News :
20 thực phẩm làm tan cục máu đông có thật sự hiệu quả không? Bệnh viện xương khớp Hà Nội uy tín, tốt nhất Trải nghiệm dịch vụ sao lưu & phục hồi dữ liệu toàn diện hoàn toàn miễn phí duy nhất trong tháng 8 Phục hồi sau thảm họa là gì? Tầm quan trọng và Kế hoạch Disaster Recovery (DR Plan) Gần như liệt 2 chân, người phụ nữ ngoại quốc hồi phục sau 2 ngày điều trị NMN là gì? Có phải là hoạt chất ‘làm chậm quá trình lão hóa’? Bật mí cách làm sườn nướng ngon như nhà hàng Khách nữ 42 tuổi bỏ đi, chủ nhà bàng hoàng khi phát hiện căn hộ ngập rác ETC nhận danh hiệu Doanh nghiệp xuất sắc Châu Á tại APEA 2025 Mẹ chồng nhất quyết không cho tôi về ngoại ở cữ vì lý do khó chấp nhận Cách chức một hiệu trưởng liên quan đến sửa điểm từ yếu lên giỏi cho học sinh VTV hồi sinh chương trình huyền thoại ‘Những bông hoa nhỏ’ Người dân Việt Nam và Malaysia đứng đầu bảng bị khủng hoảng tinh thần vì lừa đảo trực tuyến Đề án 06, VNeID là hình mẫu thành công trong giải quyết niềm tin số Lộ số tiền giải phóng hợp đồng của Bruno Fernandes với MU Miền Bắc đón không khí lạnh tăng cường Mâm cỗ Tết tháng 7 âm ở Tây Bắc đầy đặc sản lạ, khách mê nhất một món Đặc sản miền Tây tên lạ, có miếng giống đuông dừa khiến khách tò mò 8 món ăn từ sườn lợn thơm ngon, hấp dẫn, cách làm vô cùng đơn giản Loài cá có tên nghe cục súc đem làm gỏi thành đặc sản nức tiếng ở Hà Tĩnh, người khó tính nhất cũng gật gù khen ngon Đừng vội cho nồi thủy tinh đi vì vẫn có cách dùng được trên bếp từ Cách làm thịt kho trứng chỉ 30 phút thơm ngon khó cưỡng Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác 8 điều người khôn ngoan thường làm khi giao tiếp Công ước Hà Nội bảo vệ con người trong thế giới số Cách cài đặt nút Home trên iPhone trong vòng một nốt nhạc MSI EdgeXpert chính thức ra mắt tại Việt Nam: Siêu máy tính AI tích hợp NVIDIA DGX Spark GB10 [Giải đáp] Nên chọn màn hình 24 inch hay 27 inch? So sánh chi tiết Giảm sốc mùa Halloween: Mua ngay màn hình MSI được tặng quà giá trị đến 1.1 triệu Ngon hết ý với thịt vịt áp chảo sốt mận Bayern Munich thắng 3-0, nối dài chuỗi trận toàn thắng lên con số 13 Trò rắn săn mồi “huyền thoại” nay có thể chơi ngay trên thanh địa chỉ trình duyệt Doanh nghiệp sử dụng Bizfly Cloud Database để tăng tốc độ truy xuất và vận hành ổn định Lộ diện điện thoại Xiaomi pin 9.000mAh sắp ra mắt KHÔNG PHẨY TÁM PHẦN TRĂM QUANG HÙNG #tabthinhhanh #vietnam Nhà 3 thứ này đứng yên: Hao tài khánh kiệt, đó là gì? Mức lương ngành điện – điện tử hiện nay là bao nhiêu? Mẫu biên bản thanh lý hợp đồng lao động chuẩn nhất hiện nay phải đảm bảo những nội dung chủ yếu nào? Bí kíp kiểm tra ổ cứng laptop là ổ SSD hay HDD mà không cần tháo máy Khám mắt cho bé ở đâu Hà Nội an toàn đạt chuẩn y khoa? FPT ra mắt ứng dụng FPT Life: Một chạm mở trọn tiện nghi cho gia đình Việt Thay vì phải quản lý hàng loạt ứng dụng cho từng thiết bị trong nhà, giờ đây chỉ cần một chạm để bật đèn, mở rèm, giám sát an ninh và chăm sóc người thân – tất cả gói gọn trong ứng dụng FPT Life vừa ra mắt. ra mắt Website mua hàng dịch vụ Microsoft 365 cho doanh nghiệp đầu tiên tại Việt Nam Máy chủ ảo là gì? Doanh nghiệp có cần thuê máy chủ ảo (VPS) không? Đau đầu triền miên cả tháng, người trẻ phát hiện ổ nấm ‘ẩn mình’ trong xoang bướm IVF Phương Châu Sài Gòn tái đạt chứng nhận RTAC: Chuẩn quốc tế hỗ trợ sinh sản CÁCH LÀM CƠM CHÁY CHÀ BÔNG ĂN RỒI NHỚ MÃI Rắn ‘khủng’ bò lổm ngổm trong bếp ở Phú Thọ, chủ nhà có quyết định bất ngờ Techfest Hải Phòng 2025 – Sân chơi thúc đẩy đổi mới sáng tạo Mẹ vợ ép tôi phải đổi xe, mua nhà mới xứng với con gái bà

