Đơn phương


Em gặp anh

Ở chốn thanh xuân

Dưới gốc cây phượng ở sân trường

Em nhìn ra ngoài cửa sổ

Nhìn anh

Đôi mắt hoá si tình

 

Em chỉ biết anh hơn em một tuổi

Em chỉ biết anh chưa có mối tình nào

Với em, như vậy là hạnh phúc lắm rồi

Anh biết không?

 

Hỡi anh ơi anh à

Anh có biết em không

Cô gái hay nhìn trộm anh sau mỗi giờ ra chơi

Cô gái hay chạy trốn mỗi lần hai ta gặp nhau

Cô gái đem lòng yêu anh không biết trời biết đất

Nghĩ về anh hằng đêm

Cười toe toét

Mắt long lanh

Đôi má đỏ ửng như quả cà chua

Từ khi nào

Cô gái trong em trẻ con, nghịch ngợm

Đã đi đâu mất rồi

 Don Phuong

Em yêu anh

Từ ánh mắt sáng ngời

Khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú

Nụ cười tươi rói như ánh nắng mặt trời

Và cảm giác an toàn

Khi bên anh, em như người tí hon

 

Em yêu anh

Nhưng em cũng đau đớn vì anh

Vì đơn phương mà

Em sợ

Em nói ra, anh sẽ từ chối

Em sợ

Anh sẽ không là của em

Chỉ có thể hỏi ông trời

Rằng anh có yêu em không.?

 

Hỡi chàng trai em yêu

Anh có yêu em không.?

Em đơn phương anh mãi

Em yêu anh từ đó

Và đến tận bây giờ

Tám năm tuổi trẻ của em

Anh biết không?

 

Và tám năm trời, em yêu anh

Xa anh

Không biết anh ở đâu

Giữa biển người mênh mông

Giữa bão táp phong ba

Tám năm ấy

Tình cảm của em

Chỉ là vô ích thôi sao?

Em không nên yêu người không yêu mình

Em không nên yêu anh

Hỡi chàng trai

Em từ bỏ anh

Trong sự vô vọng và tiếc nuối

Em đã mất đi thanh xuân

Chỉ vì yêu anh

Vậy nên

Anh sẽ là ký ức

Mãi mãi là ký ức đẹp nhất của thanh xuân

 

Mong rằng anh sẽ có hạnh phúc

Em cũng vậy

Mong rằng có kiếp sau

Hai ta yêu nhau

Bên nhau trọn đời

 

© Tu Nguyen – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hẹn Gặp Ở Một Thế Giới Khác | Radio Tâm Sự


Radio My

Đơn phương

Để lại một bình luận