Từng làm việc tại Ban Thời sự và Chuyển động 24h
Ngày 7/9/2025 đánh dấu cột mốc lịch sử khi kênh truyền hình đối ngoại quốc gia Vietnam Today của Đài Truyền hình Việt Nam (VTV) chính thức lên sóng.
Chia sẻ với VietNamNet, MC/BTV Đặng Hoàng Anh không giấu được xúc động khi nhớ lại hành trình 3 tháng chuẩn bị cùng đội ngũ. Cả nhóm thường ở lại đài đến khuya, ai cũng muốn mọi thứ phải thật chỉn chu cho ngày ra mắt. Mọi người cùng ăn mì tôm trong phòng họp vì không kịp đi ăn tối.
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
BTV Hoàng Anh trên sóng Vietnam Today:
Với 10 bản tin mỗi ngày, công việc đòi hỏi sự chuyên nghiệp và tập trung cao độ. Từ việc di chuyển trước camera, nghe hiệu lệnh qua tai nghe đến biên tập nội dung cho 3 bản tin sáng hôm sau, mọi thao tác đều cần chính xác và nhanh nhạy. Qua thời gian, Hoàng Anh rút ra bài học quan trọng để làm tốt công việc này cần có 4T (Tâm, Tầm, Tốc độ và Tin cậy).
Trước khi gia nhập Vietnam Today, Hoàng Anh từng học việc tại Phòng Quốc tế – Ban Thời sự, biên tập 5-10 tin mỗi ca, từ quay phóng sự đến dựng tin.
“Ở bản tin quốc tế, điều quan trọng không chỉ là dịch ngôn ngữ mà còn là dịch văn hóa. Phải làm sao để khán giả nước ngoài hiểu đúng bối cảnh Việt Nam nhưng vẫn cảm thấy gần gũi, dễ tiếp nhận”, cô giải thích. Mỗi bản tin không chỉ truyền tải thông tin thời sự mà còn là cơ hội giới thiệu hình ảnh Việt Nam ra thế giới.
Hoàng Anh cũng trải nghiệm môi trường Phòng Nội dung số Chuyển động 24h với phong cách trẻ trung. Nếu VTV24 giúp cô thoải mái sáng tạo thì Phòng Quốc tế VTV1 rèn tính cẩn trọng và kỷ luật. Nhưng Vietnam Today mới là nơi Hoàng Anh tìm thấy sự cân bằng hoàn hảo – vừa làm việc trong môi trường tiếng Anh năng động, vừa được rèn luyện sự chỉn chu của tin thời sự chuyên nghiệp.
![]() |
![]() |
![]() |
Học tập tại New York và nghệ thuật kể chuyện
Học Ngoại giao Truyền thông tại Baruch College – New York và Truyền thông Báo chí tại Manhattan – New York, Hoàng Anh được rèn tư duy phản biện, tính độc lập và khả năng kể chuyện đa chiều. Môi trường khuyến khích sinh viên đặt câu hỏi, tranh luận và nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ đã định hình cách làm việc của cô.

Tải VPBank
“Tôi luôn tự hỏi: Tin này có ý nghĩa gì với khán giả? Họ sẽ cảm nhận ra sao?“, Hoàng Anh chia sẻ về cách tiếp cận mỗi bản tin. Học trong môi trường đa văn hóa cũng giúp cô thích ứng nhanh với guồng quay gấp rút của truyền hình, đồng thời kết hợp tinh thần báo chí hiện đại với sự ấm áp, nhân văn của Việt Nam.
Đam mê kể chuyện của Hoàng Anh bắt nguồn từ thời thơ ấu khi bố thường kể chuyện hay và truyền cảm cho các con. Cô bắt chước kể lại cho bạn bè những câu chuyện hài hước, kịch tính và nhận được sự yêu thích. Ban đầu chỉ tham gia cuộc thi với tinh thần vui vẻ, kể về những câu chuyện thật trong gia đình, Hoàng Anh bất ngờ vào vòng trong cuộc thi toàn Châu Á tại Jakarta, Indonesia và tiếp tục thi ở Đại sứ quán Mỹ.
