News :
Cuộc chiến “số chấm” có diễn biến mới: OPPO Find X9 Ultra là smartphone đầu tiên sở hữu tới 2 camera độ phân giải 200MP 3 thứ trước cửa chặn đứng tài lộc: Cuối năm dọn ngay để đầu năm bừng sáng, đón tiền qua cửa Thêm 4 bệnh truyền nhiễm nhóm B đã có vắc-xin HUAWEI Nova 15 chính thức ra mắt: Kirin 8020, pin 6.000mAh và sạc nhanh 100W Huawei ra mắt điện thoại Nova có camera trông như bếp từ đôi, màu xanh người ngoài hành tinh lạ mắt Cây trầu bà dễ trồng nhiều Lộc nhưng kị nhất tuổi này Phát hiện 1 thứ âm thầm “nuôi lớn” ung thư phổi mỗi ngày – không phải thuốc lá Thêm 4 bệnh nhân ghép tủy, ghép tạng xuyên Việt thành công ở Bệnh viện T.Ư Huế Phát biểu khai mạc của Tổng Bí thư Tô Lâm tại Hội nghị Trung ương 15 khóa XIII Cảnh báo gấp những người có 4 thói quen này khi sử dụng máy tính: chủ quan là dính mã độc, mất sạch tiền Nên mua realme C85 luôn hay ‘ráng’ thêm tí chi phí lên luôn phiên bản 5G vivo sắp có điện thoại tầm trung mới thiết kế nhỏ gọn, chip Snapdragon 8 Gen 5, chống nước IP69+ cạnh tranh Xiaomi Một người tử vong sau bữa rượu tại Hải Phòng, nghi ngộ độc methanol Nhà nào sắp giàu thường có 5 dấu hiệu, số 1 cực may Nhảy dây 3.000 lần mỗi ngày trong một tháng, một chuyện khủng khiếp đã xảy ra với nữ sinh 15 tuổi Trước khi đi ngủ có 5 dấu hiệu này, coi chừng đột quỵ sắp ập đến Lần đầu tiên phẫu thuật chấn thương sọ não phức tạp tại BV đa khoa Vũng Tàu Thống đốc Ngân hàng Nhà nước quy định hạn mức chi trả tiền bảo hiểm tiền gửi Facebook thử nghiệm tính phí khi người dùng chia sẻ đường link Mặt tối tại hãng gọi xe nổi tiếng nhất nhì thế giới: Tuyển dụng tài xế từng là tội phạm, cứ mỗi 8 phút lại nhận 1 báo cáo tấn công tình dục Galaxy S26 sẽ ra mắt muộn hơn, phải tới tháng 3/2026 mới tới tay người dùng? Sinh viên hiến gan cứu giảng viên hôn mê sâu Các cụ dặn: Trồng 4 cây cảnh này trong nhà như “bảo vật phong thủy”, gia chủ quanh năm dư dả Sinh viên hiến gan cứu thầy Cách nhận biết video AI bằng Gemini không phải ai cũng biết Tin chuyển nhượng hôm nay 23/12: Sao MU nhận đề nghị từ Ý, Lyon xúc tiến tiền đạo Real Madrid Không phải mê tín: Nhà có 4 đặc điểm này càng ở càng “vượng”, tài lộc dễ sinh sôi Startup Hyra Holdings đang gây xôn xao của Shark Hưng: Tăng vốn điều lệ gấp 14 lần trong hơn 1 năm Lần đầu cãi lời bố: Tôi nhất quyết không cho phép ‘nhà nội’ đứng ra gả chồng sau 20 năm ruồng rẫy Samsung Tab A8: Đánh giá chi tiết, cấu hình và có nên mua không? Xiaomi 17 Ultra chính thức xác nhận thiết kế, ra mắt vào ngày 25/12 Cuối năm Tổ tiên dặn: Nhà xuất hiện 3 dấu hiệu này, coi chừng hao tài tốn của Cuộc sống hiện tại của em bé Singapore được thông tim từ trong bào thai: Những chuyện đẫm nước mắt lần đầu BS Việt lên tiếng Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ Review loa Onyx Studio 7: Đánh giá chi tiết từ A đến Z Những trường hợp có thể bị ngân hàng khóa tài khoản thanh toán ChatGPT Plus giá hơn 500.000 đồng nay có thể nhận miễn phí, xem ngay hướng dẫn trong bài viết này Internet Day 2025: Khi “niềm tin số” trở thành điều kiện sống còn của Internet Việt Nam Apple thử nghiệm công nghệ kính siêu mỏng cho iPhone Fold để loại bỏ nếp gấp 5 ngày sinh Âm sướng từ trong trứng, trời định số giàu Ngủ 1 giấc dậy, cô gái 21 tuổi phát hiện mông mình trong tình trạng khủng khiếp, bác sĩ cảnh báo: Thứ này không thể dùng suốt đêm! 10 năm sống chung với sở thích tình dục kỳ quặc của chồng, tôi muốn ly dị Avatar 3 làm ‘tắc nghẽn’ rạp chiếu, 3 ngày thu 100 tỷ Cách lắp điều hòa đúng kỹ thuật, an toàn và hoạt động bền bỉ Nhiều gấp 5 lần Mỹ, 7 lần Nhật Bản – Đây mới là cường quốc robot khi sở hữu gần 8.000 bằng sáng chế Ngôi sao ‘bom tấn’ của Liverpool gãy chân, phải nghỉ thi đấu dài hạn Điện thoại Sơn Tùng M-TP có phiên bản mini 3 ngày sinh Âm lịch cho thấy, bạn có phải là người được phúc khí bao bọc suốt đời không? Đất Xanh Group dùng hơn 1.700 tỷ đồng từ chào bán cổ phiếu để làm gì? XIN NHẮC NHỞ: Đây là 5 kiểu phụ nữ mãn kinh sớm thích “tấn công” nhất, chỉ mong bạn không trong danh sách!

