News :
Nhiều khu dân cư ở Đồng Nai ngập cả mét, cụ bà được cứu kịp thời giữa biển nước Bà chủ Thẩm mỹ viện Mailisa là ai? 4 vị trí tuyệt đối không để chổi quét nhà kẻo tiêu tài tán lộc, không chỉ tâm linh mà rất thực tế MC Minh Trang VTV thổ lộ ‘đang yêu’, người mẫu Hương Liên làm dâu hào môn Trường Cao đẳng Lý Tự Trọng TPHCM lên tiếng về kết luận thanh tra của Sở GD-ĐT Thấy gì bên trong chuỗi thẩm mỹ viện Mailisa? Nhà có 3 điều phong thủy tốt: Càng ở càng giàu có Hàng ngàn người dân miền Trung được Long Châu tiêm miễn phí vắc xin uốn ván sau bão lũ Nghiên cứu mới cho thấy xe lắp ráp và bán tại thị trường Trung Quốc đang kém ổn định hơn so với các năm trước OPPO Reno15 lộ diện trên Geekbench, xác nhận dùng chung chip với Reno15 Pro Ngân hàng Nhà nước giảm mạnh lượng OMO chào thầu, tiếp tục bơm VND kỳ hạn dài Kỳ cuối: Đổi mới vì lợi ích của Nhân dân Hạnh phúc khi được làm mẹ Đình chỉ lưu hành, thu hồi trên toàn quốc 22 mỹ phẩm Bắt tạm giam Phó tổng giám đốc Công ty dầu khí Nam Sông Hậu Xử lý khó khăn, vướng mắc trong đơn giản hóa thủ tục hành chính dựa trên dữ liệu Khách Tây thử đặc sản kỳ công 35.000 đồng ở Hội An, muốn ăn 2 bát mới bõ ‘Gió ngang khoảng trời xanh’ tập 41: Mỹ Anh quyết ly hôn, đuổi Đăng ra khỏi nhà Bạo lực học đường, chính người lớn cần học những kỹ năng đồng hành cùng con Người phụ nữ nhiễm HIV dù chồng và con gái không hề mắc bệnh: Phân tích virus cho kết quả gây sốc 5 dấu hiệu cho thấy bạn sắp gặp vận may – Nếu có đủ, chúc mừng, thời vận đang tới! Dàn sao Barca ngán ngẩm Lamine Yamal, yêu cầu lãnh đạo can thiệp Clip cảnh 8 thuyền viên tàu cá bị chìm bám dây bơi vào bờ Dấu hiệu cúm A và cách điều trị 5 vật để trong phòng ngủ Hút Cạn vận may, vợ chồng tối ngày cãi vã U22 Việt Nam đánh bại chủ nhà U22 Trung Quốc Danh tính 12 đối tượng bị bắt vì đánh bạc lô đề, giao dịch đến 50 tỷ mỗi tháng “Viên kim cương” của tỷ phú Nguyễn Đăng Quang muốn phát hành cổ phiếu thưởng tỷ lệ 22,5%, nâng vốn điều lệ lên gần 13.000 tỷ đồng Người sinh ngày này âm lịch: Trẻ thì giỏi giang, già thì giàu sang phú quý 12 thực phẩm tốt cho da hỗ trợ sáng mịn và đẹp từ sâu bên trong Ông Hồ Đại Dũng và các bị cáo vụ đánh bạc 106 triệu USD lĩnh án Loại quả tên nghe như một loại gia vị, có vị đắng ngắt đem xào tôm lại thành đặc sản Quảng Ninh thử một lần là nghiện 3 vị trí đại kỵ đặt bát hương khiến gia chủ mất lộc, hao tài – sửa ngay trước Tết kẻo muộn ‘Trùm phản diện’ Mai Sơn Lâm viên mãn bên vợ kém 12 tuổi Hiệu trưởng lý giải vì sao việc bỏ bắt lỗi học sinh mỗi sáng lại khó thực hiện Hàng trăm học sinh khắp các tỉnh nghỉ học vì dịch cúm A lan nhanh: Cảnh báo nóng từ các bác sĩ đầu ngành Nạn lừa đảo, đánh cắp dữ liệu đang gia tăng, làm sao để người Việt yên tâm giao dịch trên các nền tảng tài chính số? Samsung “bắt tay” nhà phân phối lớn ở miền Nam, mở rộng bán điện thoại trong siêu thị điện máy 4 loại rau củ tốt cho thận, đặc biệt với người uống thuốc lâu dài Trụ cầu Sông Lô trơ lõi thép rỉ sét: Kỹ sư đề xuất cách ‘cứu’ cây cầu

