blogradio.vn – Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?
***
(Tiếp theo phần 1)
Quá giờ trưa. Tối qua trên xe, nó chẳng kịp chợp mắt. Chiều tà, khi ánh mặt trời lóe qua khe cửa sổ, tia nắng mỏng tan, yếu ớt nhảy vào mí mắt của nó. Chuông phát thanh khẽ đánh thức Liên dậy. Liên dụi mắt. Nó ngồi bật dậy, đi xuống nhà dưới, múc gáo nước trong chum, rửa mặt thật sạch.
– Dậy rồi đấy à! – giọng ngoại run run.
…
Ngoại đưa một tay đẩy củi, tay kia nắm thêm bó lá dừa khô đẩy vào bếp than. Trời lạnh, cứ rúc mình vào bếp lửa của bà là sẽ ấm. Bà lại cất giọng:
– Dậy rồi thì về thăm má đi con! Mày về chào hỏi ba mày một tiếng. Có gặp dì thì cũng chào dì, đừng dửng dưng im lặng nghe con.
– Cháu biết rồi! – Nó cười.
Liên mặc lại áo khoác, kéo kín cổ, choàng thêm khăn. Trời quê mùa này lạnh. Nó đi lại góc bếp, ngồi một lúc rõ lâu, chăm chăm nhìn vào ánh lửa. Má Liên cũng từng có một bếp lửa như thế. Bếp lửa ấm cúng, bếp lửa đun nước, bếp lửa nướng khoai, bếp lửa làm ti tỉ thứ trên đời. Bếp lửa của má nuôi nó lớn.
Liên thưa bà, lẳng lặng xách ấm nước chè xuống đất. Lửa lớn, nó sợ bà bỏng.
Nó lấy chiếc xe máy cũ của mợ, chải chuốt lại đầu tóc, cài quai nón bảo hiểm, ngồi thếch lên xe, vặn tay ga rồi chạy một mạch về nhà. Bà đứng trước mái hiên, nhìn theo bóng lưng của Liên.
Nó đặt chân về căn nhà cũ hơn mươi năm nuôi nó lớn. Vẫn trong ký ức ngày bé, hiên nhà rộng che đủ gia đình, che đủ hạnh phúc bé nhỏ của nó. Cứ tầm này, sân nhà chẳng bao giờ vắng tiếng, ba lục đục lể lá mai, đổi chậu kiểng, khiêng mai đặt trước sân. Má đãi nếp, gấp chiếu, thu đống lá chuối đã phơi, xoắn thêm mấy đoạn dây chuối mới tước, bắt đầu “công vụ” gói bánh tét. Đỗ xanh, thịt heo, bánh nào má cũng gói, tay má thoăn thoắt chẳng khác gì nghệ nhân làm bánh. Gói xong, nhà nó lại rục rịch ở khu bếp, xôm lắm. Bếp than hồng trước sân lại có dịp đỏ lửa, lũ trẻ lại có cơ hội thức đêm canh nồi bánh. Chúng nướng khoai, nướng bánh, nghịch đủ trò. Hình ảnh ấy không phải là hình ảnh trên chiếc vô tuyến truyền hình mà là trong kí ức tuổi thơ của Liên. Liên đã từng có những mùa tết thật đẹp, thật đáng quý như thế.
Nó thấy ba nó ngay từ lúc đứng trước cổng. Bóng lưng quen thuộc mỗi ngày kề tết, bóng lưng cặm cụi sửa soạn lại bàn thờ cho má, kĩ càng lau từng vết bụi bám trên di ảnh. Cuối năm, ba hay đưa tất cả đĩa sứ, lư hương, bình hoa,… cái gì có trên “nhà của má”, ba đều dọn tất. Những lần chứng kiến như này, nó thấy trong ba vẫn còn má nó.
– Chị về! Hai về kìa ba! Hai về mà không báo!
Thằng nhóc em trai Liên reo lên. Hai năm không gặp, nó đã cao gần ngang cái Liên. Nhóc nhanh nhảu vỗ vai ba, giục ba ra ngoài.
– Chị Hai về! Ba, chị Hai về.
Ba nó đang làm dở việc, cũng vì tiếng gọi của nhóc mà quay lại nhìn. Ba gọi một tiếng rõ to:
– Cái Liên về đấy à!
Ba chạy lại gần Liên, mở mắt thật to như muốn nhìn nó rõ hơn. Ba muốn chắc chắn là cái Liên trước mắt ba bằng da bằng thịt. Đã hai năm, mỗi lần Tết, đều đặn, ba đều nhấc máy, gọi điện cho nó. Ba đều lặp đi lặp lại một câu: “Hai mấy con về?” Nhưng câu hỏi ấy qua hai mùa Tết chẳng có câu trả lời. Nó cứ ậm ực cho qua chuyện, rồi lẳng lặng gửi quà Tết về quê. Mua cho ba cái áo, mua cho ngoại lốc nước yến, gửi cho em trai nó chút tiền mừng tuổi. Thế rồi cứ mùng một mùng hai quên mất luôn việc gọi về nhà, nó bôn ba công việc ngoài quán xá, lo kiếm từng đồng tiền tiêu vặt.