Lặng thầm một tình yêu

Truyện ngắn : Lặng thầm một tình yêu

Tác giả : Cát Thảo

***

Mưa bất chợt vào một ngày giữa thu. Tôi nép mình, gục đầu vào vai anh, trĩu nặng. Anh đưa tôi qua những con phố rất dài, những con phố không tên. Tôi theo anh đi qua những tháng ngày bình yên, mặc cho cơn mưa lạ không ngừng trút xuống, hai đứa núp trong chiếc áo mưa đơn, anh để tôi dựa vào bờ vai vững chắc, mặc cho tôi thỏa thê ngắm nhìn mọi thứ đang chuyển động qua một lỗ châm thuốc lá. Chúng tôi đi qua nhũng thanh âm của phố phường, thoáng một bắp chân đàn ông với vòng nan hoa, những nan hoa bánh xe xoay vòng tít tắp. Tiếng mưa lộp bộp rơi xuống áo mưa át đi những ồn ã của cuộc sống xô bồ. Đường phố yên ả, tôi thả mình trôi vào bình yên. Vai anh, má tôi. Bình yên thôi, cho tôi một giấc ngủ giữa ngã tư đường. Có thể đây là lần đầu và cũng là lần cuối. Có thể chẳng còn mai sau.

Tình yêu, là những gì diệu kì, mà cũng là bi ai nhất mà tôi từng gặp. Cậu em tôi vẫn nói tôi lụy tình, si tình. Ừ, thì tôi chịu. Bản tính tôi sinh ra vốn vậy, tôi luôn muốn yêu và được yêu chân thành. Tôi với anh gặp nhau như cái duyên mà ông trời sắp đặt. Chúng tôi gặp nhau tại một triển lãm tranh. Anh đi cùng đám bạn, đến chơi, như giải trí, mà cũng như học hỏi. Còn tôi, dân mỹ thuật chính gốc, đến để ngắm nhìn những đam mê. Tôi không có vẻ ngoài nữ tính, bởi tôi muốn mình gai góc, bụi bặm một chút, có lẽ, cũng bởi vậy mà anh thấy tôi cá tính. Rồi anh cười tự nhiên, bước đến phía tôi và xin số điện thoại. Tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại cho anh số điện thoại. Cứ như là ông trời sắp đặt vậy. Chúng tôi hay nhắn tin, chat chit, thi thoảng gặp mặt tại quán café vỉa hè nào đó. Anh cố để bụi bặm theo tôi. Dần dà, trái tim kiêu hãnh của tôi đổ gục trước anh. Chúng tôi yêu nhau một năm sau ngày đầu gặp mặt. Dù, cả hai không thật hiểu về nhau.

