thứ tình yêu lãng mạn, rực rỡ như trong những câu chuyện cổ tích. Nó đầy rẫy những vết xước, những lo toan và cả những giọt nước mắt. Nhưng Hoàng biết, trong trái tim mình, Nga và cô con gái nhỏ của cô đã trở thành một phần không thể thiếu.
Dù khó khăn đến đâu, Hoàng vẫn chọn yêu Nga – yêu cả những mảnh ghép không hoàn hảo trong cuộc đời cô, và yêu cả ước mơ mà cô đang từng ngày theo đuổi. Anh biết, chỉ cần có tình yêu chân thành, mọi sóng gió đều có thể vượt qua.
Đêm đó, Hoàng và Nga vội vã bắt xe về Nghệ An khi Nga nhận được tin con gái bị ốm nặng. Trái tim Hoàng như nghẹn lại khi nghe tin, không một giây do dự, anh nhanh chóng gọi điện về nhà báo cho con trai rằng anh sẽ không về tối nay. Thực tế, anh chỉ muốn một điều: được ở bên Nga và con gái của cô lúc này.
Chuyến xe đêm lao nhanh qua những con đường vắng, ánh đèn mờ hắt lên khuôn mặt đầy lo lắng của Nga. Hoàng ngồi cạnh, tay nhẹ nhàng đặt lên tay cô, siết chặt như muốn truyền cho cô một chút sức mạnh. “Không sao đâu, em. Có anh ở đây rồi,” anh thì thầm.
Gần nửa đêm, họ về đến Nghệ An. Không ghé qua nhà, Hoàng và Nga vào thẳng bệnh viện. Cô bé Linh nằm trên giường bệnh, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt khép hờ. Hoàng đứng lặng nhìn cô bé, lòng anh như thắt lại. Linh nhỏ bé quá, yếu ớt quá. Anh hít một hơi thật sâu, bước đến bên giường, ánh mắt tràn đầy yêu thương. “Con gái, cố lên nhé,” Hoàng nói, giọng nghèn nghẹn.
Nga đứng cạnh, nhìn Hoàng chăm sóc Linh mà nước mắt lặng lẽ rơi. Từ lúc nào, anh đã trở thành chỗ dựa lớn nhất cho cô và con gái. Cô cảm thấy lòng mình dịu lại, dù tình cảnh lúc này không dễ dàng.
Đêm đó, Hoàng gần như thức trắng đêm để theo dõi Linh, thỉnh thoảng chạm nhẹ vào trán con bé để kiểm tra xem còn sốt không. Nga cũng mệt mỏi thiếp đi bên cạnh con. Hoàng khẽ nhìn cô, rồi nhìn Linh, cảm thấy trong lòng một sự thôi thúc mạnh mẽ.
Đến gần sáng, khi Linh đã bớt sốt, anh mới dám nằm xuống nghỉ ngơi. Trong cơn mơ chập chờn, Hoàng thấy một hình ảnh khiến tim anh thắt lại nhưng cũng đầy hạnh phúc. Anh mơ thấy mình, Nga và Linh là một gia đình. Họ sống cùng nhau trong một ngôi nhà nhỏ, nơi mỗi ngày anh có thể thức dậy để nhìn thấy hai mẹ con cười đùa bên bàn ăn sáng. Anh thấy mình bế Linh trên vai, dắt tay Nga đi dạo trong một buổi chiều đầy nắng. Đó là một giấc mơ thật đẹp, đến mức khi tỉnh dậy, Hoàng cảm thấy khóe mắt mình ướt nhòe. Anh đưa tay lên mặt, nhận ra mình đã khóc trong giấc mơ. Anh khẽ cười, một nụ cười vừa buồn, vừa ngọt ngào. Quay sang, anh thấy Nga và Linh vẫn đang ngủ ngon. Anh ngồi dậy, kéo chăn nhẹ lên cho hai mẹ con, rồi quay lại chỗ nằm của mình.