Giới thiệu về Em đã thay tên

Chi tiết về Em đã thay tên

Em đã thay tên – Bài viết về Em đã thay tên.

nn


blogradio.vn – Rồi mỗi lúc đêm về tôi nằm yên bên mớ sách vở ngó chăm chăm lên trần nhà và đôi mắt long lanh sắc sảo dưới cánh mày nhọn hiện lên trong tâm trí làm tim tôi xao xuyến, đôi môi nàng cười làm ánh mắt tôi say. Và mới đó mà đã sáu năm rồi.

***

Về thăm lại phố xưa, ngày mà tôi mới sang Hoa Kỳ khi còn đến trường cộng đồng học Anh văn. Những con đường vẫn không thay đổi. Đang độ thu sang lá vàng rơi lác đác trên những con đường mà xưa tôi đã đi qua. Ngày đó cô ấy cùng tôi đi bách bộ mỗi ngày trên con đường quen thuộc đến trường học cộng đồng. Mùa xuân hoa đơm nụ, mùa hè lá xanh tươi, mùa thu lá vàng lìa cành rơi lả tả, và mùa đông cành trơ trọi đứng chơi vơi trong gió chiều khô lạnh…. Ngày mỗi ngày tôi được đi bên cô ấy để nhìn nàng trong nụ cười duyên, nhìn nàng trong đôi mắt đen sắc sảo làm hồn tôi tan chảy. Rồi mỗi lúc đêm về tôi nằm yên bên mớ sách vở ngó chăm chăm lên trần nhà và đôi mắt long lanh sắc sảo dưới cánh mày nhọn hiện lên trong tâm trí làm tim tôi xao xuyến, đôi môi nàng cười làm ánh mắt tôi say. Và mới đó mà đã sáu năm rồi.

Tôi quành xe vào ngõ nhà chị Lâm. Cây bàng trước sân nhà ngày xưa giờ trông to sộ. Lá lốm đốm vàng rung rinh trong cơn gió thu. Có con bé đứng ở ngưỡng cửa trông thấy xe tôi thì nó biến vào trong. Khi tôi bước ra khỏi xe thì chị Lâm đã xuất hiện ở ngưỡng cửa và con bé lúc nãy đứng sau ôm chân chị và nghiêng đầu nhìn tôi.

– Cậu Huân, giờ cậu mới tới.

– Chào chị Lâm, tôi có chút việc nên mới ghé muộn

– Mời cậu vào nhà.

– Vâng cảm ơn chị.

Tôi bước theo sau chị Lâm vào trong nhà đến chỗ phòng khách. Con bé bước theo sau chị cứ quay đầu lại nhìn tôi. Tôi nhìn nó mỉm cười.

– Chào cậu Huân đi con.

Con bé nhìn tôi mắt tròn xoe rồi dúi mặt vào bên chân chị. Tôi nhìn nó rồi nhìn chị mỉm cười hỏi:

– Đây là bé Thoa có phải không?

– Bé Thoa đó cậu. Chào cậu Huân đi con.

Chị Lâm vừa trả lời vừa ngồi xuống cái ghế ở phòng khách. Con bé vẫn không nói, nó nhìn tôi rồi lại vùi đầu vào nép sau lưng mẹ nó. Tôi trông nó mỉm cười rồi bước đến xoa lên đầu nó nói nhỏ:

– Bé Thoa đẹp gái quá nha. Con mấy tuổi rồi?

Nó nhìn tôi không nói và xòe năm ngón tay lên.

– À, bé Thoa năm tuổi à? Đâu phải đâu. Cậu nhớ là bé Thoa không phải năm tuổi.

Chị Lâm nhìn nó nói to:

– Sao lại năm? Ngồi ngay lên xem nào. Con mấy tuổi nói cho cậu Huân biết đi sao lại chui vào mẹ thế? Cái con này.