Năm nay nó về, ba nó mừng quýnh lên, mặc dù ba biết trong nó vẫn còn chất chứa nhiều điều, nhưng miễn nó về, ba phần nào yên tâm hơn chút. Ba khẽ đẩy vai, bảo nó vào nhà:
– Vào đây! Má mày trông!
Ba ngước nhìn bàn thờ má thật lâu rồi nhìn nó, ba muốn nói nó chào hỏi má một tiếng. Liên tới trước bàn thờ, thắp cho má nén nhang. Liên ngó sang di ảnh của má. Tấm ảnh đã cũ nhưng chẳng bám một chút vết bụi nào. Có lẽ mỗi ngày ba đều lau đi lau lại. Lư hương cũng đầy chân nhang, ba đang dọn dở. Nó nhận ra: ba vẫn còn thương má nhiều!
– Dì Hai dọn nhà cửa hết rồi, để mỗi bàn thờ cho ba lau dọn thôi!
…
– Chăn màn, quần áo, giặt giũ, phơi hết hàng rào đằng trước.
Nó chỉ lẳng lặng đáp lại:
– Dạ.
Liên dạ một tiếng ngon ơ. Tiếng “dạ” thầm thì như không muốn ba nghe thấy. Tiếng “dạ” nghe lời, như bị mềm lòng bởi những điều dì Hai làm cho cả nhà nó. Mấy năm vắng bóng mẹ, căn nhà lâu lắm rồi chẳng nghe thấy tiếng người phụ nữ. Căn nhà cũng chưa bao giờ gọn gàng, ngăn nắp như thế này. Hồi mẹ nó còn sống, mẹ ghét nhất tính bừa của nó. Căn nhà hôm nay trong mắt nó, chẳng phải ngôi nhà nó từng mong ước sao? Tiếng bước chân sột soạt từ nhà dưới đi lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Liên.
Dì Hai mắt tròn xoe nhìn nó! À đây hẳn là dì Hai mà ba hay nhắc. Nó chưa gặp mặt dì Hai lần nào. Từ ngày nó nghe tin ba nó cưới, nó cũng lẳng lặng trốn đi mất, nói đúng hơn một câu chào hỏi, một ánh mắt nhìn cũng chưa bao giờ chạm đến. Nay mới là lần gặp mặt đầu tiên
– Con chào dì!
– Cái Liên đấy à! Phải cái Liên không? Lâu rồi con chẳng về nhà, dì chẳng biết mặt con? Đúng cái Liên phải không con?
– Dạ là Liên, cái Liên của ba Đạt.
– Con về khi nào? Xuống xe khi nào đấy? Sao không báo ba với dì một tiếng, ba với dì ra đón? Con đã ăn cơm chưa, có đói không? Lúc nãy cúng cho mẹ ít đồ vẫn còn, dì lấy con ăn nhé?
Một lúc nhưng biết bao nhiêu câu hỏi đặt ra từ dì. Liên chẳng nhớ từng câu một, cũng chẳng biết trả lời từng câu như thế nào. Mười năm qua, ngoài ngoại nó ra, chẳng một người phụ nữ nào lại để ý và quan tâm nó nhiều như thế cả. Bôn ba xa nhà nơi đất khách, nó càng hiểu nó thiếu thốn tình yêu từ gia đình nó như thế nào, đặc biệt là tình thương từ một người mẹ. Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?
Không đợi Liên trả lời, dì xới bát cơm, dọn cho nó mâm đồ ăn trước mặt. Đủ món, chẳng thiếu món gì. Tuy mỗi thứ vẫn còn một ít nhưng chẳng phải đó là những thứ nó muốn nếm hay sao. Nó thấy tình thương của dì, tình thương của ba dành cho má nó. Dì Hai chăm cho má bữa ăn, cẩn thận tỉ mỉ làm từng món để cúng cho má. Dì quét tước, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc nhỏ em trai nó lớn, thế chẳng phải yêu thương là gì? Bánh Tét dì tét từng lát, đến lát chả cũng xếp nên hình nên dạng, hoa cũng tỉa đủ cành, đủ nụ. Đấy! Tình thương đấy! Tình thương mà bấy lâu nay nó đi tìm.