Từ sâu trong lòng, Hoàng biết, giấc mơ ấy không chỉ là giấc mơ. Đó là điều anh khao khát nhất. Anh muốn được chăm sóc cho hai mẹ con, muốn trở thành một phần trong cuộc đời họ. Và anh biết rằng, dù khó khăn đến đâu, anh cũng sẽ cố gắng để biến giấc mơ ấy thành hiện thực.
Sáng hôm sau, khi Linh tỉnh lại, đôi mắt con bé ánh lên một tia sáng yếu ớt nhưng đầy hy vọng. Nhìn ánh mắt ấy, Hoàng mỉm cười. “Con gái, bố sẽ luôn ở đây, không sao đâu.” Và trong khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy mình đã tìm thấy ý nghĩa thực sự của cuộc đời.
Ngày hôm sau, Hoàng trở lại Hà Nội, quay về với công việc và cuộc sống thường ngày của mình. Và Nga vẫn ở lại Nghệ An để chăm sóc con gái. Những ngày cách xa, Hoàng luôn chờ đợi từng cuộc gọi từ Nga. Mỗi lần thấy Nga mỉm cười báo rằng Linh đã khỏe hơn, sắp được ra viện, lòng Hoàng như ấm lại.
Nhưng niềm hạnh phúc của Hoàng không chỉ dừng lại ở việc Linh sắp khỏi bệnh. Anh nhận ra rằng, khi Nga ở Nghệ An, cô dường như trở thành một con người khác – một người con, một người mẹ, một người chị biết chăm lo cho gia đình. Cô không phải thức thâu đêm suốt sáng, không phải chìm đắm trong những cuộc nhậu ép buộc vì công việc. Anh thấy Nga tự nhiên hơn, dịu dàng hơn, và… gần gũi hơn.
Có lần, trong một cuộc gọi, Hoàng trêu: “Hay là mình bỏ lại tất cả mọi thứ ở Hà Nội, về quê em xin bố một mảnh ruộng, rồi vợ chồng mình trồng rau, nuôi lợn nhỉ?”
Nga bật cười, khuôn mặt thoáng chút ửng đỏ: “Anh nói gì nghe kỳ vậy? Ai mà làm vợ anh chứ?”
Hoàng tiếp tục chọc ghẹo: “Thì em chứ ai. Ở quê thế này, em đâu cần phải phấn son nhiều, anh thích cô Nga mộc mạc như thế này hơn.”
Nga cười trừ, nhưng không đáp lại. Lòng cô như thoáng qua một cơn gió nhẹ, mát lành nhưng cũng vướng víu.
Hoàng cảm thấy khoảng cách hơn 300km không còn là vấn đề. Khi Nga ở Nghệ An, anh cảm thấy cô gần gũi hơn cả lúc ở Hà Nội. Mỗi khi nhớ cô, anh có thể nhấc máy gọi bất cứ lúc nào, nghe tiếng cô trả lời thay vì những lần thuê bao “hiện không liên lạc được” khi cô tắt máy để ngủ sau ca làm việc.
Có lần, anh bảo: “Vợ ơi, ở nhà nhớ giữ sức khỏe, nghe lời chồng nhé.”
Nga khẽ lắc đầu, giọng nghiêm túc: “Anh đừng gọi em vậy, em không thích đâu.”
Hoàng thoáng chút bối rối, nhưng không dám hỏi tại sao. Có lẽ anh sợ, sợ câu trả lời từ Nga sẽ khiến anh đau lòng. Nhưng sâu thẳm, anh biết rằng tình cảm của anh dành cho cô không thay đổi.
Hoàng nhiều lần tự hỏi: “Tại sao Nga không muốn mình gọi cô ấy là vợ? Là vì cô ấy chưa yêu mình đủ nhiều? Hay cô ấy vẫn còn lo lắng cho tương lai?” Nhưng anh không dám đào sâu thêm. Với Hoàng, chỉ cần được nhìn thấy nụ cười của Nga, nghe thấy giọng nói dịu dàng của cô mỗi ngày, là đủ để anh cảm thấy cuộc sống mình trọn vẹn.
