Sinh nhật


blogradio.vn – Ồ, qua ngày mới rồi. Vậy là chính thức đến sinh nhật cô. Lại thêm một tuổi mới. Lại có thêm nhiều cái phải lo. Nhưng ít nhất, bây giờ là khoảnh khắc riêng tư hiếm hoi.

***

23 giờ 58 phút…

Hai phút nữa là qua ngày mới, ngày sinh nhật của cô.

Quá cafe chẳng còn mống khách nào, cũng đúng thôi, đêm muộn rồi. Dù là quán mở 24 giờ một ngày, nhưng đâu có đồng nghĩa với việc rằng tầm này sẽ có khách? Tay nhân viên trực quán thì mơ màng, liu thiu chìm vào giấc ngủ khi gối đầu lên cuốn Menu ở quầy thu ngân.

Đèn điện bật sáng trưng, những dây đèn đủ màu sắc nhấp nháy dọc theo khung cửa sổ. Và bên ngoài kia, là màn đêm huyền bí và trữ tình.

23 giờ 59 phút….

Cô kéo laptop lại gần một chút, mở một tệp văn bản lên. Chẳng phải lần đầu cô làm thế. Mỗi khi có ý tưởng, hoặc cảm xúc, cô lại mở tệp này ra, và bắt đầu viết. Chỉ là viết lách cá nhân thôi. Chẳng hại ai và cũng chẳng có ai sẽ đọc được cả. Cô nâng cốc cafe nguội ngắt lên húp một ngụm. Và con chữ ùa tới theo dòng suy tư của cô.

00 giờ 00 phút…

Ồ, qua ngày mới rồi. Vậy là chính thức đến sinh nhật cô. Lại thêm một tuổi mới. Lại có thêm nhiều cái phải lo. Nhưng ít nhất, bây giờ là khoảnh khắc riêng tư hiếm hoi. Cô có cảm hứng để viết, có cafe để uống, và cả một bầu trời đêm thơm mùi lụa đang khoe mình sau khung cửa sổ để ngắm nhìn. Ồ, nó đẹp đến chừng ấy đấy, cô tưởng như đó chẳng phải trời, mây mà là một dải lụa đen tuyền. Cô thấy nó đúng thật đến mức cô tưởng như ngửi thấy mùi lụa ấy đầu môi rồi cơ.

sinh nhat

00 giờ 15 phút…

Máy cô đổ chuông điện thoại. Bạn cô gọi. Thật lạ lùng, rõ ràng cô đã dặn là tối nay sẽ bận cơ mà nhỉ? Nhắc máy lên, và bên kia đầu dây, người ta thắc mắc cô đang ở đâu, hãy mau về nhà. Cũng chẳng phải chuyện của họ. Cô thừa biết họ muốn làm gì: một buổi tiệc sinh nhật bất ngờ trước cửa nhà cô lúc 12 giờ đêm… Lần nào cũng thế, ai cũng thế. Cô chán trò này rồi, luôn phải diễn một khuôn mặt tươi cười. Năm nay cô đã nhắc khéo là sẽ bận, sẽ không có ở nhà. Vậy mà giờ lại có người gọi giục cô về. Ép cô về thì đúng hơn. Giọng điệu của họ thắc mắc và coi sự vắng mặt của cô là phiền phức. Tất nhiên cô từ chối.

00 giờ 45 phút…

Lại một cuộc gọi nữa giục cô về. Chẳng biết cuộc gọi thứ bao nhiêu rồi nữa. Miễn cưỡng đứng dậy và gập laptop lại, cô rời quán Cafe, bỏ lại anh nhân viên đang gà gật ngủ.

Trời đêm vẫn đẹp như thế, nhưng lần này cô không nhìn qua khung cửa sổ nữa. Bước đi trên đường phố vắng ngắt, bầu trời thật rộng lớn làm sao. Như một người phụ nữ bí hiểm và hấp dẫn vậy. Cô cứ mãi ngước nhìn trời và sao, thi thoảng bất giác khúc khích cười một mình. Có gì đấy thú vị lắm, có gì đấy mê lắm, có gì đấy thích lắm… Cứ như thế giới này là của riêng cô, và cô là của riêng bầu trời này…

1 giờ 20 phút…

Cô về đến nơi, đón chào cô là bạn bè của mình. Ồ, họ cũng chẳng đón chào lắm. Họ than vãn lải nhải về việc đã chờ cô hơn một giờ đồng hồ. Một giờ đồng hồ quý giá của họ mà họ không hề muốn phải bỏ ra. Cô mỉm cười xin lỗi. Họ chất vấn cô đã đi đâu? Nhưng đó là bí mật giữa cô và trời đêm vĩnh cửu. Suỵt! Họ không hài lòng với câu trả lời bí mật đấy. Và giờ họ đem bánh và nến ra, cô sẽ thổi theo đúng thủ tục ngày sinh nhật.

Sau đó thì sao nữa? Tất cả ngồi thành vòng tròn và bắt đầu trò chuyện. Những câu chuyện vô nghĩa, cô chẳng nghe lọt tai chữ nào cả. Cũng chẳng được lâu, họ lại lôi cô vào cuộc trò chuyện. Bắt rằng cô hãy làm một diễn văn, cảm ơn từng người trong số họ, và nói rằng từng người một tuyệt vời như thế nào, cô biết ơn họ ra làm sao…

Cô mỉm cười. Lại nữa rồi, lại là một nụ cười nữa. Chừng nào còn trưng ra khuôn mật tươi cười ấy, cùng thái độ lịch thiệp, cô sẽ chẳng làm mất lòng ai cả, và cả làng đều vui! Luôn thế, cô luôn tự nhủ như thế…

Lát sau, khách khứa về hết. Sau khi đóng cửa lại, chỉ chờ có thế, cô nhảy lên bục cửa sổ, và mở toang nó ra. Gió tươi tràn vào, và trời đêm vẫn ở đó. Cô lại ngắm nhìn trời đêm, và nàng vẫn đẹp, vẫn lắng nghe, vẫn luôn ở đó.

Cô nhoẻn miệng cười. Nhưng nụ cười này khác. Không có lịch sự, không có lý do, chỉ có cười mà thôi.

© Cáo Cụt Đuôi – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Người Từng Hứa Mãi Bên Tôi Giờ Đang Bên Ai | Radio Tâm Sự