Món dì làm không giống món má, món của má đậm đà hơn, chân chất món quê hơn. Nhưng món dì cũng không kém. Chỉ trong tâm thức nó, má làm cái gì cũng ngon. Nó thương món ăn của má, thương luôn món ăn của dì, dì làm cho nó nhớ tới má nó nhiều nhiều. Dì Hai đặt cốc nước trước mặt nó:
– Con uống nước! Ăn từ từ, kẻo mắc nghẹn!
…
– Con no rồi thưa dì!
– Con để đồ đạc ở đâu? Ở ngoại à? Thế ở lại nhà ăn cơm tối với ba rồi hãy về!
Lâu rồi không ở cạnh má, cũng lâu lắm rồi nó cũng chưa có dịp ăn cơm, nói chuyện với ba. Chắc khoảng chục năm rồi. Thi thoảng nấu mâm cơm cho má, cũng chỉ mình nó ăn. Nó đáp lại bằng một cái gật đầu.
Thằng nhóc con chở Liên đi rong ngoài đường cả buổi chiều. Cu cậu chỉ chỏ đủ thứ: “Ở thành phố có cái này không Hai”, “Ở thành phố có cái kia không Hai” – “Có! Có tất! Cái gì cũng có!” Nhưng thành phố không có “Nhà”.
***
Trời chập tối tự bao giờ. Nó trở về với chân tay lấm lem đất. Dì gọi nhóc con vào rửa mình, thay quần thay áo. Dì ngó cái Liên, bảo nó vào lau chân lau tay, chuẩn bị ăn cơm. Dì Hai loay hoay dưới bếp cả buổi. Liên đứng sát vách tường, ngó xuống bếp. Nó ngỡ ngàng. Dì giống mẹ. Là bóng lưng quen thuộc hơn chục năm về trước. Bóng lưng của mẹ đứng bếp. Mẹ cũng loay hoay, vất vả như thế. Mẹ chăm chút kĩ càng từng món mẹ nấu.
Dì dọn mâm cơm. Ba cha con ngồi vào bàn. Ba gắp cho nó miếng thịt hon, món nó thích nhất. Khoảnh khắc này dù có ngủ sâu đến mức nào cũng chẳng dám mơ nó có dịp ăn lại cơm nhà. Liên cay cay khóe mi mắt. Dì thấy nó ngồi trầm ngâm cầm đôi đũa, dì bảo:
– Cái này cho con! – Dì gắp miếng chả cá phía dì để vào bát nó.
Này có phải bữa cơm mà mỗi lần tan tầm, nhìn vào khung cửa sổ ở mấy ngôi nhà thành phố nó vẫn hay thấy. Này có phải bữa cơm hồi má còn sống, nó vẫn hay ăn. Này khác với mấy bữa cơm từ sau khi má đi ba vẫn hay nấu. Đúng, khác, khác lắm. Trong căn nhà cũ, trong bữa cơm Tết, má đâu đi mất, má vẫn về, má vẫn ở đó. Chỉ khác là nó nhận thêm một tình thương nữa. Đó là tình người, tình mẫu tử.
– Con cảm ơn mẹ.
Cả nhà sững người nhìn nó thật lâu. Rồi cười. Nụ cười của sự hạnh phúc.
Nó nhận ra, niềm vui không từ một phía, niềm vui xuất phát từ cả ba, cả má, cả nhỏ em của nó… và người mẹ mới.
Tết về, nó về, niềm vui cũng về. Về trong căn nhà nhỏ.
(Hết)
© Nguyễn Ngọc Yến Linh – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Cuối Cùng Bàn Tay Ấy Cũng Nắm Bàn Tay Khác | Radio Tâm Sự
[ Tập 1292 ] TIẾNG RU CON RỢN NGƯỜI – Chuyện Tâm Linh
Triển lãm sắp đặt của hoạ sĩ Lê Hữu Hiếu: ‘Từ chiến thắng Bạch Đằng đến đại thắng 30/4/1975’
Samsung Galaxy Tab S10 FE có nâng cấp gì so với thế hệ tiền nhiệm?
【4K】Multi SUB【动作/犯罪】《打黑 Black Storm》正义出击:家破人亡,特警血洗恶势力 | Full Movie | #释小龙 #包贝尔
Điều hòa thế hệ mới Panasonic bảo vệ sức khỏe gia đình ra sao
[TIKTOK VIỆT NAM] Hot trend “BÙA YÊU” ai nhảy đẹp hơn ?
