Tôi năm nay 31 tuổi. Tôi và chồng kết hôn được gần 4 năm, có với nhau một bé gái hơn 2 tuổi. Trước kia, khi chưa có con, cuộc sống hai vợ chồng tôi khá ổn định. Chồng tôi làm kỹ thuật cho một công ty lớn, còn tôi là nhân viên kế toán. Thu nhập cộng lại cũng tạm đủ để sống ở thành phố, thỉnh thoảng còn để dành được chút ít.

Từ khi sinh con, tôi nghỉ làm để chăm bé. Kinh tế gia đình từ đó phụ thuộc hoàn toàn vào chồng. Dù vất vả, tôi vẫn cố gắng tiết kiệm từng đồng. Có tháng tiền nhà, tiền sữa, tiền điện nước dồn dập, tôi phải nhịn luôn cả việc mua đồ cá nhân để cân đối chi tiêu.

Chồng tôi thì lúc nào cũng thở dài than khó. Anh nói công ty làm ăn sa sút, lương trả chậm, có tháng chỉ nhận được một nửa. Tôi thương anh nên chẳng bao giờ dám hỏi nhiều. Hễ anh bảo không có tiền, tôi lại lôi tiền tích lũy ra đưa. Tôi nghĩ, vợ chồng có hoạn nạn thì cùng nhau gánh vác, chứ nghi ngờ nhau thì sống sao được.

Thế nhưng có một chuyện xảy ra đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của tôi…

Tuần trước, khi đang lướt TikTok lúc con ngủ trưa, tôi vô tình thấy đoạn clip ngắn ghi lại hình ảnh trong một nhà hàng sang trọng. Cảnh quay chỉ vài giây, nhưng tôi giật bắn mình vì thấy chồng mình… đang ngồi đối diện một cô gái trẻ, tay rót rượu, tay cười nói thân mật. Tôi nhận ra ngay chồng mình khi nhìn thấy bóng lưng anh, thấy chiếc áo sơ mi mà tôi vừa mới ủi cho anh sáng hôm đó, và chiếc đồng hồ đắt tiền mà anh nói là “mượn của đồng nghiệp để chụp ảnh profile”.

Chồng nói không còn tiền tôi cố thắt lưng buộc bụng nào ngờ lướt TikTok lại phát hiện sự thật đau lòng
Ảnh minh họa

Tôi lập tức lưu video lại, rồi nhắn tin hỏi chồng đang ở đâu. Anh bảo “đang làm thêm ca tối, về muộn.” Tim tôi như bị bóp nghẹt.

Tối hôm đó, tôi im lặng không nói gì, chỉ ngồi nhìn anh ăn cơm với con. Tôi hỏi nhẹ một câu:

“Anh vẫn chưa nhận được lương à?”

Chồng tôi thở dài, lắc đầu:

“Chắc cuối tháng, giờ công ty khó khăn lắm em ơi.”

Tôi gật đầu, mỉm cười… nhưng trong lòng thì đang nổ tung.

Hôm sau, tôi gửi con cho bà ngoại, rồi tìm đến tận nơi nhà hàng trong clip. Hỏi nhân viên, tôi vỡ lẽ: anh ấy không chỉ đến đó một lần. Họ bảo tuần nào anh cũng ghé, có khi đặt bàn trước. Có cả mấy tấm ảnh nhân viên chụp cùng khách VIP, trong đó có chồng tôi đang tay trong tay với cô gái kia.

Tôi quay về, mở hết đoạn clip, ảnh, hóa đơn mà tôi xin được từ nhà hàng. Nhìn vào đó, tôi hiểu tại sao mấy tháng nay anh chẳng có đồng nào đưa vợ. Tiền không mất, chỉ là nó đang được dùng… để nuôi một người phụ nữ khác.

Tôi trở về, trong lòng trống rỗng và hụt hẫng nhưng vẫn cố kìm nén để chờ chồng về làm rõ mọi chuyện. Tôi đặt tất cả những bằng chứng ra bàn và chờ đợi. Vừa thấy anh bước vào nhà, tôi chỉ hỏi:

“Anh nói lương chưa có đúng không?”

Anh gật đầu.

Tôi đẩy điện thoại về phía anh:

– “Vậy chắc người phụ nữ này thường xuyên mời anh đi ăn lắm nhỉ?”

Mặt anh tái mét. Không chối được nữa, anh cúi đầu im lặng.

Tôi nói tiếp:

“Tại sao anh có thể làm vậy với em? Em thấy tiếc những ngày bản thân đã cố nhịn ăn nhịn mặc, vun vén lo cho gia đình, để anh yên tâm đi làm. Còn anh thì sao? Anh dùng tiền tiêu xài hoang phí, bao nuôi nhân tình mà không tiếc tay. Anh có chút hối hận nào với những việc mình đã làm không?”

Đêm đó, tôi ôm con sang nhà mẹ. Mọi thứ còn chưa rõ sẽ đi về đâu, nhưng có một điều tôi chắc chắn: Niềm tin đã mất thì không còn gì để tiếc nữa.

Con rể ngoại tình, có con với người phụ nữ khác nhưng thái độ của bố mẹ vợ mới gây chú ýChồng ngoại tình, tôi khó có thể chấp nhận được. Tuy nhiên, phản ứng của bố mẹ tôi khi biết chuyện lại khiến tôi vô cùng bất ngờ.

Theo Thương Trường