Nó nghe mẹ nó nạt thì nó đưa thêm một ngón tay của bàn tay bên kia lên để sát vào bàn tay năm ngón đang xòe ra. Tôi trông thấy thì quỳ gối xuống bên nó xoa đầu nó rồi mỉm cười nói:

– Sáu tuổi. Đúng rồi. Bé Thoa sáu tuổi phải không?

Nó nhìn tôi gật đầu rồi ngước mắt lên nhìn mẹ nó. Chị Lâm và tôi nhìn nhau cười. Đoạn chị lâm nhìn tôi nói:

– Mời cậu ngồi ghế.

– Vâng, cảm ơn chị. Anh Lâm có nhà không chị? Anh chị và cháu khỏe cả?

– Cảm ơn cậu. Vâng, vợ chồng chúng tôi và cháu Thoa vẫn bình thường. Anh Lâm hôm nay nghỉ nhưng phải bận giúp bác Phán sửa cái xe bác ấy từ sáng đến giờ chưa về. À, cậu Huân uống gì để tôi đi lấy.

– Cảm ơn chị, tôi mới uống nước, chai nước vẫn còn ngoài xe. Không cần đâu chị.

em da thay ten

Ngắm nhìn tôi một lúc chị Lâm mỉm cười hỏi:

– Cậu Huân dạo này ra sao? Ngọn gió nào mà đưa cậu về đây thế? Từ ngày cậu đi đến nay đã sáu năm rồi. Tối qua nghe cậu gọi điện thoại bảo sẽ ghé sang sáng nay thì tôi rất ngạc nhiên.

Tôi nhìn chị Lâm mỉm cười đáp:

– Thưa chị, công ty tôi làm việc có lớp huấn luyện ở đây và tôi phải về đây vài ngày. Sẵn ghé sang thăm anh chị và cháu, rồi sẽ thăm vài người quen ngày xưa.

– Dạo này trông cậu Huân khác hẳn ra. Đẹp trai ra phết đấy. Lúc nãy mới trông thấy cậu tôi cứ ngỡ là ai đấy.

Tôi nhìn chị Lâm cười và không trả lời. Chị đưa tay vén mấy sợi tóc ra sau vành tai rồi tiếp:

– Thế cậu về đây huấn luyện bao lâu? Bao giờ thì cậu về lại Texas? – Thưa chị, ba hôm ạ. Ngày mai thứ tư chắc xong sớm và tôi định ghé sang thăm bác Thông và cô Loan.

Một thoáng ngạc nhiên chị Lâm nhìn tôi bảo:

– Cô Loan còn ở đâu mà cậu thăm. Cô ấy đã lấy chồng hôm trong năm. Cậu không hay à? Bác Thông cũng theo cô ấy về quê chồng ở Cali.

Tôi khựng lại như trời tròng. Tôi nhìn chị Lâm như nhìn một người xa lạ chưa từng biết. Chị Lâm thấy ánh mắt tôi thì hiểu. Chị lúng túng nhìn con bé ngồi bên cạnh chị và im lặng một thoáng. Đoạn chị ngước lên nhìn tôi nói nhỏ:

– Sao cậu không ngõ lời với Loan? Tôi biết ngày ấy cậu và Loan thường đi học Anh văn chung lúc mới sang Mỹ. Khi cậu vào đại học, chuyển vể Texas thì tôi cứ tưởng là cậu và cô ấy có hứa hẹn với nhau. Đến khi cô ấy đi lấy chồng thì tôi mới vỡ lẽ ra là không phải cậu. Chồng cô ấy là một người Mỹ trắng rất thành công quê ở Cali. Anh Lâm và chị có đi dự tiệc cưới nhưng lại không thấy cậu và chúng tôi thấy ngại cũng không hỏi han cô ấy tin tức gì về cậu. Sau tiệc cưới cô ấy có gửi cái thiệp cảm ơn và cô ấy đã mang họ chồng.