Món ngon từ tôm khiến người kén ăn nhất cũng mê như điếu đổ
【Multi Sub 】第1期上:五哈回归!人狗大战一触即发!《哈哈哈哈哈S5》HAHAHAHAHA S5 EP1-1 FULL
Nhiều iPhone vẫn giảm giá mạnh giữa tháng 4
Bệnh viện đa khoa Tâm Anh, VNVC xây cộng đồng chia sẻ kiến thức y khoa
「一席一果」果中玛瑙——杨梅【滇西小哥】
Tất tần tật cấu hình và giá bán TECNO Spark 30 5G tại Việt Nam
👏周奇墨合集:脱口秀天花板实至名归! |《脱口秀大会S4 ROCK&ROAST》
Cha tôi, người ở lại – Tập 27: Thảo hiểu lầm Nguyên thích mình từ thời phổ thông
Sếp lớn Redmi xác nhận Redmi Turbo 4 Pro sẽ được trang bị chip Snapdragon 8s Gen 4
NGƯỜI TÌNH KHÔNG ĐẾN
là Anh ( cùng anh ) cover Quang Hùng | Phạm lịch beat|
Máy in phun màu chính hãng giá từ 1.09 triệu, chất lượng vượt trội, trả chậm 0%
MỊ TÌNH QUANG HÙNG
Little Mom | Trailer EP02 Apakah Naura Akan Menggugurkan Kandungannya? | WeTV Original
MV Tình Yêu Cháp Vá Quang Hùng
Hà Nội: Khai thác tài nguyên di sản để phát triển công nghiệp văn hóa
Lãnh đạo Việt Nam chúc mừng năm mới Lào và Campuchia
LỆ TÌNH … 3 | QUANG HÙNG
10 loại thực phẩm dễ tìm, bổ dưỡng, tốt cho sinh lý nam giới
6 set thời trang hè quyến rũ dành cho chị em mệnh Mộc
Laptop AI: Từ công nghệ viễn tưởng đến xu hướng thực tế tại Việt Nam
CUỘC SỐNG EM ỔN KHÔNG
Robot hình người có bộ não siêu máy tính và mắt đại bàng
Nhiều điểm hẹn trên VTV3 hướng đến kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước
Chiếu điều hòa là gì? Sử dụng có tốt không? Nên mua loại nào tốt?
Jennie (BlackPink) bùng nổ ở Coachella
MIXXINBEAT| Mưa Đêm Tỉnh Nhỏ | QUANG HÙNG
程靖淇“呆傻大企鹅”身份一眼被女生揭穿 芦可听小屋男女学校背景惊讶的样子仿佛在演我《心动的信号 第6季》 #心动的信号6 Clips
Việt Nam, Colombia mở rộng hợp tác ứng phó với thách thức di cư, biến đổi khí hậu
Hướng dẫn cách chỉnh đồ họa Liên Quân cho máy yếu, giúp bạn chiến game mượt mà hơn
Giá bán của chiếc iPhone gập đầu tiên sẽ đắt hơn cả Galaxy Z Fold 8
Gặp Nhưng Không Ở Lại #CHILLCOVER
29/06 Cuối Tuần Mở Ngay Nhạc Không Lời ĐỈNH CAO THƯ GIÃN ➤ Hòa Tấu Guitar Rumba Cổ Điển Ở Phòng Trà
Cảnh báo về căn bệnh khiến tuổi thọ giảm tới 13 năm
EP98 Trailer 乾坤问情谷篇真情试炼开启! 浩冬、贝贝、菜头同时进入考核,以心为镜,爱恨交织,他们能否成功通关? |《斗罗大陆2绝世唐门》Soul Land 2 | 腾讯视频 – 动漫
NSƯT phim ‘Hướng Dương Ngược Nắng’ bị gọi tên giữa lùm xùm quảng cáo sai sự thật
Chủ tịch nước Lương Cường tiếp Thủ tướng Ethiopia
Cứu cô gái nuốt bàn chải dài 17 cm vào thực quản
ENG SUB【骨语2 Talking Bones2】EP01 夏萤尚桀再联手办案(张龄心、高仁)
Bộ GDĐT cảnh báo thông tin giả mạo về chương trình học bổng tiếng Anh
BXH Nhạc Trẻ Remix Hay Nhất Hiện Nay ♫ Top 20 Bản EDM TikTok Hay Nhất 2024 – EDM Hot TikTok 2024
Tử vi tuần mới (21/4 đến 27/4), chúc mừng 3 con giáp vận may tới tấp, Thần Tài chiếu mệnh, tài lộc ùn ùn kéo về, vượng tài vượng lộc
Samsung Galaxy M56 sẽ ra mắt vào ngày 17/4 với cụm 3 camera 50MP, thân máy siêu mỏng
điều anh biết 2 quang hùng cover
MỞ NHẠC TO LÊN – MIXSET DEEP HOUSE & HOUSE LAK 2024 CỰC SANG – NHẠC TRẺ REMIX VIETDEEP 8X9X XỊN
AI Gemini của Google có thể xóa watermark khỏi ảnh bản quyền