Thằng điên dưới cơn mưa chiều Hà Nội

Thằng điên dưới cơn mưa chiều Hà Nội


Thông tin chi tiết về Thằng điên dưới cơn mưa chiều Hà Nội

blogradio.vn – Ngày em chẳng còn nghĩ cho tôi, thoải mái nói ra tất cả suy nghĩ trong lòng, cũng là ngày những gì tôi xây dựng bắt đầu sụp đổ. Không chỉ là tình cảm tôi cố gắng vun đắp, mà còn cả giá trị của chính bản thân tôi – những gì tôi tích lũy bao năm qua – cũng vỡ tan như bong bóng xà phòng.

***

“Có ai chỉ còn một mình mà không ghét những cơn mưa?

Lý do chia tay là gì, chẳng còn ý nghĩa cho ai

Khi người ở lại giờ đã mất đi tất cả

Chỉ muốn tin chính mình..”

I

Cơn mưa chiều muộn nơi thủ đô

Cơn mưa chiều muộn đổ xuống sau những ngày nắng nóng khiến không khí ngột ngạt đến nghẹt thở. Những giọt nước đầu tiên rơi xuống mặt đường còn nóng hổi, bốc lên những làn hơi trắng mờ ảo. Tôi cầm chiếc ô đen trong tay, mà chẳng muốn mở. Tôi đang cần cảm giác mát mẻ để cho mưa ướt dần mái tóc, ướt dần vai áo, ướt dần cả những ký ức mà tôi đang muốn mưa mang nó đi.

Đâu đó có tiếng người thì: “Thằng điên! Sao không che ô?”

Tôi bật cười. Điên à? Có lẽ thật. Một thằng đàn ông 32 tuổi, đi dưới mưa như kẻ mất hồn, với chiếc ô trên tay mà không chịu che. Kệ đi, chân tôi vẫn bước nặng nề trên con ngõ nhỏ quen thuộc rồi bất giác bật cười khi trong đầu vang lên lời phàn nàn: “Sao con ngõ này nó ngoằn ngoèo thế? Nhớ thế méo nào được?” – cái câu cửa miệng của em mỗi khi ngồi sau xe tôi.

Giờ thì em chẳng cần nhớ con ngõ này làm gì nữa. Có lẽ em đã quên hẳn, cũng như quên tôi vậy.

Mưa vẫn đang rơi, còn nước mắt tôi thì không rơi nổi. Có lẽ vì tôi đã khóc hết rồi trong những đêm dài thao thức, khi tôi nằm nhìn trần nhà và tự hỏi: “Tại sao?”

II

Thang Dien Duoi Con Mua Chieu Ha Noi

Chữ duyên sao nó nặng thế

Trước đây và cả bây giờ, tôi vẫn tin vào chữ duyên. Người đến, người đi, đều là duyên. Nhưng với em, sao nó lại khác thế? Chữ duyên ấy đến tình cờ như cơn gió thoảng, rực rỡ như pháo hoa rồi tàn lụi nhanh đến hoảng hốt, vậy mà lại thấm sâu vào tim đến thế.

Cái duyên của tôi và em đến thật tình cờ, sự quen biết của những người bạn. Một người mà tôi nghĩ chẳng bao giờ mình thích được. Ấy vậy mà tôi lại thương em chóng vánh, nhanh như cách em dự đoán. Em bảo rằng ngay từ lần đầu gặp nhau, em đã nói với người bạn chơi cùng là chỉ ba buổi thôi thì tôi cũng sẽ mê em như những người đàn ông khác.