Tôi đứng dậy không nói gì, lững thững đi đến bên khung cửa sổ nhìn ra khu vườn sau nhà chị. Chị Lâm cũng không biết nói gì. Chị bước đến đứng sau lưng tôi nói nhỏ:

– Thôi, cậu Huân còn trẻ và rất đẹp trai lại giỏi thì thiếu gì các cô ao ước. Ngày xưa anh Lâm cũng có cô nhân tình bỏ đi lấy chồng và anh ấy buồn đến ba năm cho đến khi gặp chị đấy.

Tôi quay lại nhìn chị Lâm bật cười hỏi chị:

– Thế anh Lâm có quên được cô nhân tình khi đến với chị không?

Chị Lâm nhìn tôi đáp:

– Chị không hỏi. Chị chỉ biết rằng anh ấy chả bao giờ nhắc đến cô ta sau khi cưới chị.

– Có lẽ chị đẹp hơn cô nhân tình của anh Lâm?

Chị Lâm vỗ vào vai tôi cười nắc nẻ.

– Cậu Huân thật là khéo nịnh. Chị nói cho cậu biết là chị còn có đứa em gái còn đẹp hơn chị nữa nhá. Nó chưa có chồng đấy.

Tôi cũng bật cười theo chị và nhìn chị hỏi nhỏ:

– Thế à?

– Đúng thế. Cậu có muốn làm em rể tôi không nào?

Tôi không trả lời. Chị nghiêng đầu nhìn tôi với ánh mắt tinh nghịch thách thức rồi quay lưng bước đi xuống bếp nói vọng lên:

– Tôi cho cậu ba ngày suy nghĩ nhé.

Tôi cười hà hà trả lời lớn tiếng:

– Sao chị lại gia trưởng thế? Anh Lâm ngày xưa mất đến ba năm mới quên được cô nhân tình để cưới chị, sao bây giờ chị lại cho tôi có ba ngày?

– Thời buổi vi tính cực nhanh rồi cậu ạ. Cứ như cậu, thương người ta mà cứ yên lặng thì chả trách sao người ta đi lấy chồng.

Chị nói xong thì cười giòn tan vang lên phòng khách. Tôi xin phép chị ra về khách sạn nghỉ và hẹn ngày mai sẽ trở lại thăm anh Lâm. Chị đưa tôi ra cửa nắm lấy cánh tay tôi nói như ủi an:

– Chị biết là cậu không vui. Chuyện tình cảm khó nói. Thôi thì cứ suy nghĩ kỹ rồi cho chị hay. Con Thanh em chị nó cũng xinh gái lắm. Nếu cậu thích thì hôm nào tôi sẽ nói với nó cho hai người làm quen nhau.

Tôi nhìn chị cười nói nhỏ:

– Chị Lâm hay nhỉ? Chị trở thành bà mai hồi nào không hay. Tôi chỉ ngại là em gái của chị lại bỏ tôi đi lấy chồng khi tôi bắt đầu yêu cô ấy.

– Bảo đảm là không nếu cậu dám ngõ lời.

Chị nói xong rồi đánh vào cánh tay tôi cười to. Tôi cũng cười theo chị và chào chị bước ra xe.

Tôi lui xe ra đầu ngõ. Chị vẫn đứng ở ngưỡng cửa trông theo tôi và vẫy tay chào. Tôi đưa tay chào chị và chiếc xe lướt nhẹ trên mặt đường đầy là vàng bay tạt vào hai bên lề.

Tôi quành vào con đường ngày xưa có hàng cây tôi và Loan thường đi bên nhau lúc mới sang định cư. Lá vàng phủ kín mặt đường. Tôi như thấy dáng Loan đi bên tôi. Nàng liếc mắt nhìn tôi cười e thẹn mỗi khi tôi nhìn trộm nàng. Có hôm nàng ôm chầm lấy tôi thét lên thất thanh: “Anh Huân, con sâu nó rớt lên tóc em, em phủi nó rồi nó vướng lên sau lưng áo em rồi đó. Anh Huân, bắt nó cho em đi.” Tôi đứng lớ ngớ khi nàng ôm chặt lấy tôi. Tôi đưa tay vuốt lên mái tóc Loan rồi trông xuống mà chả thấy con sâu trên lưng áo nàng.

© Lê Quang – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

30 Tuổi Chưa Bao Giờ Là Quá Muộn | Radio Tâm Sự


Để lại một bình luận