***

Lúc mới yêu, tình yêu lúc nào cũng đẹp đẽ nhất, lung linh nhất, đáng yêu nhất. Anh lạ, lạ nhất trong những chàng trai xây dựng mà tôi biết. Không bụi bặm, không rock, anh thích những bản nhạc nhẹ nhàng như giọt nước thánh thót trong tâm hồn. Tôi thì thích nổi loạn và bùng nổ. Nhưng có lẽ vì tôi và anh khác nhau, nên mới có thể ở bên nhau như vậy. Tình yêu, như một bản tình ca được thể hiện bởi nhiều ca sỹ, có người hát những bài ca ủ rũ, sướt mướt; có người lại hát những bài tràn đầy tình yêu. Quanh đi quẩn lại, tình yêu chỉ có vậy. Nhưng cũng bởi chữ “yêu” mà những con người dường như xa lạ được gắn kết với nhau. Như anh và tôi. Tôi thích ngồi bên cạnh anh ở D café. Đó là một quán café có khuôn viên mát và đẹp. Lối vào con ngõ nhỏ lát gạch đỏ với những vệt mốc xanh rêu. Hai bên là hàng trúc mọc thẳng. Rồi đến một “hồ” nhỏ, với rất nhiều cá vàng bơi lội tung tăng. Chiếc cầu con con ngắn ngủi nối đường vào với không gian quán. Mái hiên là những tấm kính trong suốt và, ở trên không ngừng phun nước xuống. Nếu là một ngày nắng chói chang, khi ở đó, tôi có cảm giác mình như một viên sỏi dưới đáy hồ, từ dưới nhìn lên, và được hòa tan trong ánh nắng lóng lánh óng ả. Nếu đó là một ngày mưa, thì tôi là hạt mưa trôi theo từng hạt tí tách của nước mắt ông trời. Nhưng không khi nào đẹp bằng những hôm trăng sáng, tôi và anh, ngồi bên nhau nhìn mảnh trăng vỡ đôi qua tấm kính.

– Anh này, anh đã gặp ai bừa bộn như em chưa ?

– Có, bừa bộn hơn em chứ, nhưng toàn là con trai thôi.

– Thế đã gặp ai đểnh đoảng hơn em chưa ?

– Cũng gặp rồi, toàn bọn trẻ con dưới năm tuổi.

– Sau này, chồng em sẽ là người như thế nào nhỉ ?

– Chồng em sẽ là tay hòm chìa khóa của gia đình.

– Và em chỉ cần giữ chồng là có được tất cả.

– Anh sợ. – Anh nói. Cười. Lém lỉnh.

Mọi thứ trôi qua cứ như một giấc mơ. Không có giấc mơ nào hỗn loạn như vậy. Lẫn nhớ nhung, hạnh phúc và cả đau đớn. Chẳng ai nghĩ tôi và anh chia tay, vì một lý do thật không ai ngờ tới.

Một lần, mẹ anh vô tình thấy tôi và anh đi với nhau, bà nói rằng gia đình anh là gia đình nền nã, và bà không muốn có một cô con dâu bụi bặm như vậy. Tôi bất ngờ khi anh nói mẹ anh nói vậy, và còn bất ngờ hơn, khi anh nghe lời mẹ, không phản đối.