Những ngày Nga ở quê, dù xa cách nhưng lại giúp Hoàng nhận ra điều mà anh luôn khao khát. Anh không chỉ yêu Nga – cô gái mạnh mẽ nhưng đầy tổn thương – mà còn yêu hình ảnh của một người mẹ hết lòng vì con. Anh mơ ước có thể cùng Nga xây dựng một gia đình thực sự, một tổ ấm mà anh có thể yêu thương và bảo vệ cả cô và con gái nhỏ của cô.
Nhưng Hoàng hiểu rằng, để có được điều đó, anh cần sự đồng lòng từ Nga. Và anh sẵn sàng chờ đợi, dù thời gian có dài bao lâu đi chăng nữa.
Niềm đam mê đầu tư cổ phiếu của Hoàng bắt đầu từ những ngày anh còn là cậu sinh viên ngồi dưới giảng đường đại học. Khi ấy, những cái tên như Warren Buffett hay Benjamin Graham đã truyền cảm hứng mạnh mẽ cho anh. Anh ước mơ một ngày sẽ trở thành một nhà đầu tư thành công, với những quyết định khôn ngoan, kiên định và dài hạn như thần tượng của mình.
Sau khi ra trường và có công việc ổn định, Hoàng bắt đầu dành dụm vốn để thực hiện ước mơ. Suốt 10 năm, anh kiên trì với phương pháp đầu tư mà mình đã đề ra, và thành quả của anh không nhỏ. Những khoản lợi nhuận tăng dần theo năm tháng giúp Hoàng cảm thấy tự hào và hạnh phúc.
Nhưng rồi mọi thứ bắt đầu thay đổi khi Hoàng gặp Nga. Tình yêu với cô không chỉ mang lại niềm vui mà còn khiến anh khao khát có thể lo cho mẹ con cô một cuộc sống tốt đẹp hơn. Áp lực đó đẩy Hoàng vào một quyết định sai lầm. Anh phá vỡ nguyễn tắc đầu tư dài hạn đã theo đuổi suốt 10 năm qua và lao vào những cuộc đầu tư lướt sóng đầy rủi ro.
Với tâm lý phải kiếm thật nhiều tiền trong thời gian ngắn, Hoàng đầu tư như một con bạc. Anh liên tục đổ tiền vào những cổ phiếu biến động mạnh, hy vọng sẽ thu được lợi nhuận lớn. Nhưng thị trường không như anh mong đợi. Trong vòng một tuần, tài sản của anh bốc hơi gần 60%.
Hoàng bắt đầu mất kiểm soát. Anh vay mượn thêm tiền với hy vọng gỡ lại, tự nhủ rằng thị trường xuống ắt sẽ có lúc lên. Nhưng thực tế không phải vậy. Mỗi khoản đầu tư thất bại khiến anh chìm sâu hơn vào vòng xoáy nợ nần và tuyệt vọng.
Không chỉ vậy, áp lực tài chính và sự thất bại trong đầu tư đã ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của Hoàng. Anh không còn tập trung vào công việc, hiệu quả làm việc giảm sút. Trong gia đình, những mâu thuẫn nhỏ nhặt cũng dần trờ nên nghiêm trọng hơn.
Con trai anh, năm nay bước vào tuổi dậy thì, có những phản ứng mà Hoàng không thể kiểm soát. Những cuộc cãi vã giữa cha và con trai khiến anh cảm thấy bất lực, như thể anh đang mất đi quyền làm cha. Còn vợ anh, dù không nói ra, nhưng ánh mắt đầy mệt mỏi và xa cách của cô như một nhát dao cứa vào lòng anh.