Thật chẳng sai, đúng là giác quan của một người từng trải, từng đổ vỡ trong hôn nhân và đang ở cùng cô con gái nhỏ. Thời điểm đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản: “Chẳng hiểu sao lại thấy thương em đến vậy, đã thương rồi thì hãy mang lại cho em và bé sự vui vẻ bằng tất cả chân thành giản đơn, còn việc đến đâu thì đến” – suy nghĩ ngây ngô của cậu trai tuổi ngoài ba mười dở tệ trong chuyện yêu đương.

Dặn lòng như thế, cũng biết rằng mọi chuyện sẽ chẳng đi đến đâu nhưng sao khi em đi, tôi lại luẩn quẩn mãi trong dòng cảm xúc hỗn độn này? Em và tôi cùng chung một thành phố, cùng chung một cơn mưa, sao lại chẳng thể chung một đích đến?

III

Tôi nhận ra rằng mình rẻ mạt đến nhường nào

Ngày em chẳng còn nghĩ cho tôi, thoải mái nói ra tất cả suy nghĩ trong lòng, cũng là ngày những gì tôi xây dựng bắt đầu sụp đổ. Không chỉ là tình cảm tôi cố gắng vun đắp, mà còn cả giá trị của chính bản thân tôi – những gì tôi tích lũy bao năm qua – cũng vỡ tan như bong bóng xà phòng.

Tôi là một thanh niên 32 tuổi không có xuất phát điểm tốt. Một mình bươn trải giữa dòng đời tấp nập, một mình mưu sinh, đã từng đói khổ, đã từng chẳng có nổi mấy nghìn mua một gói mì tôm. Cũng có ước mơ nhiều đấy – mơ về một căn nhà nhỏ, một gia đình ấm cúng, một tương lai khá giả và hơn hết là không để người thương yêu của mình nếm trải cảm giác khốn nạn ấy. Tiếc rằng tài năng chẳng theo kịp giấc mơ, chỉ biết ngày đêm cố gắng làm việc như máy móc.

Vậy mà vẫn phải nghe người con gái mình thương nói: “Em khổ khi ở cạnh anh. Không dám ăn ngon, chẳng dám đòi hỏi gì.”

Em đâu biết rằng tôi chẳng tiếc gì với em, dù đang nợ nần chồng chất? Mỗi lần đi ăn, tôi luôn gọi những món em thích nhất, đồ Thái đồ Hàn dù lúc ấy trong ví chẳng một đồng, dùng đến thẻ tín dụng. Mỗi khi em ốm, tôi sẵn sàng chạy nửa vòng thành phố để mang thuốc qua cho em. Chọn cho em những loại thuốc hợp nhất với cơ thể đang không tốt của em. Nghĩ lại mà thấy đắng nơi cuống họng. Để làm gì khi điều em mong cầu là được ăn ở những hàng đắt nhất, được đi lại bằng ô tô chứ không phải ngồi trên con xe máy.

Tôi chẳng trách em. Đã nói là thương em thì ngay cả khi em làm tôi đau đớn nhất – cái ngày em bóp nghẹt trái tim tôi bằng cảnh thân mật với một người đàn ông khác ngay trước mặt tôi – tôi vẫn ở cạnh, vẫn chăm sóc em. Kể cả khi em phản bội, nếu em cần, tôi vẫn sẵn sàng ở đây.

Vì tôi nghĩ mình có giá trị, nhưng nay, điều đó sẽ không còn nữa. Tôi tự ti, tôi tự trách mình. Thương một người mà đến lo cho người ta còn chẳng được thì thương làm gì? Lấy tư cách gì để thương? Tôi có giá trị gì?

Người ta nói, đàn ông có ba thứ rẻ mạt nhất:

Sự dịu dàng vô tích sự

Sự ga lăng nghèo rớt mùng tơi

Tấm chân tình không đáng một xu

Thì tôi đang có tất cả ba thứ đó. Một thằng vô dụng đến cùng cực.

IV

Thang Dien Duoi Con Mua Chieu Ha Noi (2)

Sự bất lực thực sự của một thằng đàn ông

Em đã bao giờ trải qua cảm giác bất lực chưa? Cái cảm giác mọi thứ tuột hoàn toàn khỏi tay mình, nhìn thấy rõ nhưng lại phải lấy chút dũng khí ít ỏi cuối cùng để ghìm mình lại, mặc cho nó trôi đi như nước?

Tin tôi đi, nó tệ lắm!

Người ta thường nói đàn ông là loài sống bằng lý trí, nhưng họ đâu biết – chúng tôi còn sống bằng con tim nhiều hơn họ nghĩ. Đàn ông khi yêu thật lòng, ngoài cái rung động của cảm xúc, còn có cái lý trí bắt buộc phải bằng mọi giá chăm sóc trọn vẹn cho người mình thương. Đó là bản năng, là trách nhiệm mà tôi tự đặt lên vai mình.