Anh day dứt khi nói rằng mẹ anh không đồng ý cho chúng tôi yêu nhau. Nhưng, anh cũng không thể buông tay tôi ra được. Niềm kiêu hãnh của tôi bị tổn thương. Tôi hiểu, anh có thể day dứt vài ngày, rồi vài tuần, vài tháng, nhưng anh sẽ quên được tôi. Anh đã nói, anh không đủ can đảm làm mẹ anh phật lòng. Và, vậy đấy, anh bắt đầu giữ khoảng cách với tôi. Tôi hiểu mình không có cách nào để giữ con người ấy lại. Tôi chọn cách rời xa anh, từ từ.

Không khó để tôi tìm mua một chiếc Nokia cục gạch ba trăm ngàn, một chiếc sim rác, và một con người mới. Thực tình, khi ấy tôi cũng không hiểu mình muốn gì, tôi chỉ muốn có thể giữ liên lạc với anh. Tôi bắt đầu nhắn tin cho anh, làm quen.

– Em có thể làm quen với anh chứ ?

– Em là ?

– Em thấy anh trên facebook của bạn, và em thấy rất tò mò về anh. Anh có người yêu chưa ?

– Ừ. Có rồi.

Lần này, tôi đã chủ động làm quen với anh, làm quen với một người tôi hiểu khá rõ. Tôi cố để anh không nhận ra tôi là ai, và cũng có thể lắm, anh sẽ chia sẻ với một người lạ, thay vì một người quen.

– Hình như chị người yêu của anh, sắp đi du học ?

– Ai nói cho em vậy ?

– Có đúng không đã ?

– Ừ,….Đúng.

– Vậy là em có cơ hội rồi.

Tôi không chỉ hiểu anh, mà tôi cũng rất hiểu tôi. Khi anh nói tôi và anh không có tương lai lâu dài, và khi anh đã quyết, thì anh sẽ làm. Tôi chỉ có thể tự an ủi mình, và tìm cách quên anh mà không đau khổ. Thầy giáo giúp tôi tìm một suất học bổng giao lưu trong một năm ở Canada. Anh vui vì điều đó, vì, anh cũng luôn muốn tốt cho tôi.

– Em thật thích đùa. Nhưng, anh cũng thấy em thật đáng sợ.

– Vì em biết tất cả, và vì em thích anh đúng không ?

– Nếu em không luôn thông minh như vậy, thì sẽ bớt đáng sợ đi một chút.

Những cuộc điện thoại, những tin nhắn từ anh thưa dần. Tôi không biết, vì anh bận rộn, vì cô gái lạ – là tôi, hay bởi anh tránh gặp người anh đã làm tổn thương.

– Anh và cô ấy chia tay rồi. – Anh chủ động nhắn tin cho cô gái lạ.

– Là anh đang buồn, hay anh muốn nói rằng em có cơ hội ?

– Anh sợ cô ấy buồn.

Tôi đã khóc. Đã khóc cho rất những kỉ niệm đong đầy. Anh yêu tôi ? Có ! Tôi yêu anh ? Có. Chúng tôi yêu nhau nhưng không đến với anh. Tôi đã nói với anh rằng, nếu như anh dũng cảm một chút, tôi có thể đánh đổi tất cả, kể cả thay đổi con người ngông cuồng trong tôi, để được ở bên anh. Nhưng, với anh, người đã sinh ra anh là tất cả.

– Hôm nay anh ổn chứ ?

– Ừ. Dạo này anh bận. Chắc ổn. Anh nghĩ là anh muốn gặp em.

– Chỉ khi nào anh thực sự thích em, em sẽ cho anh một cuộc hẹn.

Anh đã thay đổi, anh mở lòng hơn với người kia, và khép dần cánh cửa trái tim anh với tôi. Thời gian đã khiến anh làm được, một ngày gần thôi, anh sẽ quên được tôi. Tôi và anh đã chia tay ba tháng lẻ hai ngày. Mọi thủ tuc của tôi cũng đã hoàn tất. Còn một tuần nữa, tôi sẽ rời xa nơi này. Để quên anh.

– Anh à, tuần sau em sang trường rồi. Anh đưa em qua D café nhé !