Trong tình trạng đó, Hoàng chìm trong bia rượu và thuốc lá như một cách trốn chạy thực tại. Mỗi đêm, anh ngồi một mình trong góc quán quen, uống cạn từng ly rượu trong im lặng. Nhiều lần, Nga gọi điện hỏi thăm, anh chỉ ậm ừ vài câu rồi nhanh chóng tắt máy. Anh không muốn Nga biết tình trạng của mình, càng không muốn cô phải lo lắng thêm.
Có lần, Nga nhận ra điều gì đó bất ổn và hỏi: “Anh có chuyện gì giấu em phải không? Sao em thấy anh không còn vui vẻ như trước?”
Hoàng chỉ cười gượng, lảng tránh: “Không có gì đâu, chỉ là công việc dạo này hơi áp lực.”
Nhưng sự thật là, Hoàng đang gánh trên vai những áp lực khổng lồ từ nợ nần, công việc và gia đình. Từng ngày trôi qua, anh cảm thấy mình như đang chìm dần, không thể tìm được lối thoát.
Tuy nhiên, trong những khoảnh khắc đen tối nhất, hình ảnh của Nga và cô con gái nhỏ của cô luôn hiện lên trong tâm trí Hoàng. Đó là động lực duy nhất khiến anh chưa hoàn toàn gục ngã. Anh tự nhủ: “Mình không thể bỏ cuộc. Vì Nga, vì Linh, mình phải đứng dậy.”
Nhưng làm thế nào để đứng dậy, khi trước mắt anh chỉ toàn là bóng tối?
Hoàng đã từng nghĩ, dù cuộc sống có vùi dập anh thế nào, chỉ cần có Nga bên cạnh, anh sẽ vượt qua được tất cả. Nhưng giờ đây, giữa những áp lực đè nặng và nỗi đau tình cảm, anh cảm thấy mình đang dần mất đi mọi thứ.
Hàng ngày, Hoàng chìm đắm trong bia rượu, cố tìm kiếm một lối thoát mà anh biết rõ là không tồn tại. Công việc từng là niềm tự hào, giờ trở thành gánh nặng. Hai đứa con anh, từng là ánh sáng của cuộc đời anh, giờ cũng bị anh bỏ mặc. Anh thấy mình bất lực, vô dụng và chẳng còn xứng đáng làm một người cha.
Tối hôm đó, trong cơn say, anh đến quán karaoke nơi Nga làm việc. Anh không muốn gì hơn ngoài việc gặp cô, được nhìn thấy cô, dù chỉ trong chốc lát, để chia sẻ những uất ức, đau đớn mà anh không thể nói với ai. Nhưng Nga lại không có ở đó. Cô bận tiếp những người đàn ông khác, như một phần công việc mà cô không thể chối từ.
Hoàng ngồi lặng trong góc tối của phòng hát, lòng ngổn ngang cay đắng. Anh biết mình không có quyền đòi hỏi gì ở Nga, nhưng trong tim, anh vẫn cảm thấy một nỗi đau nhói. “Nga, em cũng như họ thôi, cũng là lựa chọn của những người đàn ông khác. Nhưng sao anh không thể quên được em?”
Trong một khoảnh khắc bốc đồng và đầy tổn thương, Hoàng quyết định gọi một cô gái khác vào ngồi cùng mình. Anh hy vọng sẽ tìm thấy chút niềm vui, chút khuây khỏa, hoặc ít nhất, làm dịu đi sự cay đắng trong lòng. Nhưng khi cô gái bước vào, mỉm cười dịu dàng, Hoàng nhận ra lòng mình trống rỗng. Anh không muốn ai khác. Dù ngồi cạnh cô gái này, nhưng trong tâm trí anh chỉ có hình bóng của Nga.
Sáng hôm sau, Hoàng giật mình tỉnh dậy với cơn đau đầu dữ dội và một cảm giác hối hận sâu sắc. Anh không ngờ rằng Nga đã biết chuyện. Tin nhắn của cô gửi đến, đầy trách móc và giận dữ, như từng nhát dao cắt sâu vào lòng anh.
