Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi


Có một ngày mình bỗng thấy buồn tênh

Nắng ngoài hiên cũng nhạt màu đến lạ

Cốc trà cũ nguội dần trên vạt đá

Ngỡ như lòng cũng lặng lẽ phai theo.

 

Có một ngày mình chẳng muốn nhắc nhiều

Chuyện quá khứ, chuyện ngày sau, tất cả

Chỉ ngồi đó, lặng nhìn mưa rất lạ

Rơi mênh mang trên mái ngói rệu già.

 Pho Cu Lang Thinh%2C Ta Lac Mat Nhau Roi

Có một ngày phố cũ có đôi ta

Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ

Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ

Ta với ta giữa khoảng trống không người.

 

Có một ngày, có lẽ chẳng xa xôi

Mình cũng chỉ như làn sương buổi sớm

Tan rất nhẹ giữa cuộc đời rộng lớn

Chẳng ai hay, chẳng ai nhớ… bao giờ

 

“Phố vẫn đó, nhưng lòng ta xa lạ

Bóng người xưa đã khuất phía không nhau.”

 

© hạc – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Vô Tình Yêu Một Cơn Gió – Phần 2 | Blog Radio