![]() |
![]() |
“Khi thi kể chuyện, tôi vỡ ra mọi câu chuyện đều có một góc nhìn. Quan trọng là chọn kể theo góc nhìn nào, của ai và kể như thế nào”, cô nói.
Kỹ năng này còn rèn khả năng ứng biến và làm chủ sân khấu – hai yếu tố quan trọng khi dẫn trực tiếp. Khi có tình huống ngoài kịch bản, Hoàng Anh có thể giữ bình tĩnh, xử lý linh hoạt mà không đánh mất kết nối cảm xúc với người xem.
Làm đồ thủ công để xả stress, là fan Disney chính hiệu
Tiếng Anh không chỉ là ngoại ngữ với Hoàng Anh mà là ngôn ngữ chinh phục ước mơ, từ giải thưởng, đồng tác giả sách đến công việc hàng ngày tại Vietnam Today. Học trường quốc tế từ cấp 2, du học đại học và xem phim Mỹ từ nhỏ khiến Hoàng Anh tiếp xúc tiếng Anh nhiều.
Đến từ gia đình truyền thống và nền nếp, Hoàng Anh được tiếp xúc nhiều với văn hóa Việt Nam từ nhỏ. Dĩ nhiên gia đình chủ yếu giao tiếp bằng tiếng Việt.
Chia sẻ với VietNamNet, Hoàng Anh cho biết: “Khi ở Mỹ du học, tôi vẫn thoải mái nói tiếng Việt hơn tiếng Anh. Vì vậy tôi luôn cố gắng giữ nhịp giữa hai ngôn ngữ – một để kết nối với thế giới, một để giữ gốc rễ trong tim”.
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Bên cạnh vai trò MC-BTV tại Vietnam Today, Hoàng Anh hát và làm đồ thủ công để xả stress, học tiếng Trung là kỹ năng đầu tư cho bản thân, quản lý social media để học cách lãnh đạo, còn làm MC/BTV là đúng với đam mê ngành nghề. Nếu phải chọn, cô vẫn chọn là “người kể chuyện” dù ở trường quay, trên mạng xã hội hay ngoài đời.

Mua Hàng với Shopee
Ngoài công việc, Hoàng Anh duy trì các sở thích như làm đồ thủ công, vẽ, cắm hoa, hát, chụp ảnh và chơi piano. Những khoảng thời gian yên tĩnh này giúp cô “ngắt kết nối” khỏi guồng quay công việc, nhìn lại chính mình và lấy lại tinh thần.
Khi du học ở Mỹ, cô học cách yêu bản thân hơn thông qua vẽ tranh – “khoảng thời gian thiền” của cô. Từ vẽ tranh, Hoàng Anh khám phá thêm nhiều sở thích khác và hiểu rõ mình muốn gì trong cuộc sống. “Yếu tố tinh thần cực kỳ quan trọng vì nó làm một ngày của bạn thuận lợi hoặc tồi tệ hơn”, cô chia sẻ về cách đối phó với tính hay suy nghĩ quá nhiều của mình.
Một điều thú vị là Hoàng Anh xem kênh Disney từ nhỏ, có thể kể tên và hát mọi bài hát Disney. Câu nói “Because my world would be a wonderland” từ Alice in wonderland trở thành kim chỉ nam sống của cô. Hoàng Anh luôn muốn có một thế giới riêng thật thú vị qua góc nhìn và cách kể của mình, biến mọi nơi thành thế giới thần kỳ.
Ảnh: NVCC, video: VTV

Bài viết gợi ý
- Mách bạn cách làm chuối đốt rượu thơm nồng, quyến rũ
mách bạn cách là chủ đề quan trọng giúp bạn hiểu rõ hơn về tối ưu SEO hiệu quả. Cùng khám phá chi tiết ngay bên dưới! Chuối đốt rượu ngọt ngào hòa quyện hương thơm nồng nàn của rượu, kết hợp vị ngọt béo của kem tươi là món ăn độc đáo...
