Thế nhưng, đã có lần tôi đã làm cho ông buồn, đã có lần tôi vô tình làm cho tình thương biển trời của ông bị tổn thương, và có lần tôi đã phụ lại tình thương của ông….
***
Ngày ấy tôi là một đứa trẻ trầm tính, pha chút hóm hỉnh. Mọi người xung quanh thường gọi tôi là Mèo con, chắc có lẽ vì tôi tuổi con mèo, và cũng vì tánh tình của tôi cũng giống như một chú mèo, một chú mèo ưa khóc nhè, ưa “nhõng nhẽo”. Và chính điều đó mà ông nghoại rất thương tôi. Mặc dù lúc đó ngoại đã già, tuổi ngoài bảy mươi, nhưng hễ mà tôi đòi mua bánh, mua kẹo, đòi đồ chơi và nhiều thức quà trẻ con khác thì ông không ngại đường xa dẫn tôi đi mua cho bằng được, giờ nghĩ lại mà thấy mình có lỗi làm sao!
Và có lẽ trên đời này ngoài cha mẹ thì chắc không ai có tình thương biển cả với tôi như ông ngoại. Nếu như có ai hỏi tôi, và nếu có thêm một “Biển Thái Bình” nữa thì tôi không ngần ngại nói đó là tình thương của ông dành cho tôi. Thế nhưng, đã có lần tôi đã làm cho ông buồn, đã có lần tôi vô tình làm cho tình thương biển trời của ông bị tổn thương, và có lần tôi đã phụ lại tình thương của ông….

Mua Hàng với Shopee

Năm ấy tôi lên chín, chín năm sống trên cuộc đời, và cũng là chín năm tươi đẹp và ngây thơ trong sự đùm bọc và yêu thương của cha mẹ và của ông. Sinh nhật năm ấy tôi chuẩn bị lên mười tuổi, cái tuổi trăng tròn đầu tiên của đời người, đó là một chiều mùa đông, trong cái tiết xe lạnh của một chiều gần tết. Ba mẹ làm cho tôi một buổi tiệc sinh nhật đầy ấm cúng ở phòng khách của nhà. Lần ấy tôi mời rất nhiều bạn, các bạn đều đến dự buổi sinh nhật của tôi, mỗi đứa một vẽ tạo nên không khí nhộn nhịp bao trùm khắp ngôi nhà, mấy đứa con trai thì mặc đồ siêu nhân, người nhện đủ kiểu, còn mấy đứa con gái thì đầm, váy đủ kiểu, nhớ lại thật là vui với cái tuổi thơ ấy.
Bài hát sinh nhật vang lên trong niềm vui và cái giọng trong trẻo của từng đứa, cái giọng khàn khàn của ông cũng hào chung, tôi thổi bánh và bắt đầu nhập tiệc. Và rồi từng đứa một tặng những món quà đầy ý nghĩa mà có những món tôi còn trân trọng và giữ kín đến tận bậy giờ. Nào là quả cầu thủy tinh của nhỏ Mai, cây bút máy của nhỏ Cầm và cả một con ống hình Đô-rê-mon của nhỏ Nguyệt nữa,… Nhưng mà món quà tôi thật sự mong đợi là ở ba, mẹ và ông thôi. Và sau mấy đứa bạn là cái hôn của mẹ và cái xoa đầu của bố, và phần quà của bố mẹ là một bộ đồ chơi ghép hình mà tuần trước tôi đòi mua ở tiệm nhưng chưa mua được.

Tải VPBank
Bây giờ chỉ còn ông, tôi cố tình nhắm mắt lại để đợi món quà của ông trong niềm sung sướng. Tôi suy nghĩ thầm trong đầu, chắc ông sẽ tặng mình cái hộp bút, hay là một cái cặp, hoặc là bộ đồ chơi siêu nhân hay búp bê gì đó. Và cuối cùng món quà của ông cũng nằm trong tay tôi. Món quà hơi nặng, xém nữa là tôi nhấc lên không nổi. Với tính tò mò của mình tôi mở hộp quà ra. Và một sự thất vọng tràn trề khi tôi thấy trong đó là một cây xương rồng bé xíu trong một cái chậu đá đổ đầy đất. Lúc ấy tôi cảm thấy xấu hổ không đâu kể được trong cái tiếng cười của mấy đứa bạn. Tôi hét lớn một cái : “Con giận ông” và bỏ đi trong cái không khí của buổi tiệc vẫn còn.
Bài viết gợi ý
- Căn bếp của blogger nổi tiếng người Hàn Quốc khiến hội chị em thích thú
Dám cá, những người yêu bếp luôn mong mỏi có một căn bếp lớn, sạch sẽ và gọn gàng dành cho riêng mình. Và đó là lý do vì sao hình ảnh những căn bếp xinh xắn lại thu hút đến vậy.Trên toàn bộ các bề mặt trong căn bếp của nữ Blogger này hầu như không có bất c...
- realme UI 7 ra mắt: Giao diện Light Glass mới, tích hợp AI và cải thiện hiệu năng toàn diện
- Microsoft Teams sắp ra mắt tính năng theo dõi vị trí người dùng tại nơi làm việc
- Quy tắc 30 phút ai cũng cần biết khi sử dụng nồi chiên không dầu
- 92% ca đột quỵ được điều trị tiêu huyết khối rất sớm
- Samsung đang trong quá trình phát triển Galaxy A57, dự kiến ra mắt vào đầu năm 2026
- Thanh Lam ôm chồng bác sĩ, Mai Tài Phến công khai tình cảm với Mỹ Tâm
- Danh sách 900 giáo sư và phó giáo sư năm 2025