“Anh cũng giống những người đàn ông khác thôi. Em đã nhầm về anh. Mình dừng được rồi. Đừng tìm em nữa.”
Những lời của Nga khiến Hoàng như chết lặng. Anh vội vã nhắn tin giải thích, gọi điện liên tục, nhưng mọi cách liên lạc với cô đều bị chặn. Nga đã dứt khoát với anh, không cho anh bất kỳ cơ hội nào để giải thích.
Hoàng ngồi một mình trong căn phòng tối, điếu thuốc trên tay cháy dở. “Nga, em không tin anh sao? Em không hiểu anh sao? Hay là… em chưa bao giờ thực sự yêu anh?”
Những câu hỏi cứ xoáy sâu vào tâm trí Hoàng, không có lời đáp. Anh cảm thấy đau, đau đến mức tưởng như không thở nổi. Nhưng không chỉ vì nhớ Nga. Anh đau nhiều hơn bởi cảm giác bị hiểu lầm, bởi nghĩ rằng tình cảm anh dành cho Nga sâu đậm bao nhiêu, thì tình cảm của cô dành cho anh lại hời hợt bấy nhiêu.
Suốt mấy ngày liền, Hoàng không thể liên lạc được với Nga. Anh giam mình trong nỗi nhớ và sự tự dằn vặt. Trong lòng anh, tình yêu với Nga không hề phai nhạt, nhưng giờ đây, nó giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt anh từng ngày.
“Có lẽ, Nga đúng. Mình cũng chỉ là một người đàn ông tầm thường, giống như bao người đàn ông khác, không thể mang lại gì cho cô ấy ngoài những rắc rối.”
Nhưng sâu thẳm, Hoàng vẫn hy vọng. Hy vọng rằng một ngày nào đó, Nga sẽ hiểu được trái tim anh, hiểu rằng tất cả những gì anh làm, dù đúng hay sai, cũng chỉ vì anh yêu cô quá nhiều.
Hoàng tỉnh dậy trong ánh sáng nhạt nhòa của buổi sáng, đầu anh đau nhức như búa bổ, và cổ họng thì khô rát. Cơn khát thúc giục anh bật dậy, đi về phía bếp, mở tủ lạnh lấy chai nước. Anh uống như thể vừa trải qua một hành trình dài trên sa mạc. Trong đầu anh còn lởn vởn hình ảnh của đêm qua – một giấc mơ dài và mơ hồ về một người phụ nữ tên Nga, về những cảm xúc hỗn loạn mà anh không thể giải thích được.
Vợ anh đẩy cửa bước vào phòng, giọng nhẹ nhàng nhưng dứt khoát: “Anh dậy rồi à? Xuống ăn sáng đi, em nấu xong rồi.”
Hoàng nhìn chị, ánh mắt vừa thân quen, vừa như có chút gì đó xa lạ. Anh chậm rãi xuống cầu thang, nơi bàn ăn đã dọn sẵn, hai đứa con đang ngồi đợi anh. Cậu con trai lớn bắt đầu kể về chuyện ở trường, không còn bướng bỉnh như trong trí nhớ rối loạn của anh. Con gái nhỏ của anh thì ríu rít, đôi mắt sáng ngời niềm vui.
“Mọi thứ thật… bình thường,” anh nghĩ thầm, một chút ngạc nhiên pha lẫn bối rối.
Ăn sáng xong, Hoàng lái xe chở hai đứa trẻ đi học. Dọc đường, anh nhận ra cảm giác an yên đang dần trở lại trong lòng mình. Những cơn áp lực, những nỗi lo về thị trường chứng khoán, hay hình ảnh Nga với những giằng xé nội tâm đều tan biến. Thay vào đó, anh cảm nhận được sự ấm áp của gia đình – điều mà từ lâu anh đã không còn để tâm đủ nhiều.
