Vô thường


blogradio.vn – Đời không phải ai xuất phát sớm cũng đều sẽ đến đích, và không phải ai cũng cứ mãi bị kẹt xe, hay kẹt lại giữa dòng đời, nếu trong lòng vẫn còn niềm tin và hy vọng…

***

Có câu chuyện nhỏ trong buổi chiều mưa tầm tã, một ông lão dừng chiếc xe đạp cũ k ven đường lấy từ trong chiếc giỏ đệm ra cái áo mưa vá chằng vá đụp, nhẹ nhàng che lên người, ngồi xuống bên lề thảnh thơi như chẳng hề có chuyện gì. Bên phía đường đối diện dưới mái hiên de ra một cô bé ngồi sau xe mẹ tươi cười nghịch ngợm những giọt mưa rơi xuống từ chiếc mũ bảo hiểm, như tận hưởng sự khắc nghiệt cuộc đời một cách không thể bình thản hơn. Dưới lòng đường đông đúc chật hẹp ở giữa, người chửi rủa um trời, người bóp kèn inh ỏi để tìm lối rẽ, vì nước ngập không thể di chuyển, là những hình ảnh tương phản của cùng một sự việc… và số phận trong một cuộc đời thì cũng na ná như vậy, có người sinh ra là đã ở ngã tư thuận lợi, hướng nào cũng vậy cứ đi là đến. Nhưng cũng có người phải vất vả quanh co, dừng đèn có khi cả trăm bận mới tìm được đích đến… Cho thấy nếu giữ được kiên định bình tâm trước nghịch cảnh, không ngừng đi tới cho dù có thể lúc nhanh lúc chậm, thì cuối cùng rồi ta sẽ vẫn đến được nơi mình cần đến. Đời không phải ai xuất phát sớm cũng đều sẽ đến đích, và không phải ai cũng cứ mãi bị kẹt xe, hay kẹt lại giữa dòng đời, nếu trong lòng vẫn còn niềm tin và hy vọng…

 Vo Thuong

Người nhẹ lòng thì thân sẽ nặng

Người nặng lòng thì thân sẽ gầy

Người giả dối sẽ rời đi khi chẳng còn gì để lấy

Người chân thành sẽ luôn ở lại dù ta chẳng còn gì để tặng…

 

Có thể vào ngày này áng chừng vài chục năm sau tên bạn sẽ chỉ còn là một dòng nhỏ trong số liệu lưu trữ. Những người mà bạn yêu thương nhất cũng không còn bên cạnh. Ngôi nhà bạn dành cả đời để tạo dựng có thể đang là chốn ở toàn người xa lạ. Những thứ bạn từng có thật ra chỉ là thứ đời cho mượn trong một số năm. Tất cả đều vô thường, không có gì là mãi mãi, không ai giữ lại được gì lâu hơn trong giới hạn thời gian cho phép và khi bạn thật sự hiểu được điều đó bạn sẽ sống khác đi. Không còn cố bám víu, không còn sợ bị mất, không còn cố gắng gồng lên bằng mọi giá để cố giữ cho bằng được những thứ thật ra vĩnh viễn chẳng hề thuộc về mình!

Đời người là một hành trình dài, nơi mà những mất mát đôi khi là phép thử công bằng nhất cho một mối quan hệ tình cảm. Khi ta có được tất cả rất khó để phân biệt ai thật lòng, ai giả dối. Chỉ khi vấp ngã, lúc lòng người chao đảo thì ta mới dễ dàng nhìn thấy ai là người yêu thương vẫn luôn bên cạnh và ai là người từng đến chỉ để trú chân. Chân thành là thứ không thể vay mượn, càng không thể mua bằng vật chất. Nó là kết tinh của lòng tin và thời gian. Người chân thành có thể không nói nhiều, không hề hứa hẹn, nhưng sẽ âm thầm xuất hiện vào những thời khắc đen tối nhất của cuộc đời ta. Cũng không chắc thay đổi cho ta được gì nhiều nhưng quý nhất là giúp ta không quá cô đơn để vượt qua giông bão. Vì thế đừng quá buồn khi ai đó rời đi lúc bạn chẳng còn gì. Đó không phải là mất mát gì quan trọng mà chỉ là sự thanh lọc cần thiết trong cuộc sống. Còn ít người bên cạnh khi bạn đau khổ, bạn càng dễ nhận ra giá trị quý giá hết mực của thứ tình cảm vẫn còn đang hiện hữu. Trong một thế giới ồn ào đầy giả dối, đôi khi vài người ở lại cũng đủ để cứu rổi niềm tin lúc tuyệt vọng, bạn có từng nghĩ như vậy chăng?

© Dai Kham Nguyen – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cứ Đi, Cứ Sống, Cứ Sai Nhưng Đừng Bỏ Cuộc | Radio Tâm Sự


Để lại một bình luận