- Bé gái 4 tuổi tử vong vì thứ nhiều người vẫn uống hằng ngày
- Yêu một người ở xa
- [TRUYỆN NGẮN] ÔNG XÃ À, ÔM EM MỘT PHÚT ĐƯỢC KHÔNG ? Cô mặc chiếc áo ngủ mầu trắng đứng ở đó với ánh mắt đầy mong đợi. Anh đang ngồi trước màn hình máy vi tính, quay đầu lại ngước nhìn thấy cô, con tim anh lúc nào cũng thấp thỏm. Anh đứng dậy và quay lại dang hai cánh tay ôm cô vào lòng: "Sắp một giờ rồi, mà sao em vẫn còn chưa ngủ?". Cô dụi đầu vào lòng anh, nghe trong lời nói của cô có gì đó trách hờn đầy chút oan ức: " Ông xã nè lâu rồi anh không ôm em đó." Nghe cô nói vậy, anh liền ôm chặt lấy cô, chặt đến nỗi không có kẽ hở nào cả. Và dường như anh mãi mãi không muốn buông tay. Cô là một người con gái đặc biệt và anh vẫn nhận thấy điều đó. Họ vốn từng là bạn của nhau. Chỉ là họ gật đầu chào nhau để tỏ ra chút lịch thiệp mà thôi. Và anh cũng từng thấy cô cùng đám con gái vừa cười rũ ra vừa hò hét và cũng từng thấy ánh mắt tinh nghịch hóm hỉnh của cô quay sang nhìn anh và cùng đám người kia bày trò nghịch ngợm. Anh nghĩ cô không thích hợp để làm một người vợ tốt. Loại con gái ngông nghênh, điên rồ ấy chỉ hợp để "mua vui" thôi. Rồi đến một ngày, anh thấy cô say mềm. Và cô ngồi yên lặng trong một góc nhỏ, một mình uống rượu và một mình khóc thầm. Lúc đó, anh và cô đều đang nghe ca khúc " Forever". Cô ấy hiểu những lời trong ca khúc đó và khóc ư? Anh nghĩ vậy. "Hay là có gì đó chăng?".Cô uống cho say mềm và một mình ngã gục xuống bàn. Anh dìu cô dậy và anh không biết là cô đang sống ở đâu nữa. Anh chỉ biết lôi cô về phòng của mình thôi. Anh đỡ cô lên giường. Mắt cô nhắm nghiền và vô thức cô nắm lấy bàn tay anh và miệng lảm nhảm " Anh đừng đi". Lần đầu tiên, anh thấy cô mềm yếu như vậy. Đêm hôm đó, anh đã trông cô mà không hề chợp mắt. Khi cô tỉnh thấy mình đang nằm trong lòng anh. Anh nhìn cô, khi thấy cô mở tròn xoe mắt giống như một đứa trẻ sơ sinh ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì. Mọt lúc sau, cô lại trở nên hung hăng và cảnh giác như ban đầu " Anh làm gì trên giường tôi thế này. Anh đang làm gì vậy"? Trong ánh mắt cô đầy hàm ý đe dọa. "Cô đang ở trên giường tôi đấy. Và cô đang ôm tôi đấy?". Anh tủm tỉm cười đáp. Cô hoài nghi nhìn bốn phía xung quanh và nhìn lại chính mình. Rõ rồi, đây đâu có phải là giường của cô và tay cô đang vòng qua eo của đối phương đấy chứ.Cô nhẹ nhàng, từ từ rút tay lại. Dường như cô cho là anh ta vẫn chưa nhận ra điều này. Anh ta còn chăm chú nhìn lên gương mặt cô và có chút thẹn thùng. Cô liếc quanh mấy lượt và sau đó nhìn lên gương mặt của anh và lí nhí: "Tôi đâu có làm gì". Anh khẽ cười " Cô làm bạn gái tôi nhé". Anh nhìn vào mắt cô và nhẹ nhàng trả lời. " Có định cầu hôn chứ?". Cô hỏi và ngón tay khẽ run run. " Còn phải chờ xem đã. Nhưng nếu cô muốn vậy. Tôi có thể sẽ suy nghĩ thêm." Tay anh vòng ngang qua eo cô. " Nếu mỗi ngày anh có thể dành một phút để ôm tôi đấy. Vậy là tôi sẽ nhận lời cầu