Khi đến chỗ làm, mọi việc vẫn diễn ra như thường ngày. Hoàng bật máy tính, kiểm tra công việc và sau đó mở ứng dụng cổ phiếu. Tài khoản của anh vẫn nguyên vẹn, là những con số tích lũy từ mười năm nỗ lực. Không có dấu hiệu nào của những mất mát khủng khiếp mà anh đã mơ thấy.
Hoàng cầm điện thoại, lướt qua danh bạ. Anh tìm kiếm cái tên “Kim Nga”, nhưng không có. Tim anh chùng xuống một nhịp. “Vậy là mọi thứ… chỉ là một giấc mơ,” anh tự nhủ, một chút hụt hẫng len lỏi trong lòng.
Hoàng ngồi dựa lưng vào ghế, đôi mắt khép hờ. Những hình ảnh trong mơ hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết. Gương mặt của Nga, ánh mắt trầm buồn của cô, nụ cười của bé Linh, cả những cơn ghen tuông, đau đớn, và tình yêu sâu đậm mà anh đã dành cho họ. Tất cả đều quá sống động, như thể anh thực sự đã sống một cuộc đời khác.
Anh khẽ cười, một nụ cười pha lẫn giữa hạnh phúc và nuối tiếc.
“Có lẽ Nga chỉ là giấc mơ của mình, nhưng đó là giấc mơ đẹp nhất. Một giấc mơ khiến mình hiểu rằng, đôi khi, những cảm xúc mãnh liệt nhất không cần phải có thật, chỉ cần chúng làm trái tim mình rung động là đủ.”
Từ ngày hôm đó, Hoàng sống chậm lại. Anh dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, lắng nghe và trò chuyện với con cái nhiều hơn. Mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, anh lại nhớ về Nga – một người phụ nữ có thể không tồn tại trong đời thực, nhưng đã để lại dấu ấn sâu đậm trong giấc mơ của anh.
Và đâu đó, trong một góc nhỏ của trái tim, Hoàng luôn giữ một niềm tin mơ hồ: có lẽ, một ngày nào đó, anh sẽ gặp được Nga – hoặc một người giống như cô. Một người sẽ khiến anh tự hỏi, liệu đó có phải là giấc mơ hay là định mệnh?
(Hết)
© Hoàng Sâm – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Anh, Người Ấy Và Em – Phần Cuối | Blog Radio
Giá đập hộp dưới 19 triệu đồng, chiếc iPhone 6,7 inch này vẫn đáng mua
Lie To Love | Clip EP04 | Mr. Li paid Xieyi a surprise visit in the middle of the night! | ENG SUB
Body cực phẩm của mỹ nam phim trăm tỷ đang gây sốt
Vì sao người có mặt tiền kinh doanh thường rất hung dữ khi có xe đậu trước nhà?
Cảnh báo: Loại gia vị quen thuộc làm giảm tác dụng của thuốc khi dùng chung
Sài Gòn ngày 30/4/1975 trong hồi ức bác sĩ
Các Đoàn Đại biểu Quốc hội phải giám sát chuyên đề về tổ chức bộ máy chính quyền địa phương
#CHILLBOLERO | ĐẬP VỠ CÂY ĐÀN QUANG HÙNG
Luật cho người thay thế quang hùng hamlet trương
Nam diễn viên nổi đình đám của showbiz Việt: U50 chưa dám lấy vợ, đời thực nhiều biến cố như phim
Galaxy Z Fold7 và Z Flip7 hé lộ dung lượng pin và những nâng cấp đáng chú ý
CHUÔNG XOAY TÂY TẠNG CHUÔNG XOAY MẬT TÔNG