– Ừ, chiều nay anh qua đón em.

Ngày hôm nay thật lạ. Mưa lất phất rơi, cơn mưa bất chợt vào một ngày thu nhạt nắng. Thoáng hoa sữa phảng phất đầu đường. Những chiếc đèn lồng nhiều màu sắc. Tôi sắp rời xa thành phố này, dù không phải là mãi mãi, nhưng điều ấy cũng khiến trái tim tôi thổn thức. Vẫn là tôi bụi bặm, một người con gái bụi bặm trong trái tim ngăn nắp của anh. Chúng tôi bên nhau, yên lặng lắng nghe mọi thứ chuyển động quanh mình. Tôi ước gì thời gian có thể dừng lại nơi ngã tư đường này, là khi tôi gục vào vai anh để chìm vào giấc mơ ngắn ngủi. Một giấc mơ tình yêu không bị vụn vỡ.

D café vẫn vậy. Vẫn luôn là thiên đường trong tôi. Tôi ngồi đung đưa chân như một đứa trẻ, ngắm nhìn làn nước trôi đều trên tấm kính, miệng hát vu vơ, những câu hát không đầu cuối.

– Nếu anh đến với người khác, em sẽ ổn chứ ?

Anh ngập ngừng hỏi tôi.

– Nếu người con gái ấy không bụi bặm như em. Em sẽ ổn.

Rồi lại lặng yên. Tôi có tàn nhẫn không, khi đặt anh vào tình thế lựa chọn giữa tôi và tôi. Có thể, khi anh biết tôi lừa dối anh, tôi là người đem tình cảm ra làm trò đùa, anh sẽ ghét tôi. Và, tôi sợ.

***

Tôi ngồi thu xếp lại hành lý, mọi thứ đều tương đối rồi. Còn với chiếc điện thoại kia, tôi không biết phải làm thế nào với nó. Bỗng nó rung lên những hồi đứt đoạn.

– Em có thể gặp anh vào ngày mai không ? Anh nghĩ là, anh thích em.

Tôi không nhắn tin trả lời anh. Lần này, anh gọi điện tới, tôi không trả lời và tắt máy, vì chỉ cần nghe giọng nói, anh sẽ nhận ra tôi. Và cũng bởi trái tim tôi đang đau, từng hồi.

Tôi có mặt ở sân bay từ sớm. Tôi vừa làm xong thủ tục check – in thì mấy đứa bạn cùng lớp hớt hải chạy đến. Chúng nó mếu máo như thể không bao giờ còn gặp lại tôi vậy. Nhìn chúng nó ngộ nghĩnh, vậy mà cũng khiến tôi vừa khóc vừa cười.

– Năm sau tao về cơ mà, chúng mày khóc thế, lụt sân bay để không cho tao đi à ?

Mấy đứa nghe thế, túm lại “xử lý” tôi.

– Con bé này, nó không muốn nhận quà của bọn mình ý mà.

– Có quà cho tao à ? – Tôi vừa giả bộ ngây thơ thì sững lại, bởi sự có mặt của anh. Anh đến bên tôi, ôm chặt tôi trong vòng tay, và thì thầm khe khẽ.

– Hôm qua anh đã nói là thích em, sao vẫn cứ từ chối gặp anh thế. Em đúng là cô bé ngốc nghếch nhất mà anh từng gặp. Thời gian qua, anh đã nghĩ rất nhiều về chuyện tình cảm của hai đứa mình. Sẽ thật là dại dột nếu như anh để em rời xa anh như vậy. Em hãy cứ bụi bặm, ngông cuồng như em đã từng. Anh xin lỗi vì đã nói dối em, thực ra, mẹ anh không hề cấm đoán anh yêu em, chỉ là, anh sợ em băn khoăn cho lựa chọn tương lai của em thôi. Sang bên đó nhớ chăm chỉ học hành, giữ gìn sức khỏe và nhanh về với anh nhé.

Và, tình yêu là như vậy đó.

  Cát Lâm, 23 tháng 09 năm 2012