hôn của anh rồi." Cô nói, ánh mắt sáng lên và nhìn thẳng vào anh: "Uhm…. Thôi được. Ba tháng nữa chúng ta sẽ kết hôn nhé." Anh nói. Câu chuyện của hai người là như thế đó và lời thề ước của họ chính trên chiếc giường của anh.Sau khi kết hôn, cô vẫn thường nhắc lại lời cam kết: "Ông xã à, anh phải dành một phút để ôm em đó". Anh ấy vẫn không cam tâm như vậy. Chưa bao giờ cô nghĩ như vậy và từ trước đến giờ cô bướng bỉnh đáng yêu giờ cũng có lúc lại một cô gái xinh đẹp và có nét ngây đáng yêu của một đứa trẻ vậy. Mỗi ngày, anh đều dành gấp mấy lần của một phút để ôm cô thậm chí là dành thời gian của mấy trăm lần để ôm cô ấy chứ. Và dần dần, anh bắt đầu bận rộn. Mỗi ngày đi làm về, anh lại cắm đầu vào chiếc vi tính mấy tiếng đồng hồ liền. Mỗi lần khi cô nói: " Ôm em một phút đi.", anh chỉ biết nhìn cô nói lời xin lỗi: " Lần sau đi, bà xã nhé. Ngày mai, anh bù cho". Thế là, cô lại ngồi lặng yên trong một góc nhỏ trên ghế sa lon, ôm đầu gối ngắm nhìn anh; mỗi lần khi anh quyết định nghỉ thì thấy cô nằm xoài ra ghế sa lon ngủ trông vẻ khổ sở. Công việc bận tíu tít khiến lời cam kết "Ôm một phút" của cô và anh dần dần mờ nhạt trong đầu óc anh. Anh phải phấn đấu vì sự nghiệp của mình và anh nghĩ rằng " Cô ấy sẽ hiểu điều đó". Công việc mỗi ngày vắt kiệt cả tinh lực và cả trí tuệ của anh. Và công việc ấy mãi mãi không hoàn thành xong và ngày nào cũng xoay như chong chóng khiến anh không có thời gian nhìn lại mình nữa. Thế là, anh cũng quên luôn cả ngày sinh nhật của cô nữa, quên luôn cả ngày kỷ niệm tròn một năm ngày cưới của hai vợ chồng, quên cả nụ hôn của buổi tiệc tối mà anh dành cho cô nữa và cũng quên luôn cả chiếc ôm mà cô cần nhất.Cô càng trở nên trầm lặng hơn, và ngồi thu lu một góc cũ và đờ đẫn nhìn anh bận rộn làm việc. Cô cảm giác nụ cười trên môi anh càng ngày càng ít đi. Thế là, nụ cười trên môi cô dần dần cũng tắt ngấm đi. Vào ngày sinh nhật, cô viết lên tấm thiệp dòng chữ " Tặng người vợ yêu quý nhất của anh. Chúc em sinh nhật vui vẻ --- Mãi mãi yêu em, chồng yêu". Và kỷ niệm ngày cưới, cô cũng một mình ngồi trước bàn ăn đầy mâm thức ăn nguội lạnh và một cây nến thắp trống trơ sau đó lại một mình lên giường đi ngủ. Thấy bóng anh bận túi bụi như vậy. Vừa từ viện trở về nhà, sắc mặt cô hơi xanh xao. Và từ đó cô sợ đi viện. Cô đã từng ở bên cạnh anh, mấy lần cô khóc đến sưng cả mắt và một mình đến phòng chẩn đoán để xét nghiệm. Cả đời cô mềm yếu như vậy đó. Anh cũng biết điều đó mà. Lúc đó, anh chỉ biết cười cô vì lớn như thế này rồi mà vẫn còn khóc dữ như con nít ấy. Nguyên nhân là vì cô sợ tiêm. Một lần, cô rụt rè đi tới đi lui trước cổng bệnh viện nhưng không dám vào. Kiềm chế sự sợ hãi trong cô quả là một điều rất khó đối với cô.Và cuối cùng cô vẫn bước vào. Sau kết quả kiểm tra ngoài sự dự đoán của cô– Cô đã có thai rồi. Về đến nhà, mặt cô nghệt ra, mấy lần muốn nói với anh "tin vui " này. Vậy mà, anh bận đến nỗi không