Tôi đã cố gắng dùng sự dịu dàng để ở cạnh em – nhưng nó vô tích sự. Bằng tất cả khả năng, đôi khi còn vượt khả năng để làm tròn sự ga lăng – nhưng nó lại thuộc về một thằng nghèo rớt mùng tơi. Còn chân tình? Có đấy, và nó chẳng đáng một xu.

V

Mưa đang ngớt rồi

Em là người con gái có nhiều kinh nghiệm hơn tôi về chuyện hôn nhân. Em đã trải qua đổ vỡ, đang vui vẻ hạnh phúc với con gái của mình khi tôi xuất hiện. Tôi đến vì thương em, ở lại vì nghĩ rằng có thể mang lại niềm vui cho em. Nhưng tôi thấy mình sai rồi.

Xin lỗi em vì đã bước đến cuộc đời em. Xin lỗi vì đã ở cạnh khi em chưa thực sự cần và tôi chưa đủ tầm. Xin lỗi vì đã làm phiền em trong thời gian vừa rồi.

Chắc giờ này, trong đầu em chẳng còn chút hình ảnh nào về người con trai từng thương em vô điều kiện, lo cho em từng viên thuốc khi ốm đau, chân thành bên em trong những ngày khó khăn. Chỉ còn lại hình ảnh một thằng vô dụng không lo nổi cho em. Tôi cũng cố gắng mà. Tôi cố gắng vì người tôi thương, chứ chưa bao giờ tôi cố gắng cho chính mình. Nhưng chẳng thể mong em ở lại, cùng tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này.

Những ngày xa nhau, tôi cắm mặt vào công việc như một cỗ máy. Làm việc từ sáng đến tối, chỉ để không có thời gian nghĩ về em. Nhưng khi đi trên đường, những hình ảnh cũ lại khiến tôi bùi ngùi.

Cổng làng nơi chúng ta từng mua cốm cho em và con gái. Nơi mà các bà bán cốm còn trêu anh là “cái thằng nhất vợ nhì trời”, các bà còn bon mồm bảo anh ăn đi xong mà cãi lại, rồi lại ngặt nghẽo ra khi biết anh mua cho em ăn. Âu cũng là một kỷ niệm đẹp nhưng thôi quên đi.

Tôi dặn lòng: “Hãy cố gắng phấn đấu, đừng bắt đầu thêm một mối tình nào nữa. 32 tuổi rồi mà chẳng lo được cho ai, còn chưa xứng đáng với hai từ ‘đàn ông’ thì đừng làm khổ ai nữa.”

Sự bất lực của một người kém cỏi như tôi.

VI

Và giờ đây, Hà Nội lại mưa. Sau mấy ngày nắng nóng oi ả đến ngạt thở, cơn mưa lớn cuối cùng cũng kéo về. Nó làm dịu mát phần nào nền nhiệt của đô thành phồn hoa này. Và cũng kéo theo một nỗi nhớ mang tên “em” trở lại.

Lặng lẽ trong cơn mưa, có một bàn chân đang dạo bước. Bước chân ấy tưởng chừng đã nhẹ nhàng hơn qua thời gian, thì nay lại thấy nặng nề đến thế.

Tôi dừng lại trước cửa nhà sách trên đường Xuân Thủy, nơi chúng ta từng cùng nhau lựa bộ đồ chơi bếp cho con gái em. Qua tấm kính đang mờ những vệt nước, tôi thấy bóng dáng mình – nó tệ lắm, cái hình ảnh tôi chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ như vậy. Và tệ nhất là tôi vẫn còn đang hi vọng vào một phép màu nào đó…

Anh nhớ em… rất nhiều.

Những giọt mưa cuối cùng đang rơi xuống, trời tạnh rồi, lòng tôi cũng lắng dần xuống và nước mắt tôi chẳng còn để rơi nữa. Ở bên kia cầu Long Biên hay giờ có lẽ em đang ở một nơi nào đó cùng bầu trời thủ đô, em cũng đang đứng bên cửa sổ, nhìn cơn mưa chiều Hà Nội này. Có lẽ em cũng nhớ, dù chỉ một chút thôi, về người đàn ông từng yêu em hết lòng? Có lẽ thôi…

Mưa tạnh rồi, về thôi người vẫn chẳng biết tự thương lấy mình!

© Sin – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Chúng Ta Vì Điều Gì Mà Rời Xa Nhau | Radio Tâm Sự


Để lại một bình luận