Bộ Tài chính cảnh báo chiêu lừa đảo tinh vi, người dân cần đặc biệt chú ý
Vingroup dự kiến khởi công khu đô thị hơn 1.000 ha tại Long An
là Anh ( cùng anh ) cover Quang Hùng | Phạm lịch beat|
【一见你就笑】EP1:檀健次、李兰迪《滤镜》甜蜜善后!《一见你就笑》
Napoli và Inter cùng chiến thắng, Serie A kịch tính những vòng cuối
Review phim hay #thomo69.fun #phimhayofficial
Hứa Thật Nhiều Thất Hứa Thật Nhiều QUANG HÙNG
Please love and support DiDi in CHUANG ASIA | 【CHUANG ASIA】
PHÍA SAU MỘT CÔ GÁI QUANG HÙNG
Trình Quốc hội về việc sửa đổi, bổ sung liên quan 8 điều của Hiến pháp 2013
Hình ảnh 12 loại sữa giả và hàng loạt sản phẩm khác đang điều tra
Arsene Wenger phản đối quả 11m của Inter và việc dùng VAR ở chế độ quay chậm
Trận đại hồng thủy lớn nhất trong lịch sử Trái Đất
Danh tính người đàn ông bị đồn là tình mới của Triệu Lệ Dĩnh
AI tái hiện Trịnh Công Sơn trên sóng VTV gây tranh cãi: Gia đình lên tiếng
13 năm rực rỡ của Tim Cook: 2 lần giúp Apple thoát ‘bão thuế’, gom được núi tiền mặt cao như đỉnh Everest, đưa vốn hóa công ty cán mốc 3.000 tỷ USD
1.500 nghệ sĩ biểu diễn các chương trình nghệ thuật chào mừng kỷ niệm 50 năm thống nhất đất nước
NHẠC NGHE TRÊN XE 🎧TÁI SINH REMIX – SET NHẠC TỦ HOUSE LAK & DEEP HOUSE CHILL 8X9X CỰC SANG
#CHIILL RADIO MIXXING | ÍT NHƯNG DÀI LÂU RADIO 2 | QUANG HÙNG
Pin dự phòng có… cảm xúc!
MIXXINBEAT | Ừ ! Có Anh Đây | QUANG HÙNG
Bạn thực sự cần ngủ bao nhiêu tiếng mỗi đêm?
Cách nhâm nhi cà phê vừa tốt cho sức khỏe, vừa phòng bệnh
10 thực phẩm rẻ tiền, bổ thận đang bán đầy chợ Việt, người bệnh thận nên ăn để phòng biến chứng
Nữ hành khách cởi đồ, làm chuyện khó tin ngay trên ghế máy bay
Thị phần iPhone vẫn vững vàng bất chấp thị trường đi ngang
Hòa Tấu Guitar Buổi Sáng Nhẹ Nhàng – Xoa Dịu Tâm Hồn Cho Cả Ngày An Lành | LK Rumba nhạc Phòng Trà
Tin nóng thể thao tối 7/5: Bóng chuyền Việt Nam chốt danh sách dự giải châu Á; CAHN đón tin vui trước trận chung kết
Triển lãm Top 10 Pavilion – khi rác thải trở thành cảm hứng
Terra de Alma Ⅱ: O Inigualável Clã Tang | Episódio 95 | WeTV
Khi chú chó ngao tây tạng, gặp phải cô chủ còn dữ hơn cả mình#shorts
Buồn Trong Những Ngày Vui
TÁI SINH – Tùng Dương Remix #tungduong #casitungduong #music
Chiều Nay không có mưa bay #CHILLCOVER
Hai nhóc tỳ nhà nam MC nổi tiếng VTV gây chú ý với bộ ảnh kỷ niệm hướng tới ngày 30/4
Litmatch là gì? Hướng dẫn cách đăng nhập Litmatch mới nhất 2025
CHILLCOVER | TÔI KHÔNG TIN | QUANG HÙNG
ENG SUB【值得爱Such A Good Love】EP12 周水失恋萎靡 大吉回家不顺(王安宇、王玉雯)
Tiết lộ về chiến sĩ đặc công đóng cả 2 bom tấn ‘Địa đạo’ và ‘Lật mặt 8’
Đúng 12h trưa thứ Sáu 18/4/2025, 3 con giáp vinh hoa bạt ngàn, phú quý đủ đường, giàu sang ngút trời