thèm nhìn cô đến một cái. Đã một giờ rồi, đêm đã về khuya vậy mà anh vẫn ngồi trước màn hình máy vi tính. Cả hai người chưa bao giờ cãi nhau cả. nhưng cô cảm thấy cuộc sống như thế này so với trận cãi nhau to thì thật đáng sợ thật – Vì anh làm gì có thời gian để cãi nhau chứ. Cô vẫn mặc chiếc áo ngủ màu trắng chờ anh và cuối cùng anh cũng dũng cảm dứt khỏi công việc. "Ông xã à, ôm em một phút, được không?". Anh quay sang cô và trong phút chốc cô thấy sự ngạc nhiên trong mắt anh trở nên dịu dàng hơn. Anh ôm lấy cô vào lòng và nói: " Sắp một giờ rồi, sao em vẫn chưa ngủ?". Cô òa vào lòng anh và cô khóc, giọng như oán hờn: " Chồng à, lâu lắm rồi không ôm em đó". Cô yêu anh nhiều lắm và thực sự yêu anh rất nhiều. Và cô ôm anh vào lòng ngủ cho đến khi sáng tỉnh dậy, cô mới biết mình khát khao cái ôm ấm áp như thế này. Và cô biết lời hẹn đính hôn và cô không hề hối hận. Cô muốn được ôm anh mãi. Và cô luôn nghĩ rằng nếu anh vẫn muốn ôm cô, tức là anh vẫn còn yêu cô. Vậy mà ngược lại cái ôm ấm áp này lâu rồi cô chưa từng có. "Sao vậy?". Anh nhẹ nhàng hỏi, anh để cô ngồi lên đùi mình và anh không chịu được cúi đầu vào cô. " Ông xã à, ….". Cô thở dài " Hãy ôm em một phút mỗi ngày, có được không? Chỉ cần một phút thôi cũng được rồi". Ánh mắt cầu khẩn của cô khiến anh thấy tim mình chua xót. Mình thực sự lâu lắm rồi chưa ôm cô ấy. Và cô cũng cảm nhận được điều này và cô tinh ý nhận ra tâm sự của anh. Cô bây giờ trái lại trầm tư khác hẳn với cô của trước kia. Anh nói "Bà xã à, liệu anh đã nói với em câu ‘anh yêu em’ chưa?". Nhìn thấy cô ấy tròn xoe mắt kinh ngạc, anh biết là câu nói muộn màng thực lòng từ lâu anh nên nói.Đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy đã bám chặt lấy cổ áo anh. Cô lặng người đi. Anh vẫn thực muốn nói là yêu cô ư? Một lúc sau, cô vui sướng ôm lấy bụng anh và nói: " Cưng ơi, con có nghe gì không? Bố nói là yêu mẹ đó, bố nói là yêu mẹ đó, con biết không?". Và lần này lặng người là anh chứ không phải là cô nữa. Một hồi lâu, anh mới tìm ra giọng của mình: " Cưng yêu? Bảo bối của chúng ta ư?". Tiếng anh run lên và anh không thể tin vào mình nữa. "Uhm!". Cô gật đầu. Anh ôm cô rất chặt và chìm đắm trong niềm vui sướng. " Chồng yêu, hãy ôm em một phút mỗi ngày, được không?". Cô nói như đám sương mù bay trước mắt. " Uhm!". Anh cam kết gật đầu. Đúng rồi, chẳng có gì bằng được vợ cả. Điều này càng khiến anh cảm thấy hạnh phúc vô cùngCô ôm chặt lấy eo chồng. Cô biết cô chọn anh cả đời này là một sự lựa chọn đúng đắn. Và cô cảm thấy hạnh phúc và cô yêu chồng mình, yêu cả đứa con mà họ mong mỏi nữa. Vâng, cô mãi mãi cảm thấy hạnh phúc. "Ông xã à, lại ôm em thêm lần nữa, một phút thôi được không anh?". Hiển thị bớt
- 3 dấu hiệu khi ngủ cảnh báo bệnh thận
- Diễn viên Thúy Hằng hiện ra sao sau tai nạn kinh hoàng?
- nói yêu em 7 lần
- Tổng hợp Mẫu phụ lục hợp đồng lao động mới nhất hiện nay có dạng ra sao?













