blogradio.vn – Hà Nội, sáng nay, trời vẫn đầy bụi và tiếng còi xe. Như mọi ngày.
Tôi chen chúc trên con đường Cầu Giấy lúc cao điểm, trong dòng người không ai quen ai, không ai nói một lời nào, nhưng tất cả đều cùng vội. Mặt người sáng nào cũng thế: lặng lẽ, mỏi mệt, vội vàng. Và giữa hàng nghìn gương mặt ấy, tôi thấy chính mình – nhỏ bé, lạc lõng, và dường như… đã đánh mất điều gì đó.
Không ai nói điều đó ra, nhưng tất cả chúng ta đều biết: sống ở một thành phố lớn, đôi khi không chỉ là chuyện kiếm sống – mà còn là cuộc chiến giữ lại phần người trong chính mình.
**
Tôi từng rất ngưỡng mộ Hà Nội. Những con đường rợp lá, những quán cà phê trầm mặc, hồ Gươm mù sương sáng sớm, những chiều thu như bài thơ chưa viết trọn… Nhưng càng sống lâu ở đây, càng làm việc lâu trong cái guồng quay vội vã này, tôi càng nhận ra: Hà Nội đẹp nhưng cũng biết bào mòn.
Áp lực không hiện diện như một con thú dữ – nó không gầm lên. Nó lặng lẽ và kiên trì – như mưa phùn dai dẳng tháng Ba – ngấm dần vào vai áo, vào nhịp tim, vào từng buổi sáng không muốn rời giường, vào từng buổi tối về nhà mà đầu óc vẫn còn quẩn quanh deadline, KPI, chỉ tiêu, hiềm khích.
Chúng ta sống giữa một đô thị không ngủ, và rồi chính mình cũng chẳng được ngủ đúng nghĩa.
**
Áp lực công việc ở Hà Nội – hay bất kỳ đô thị lớn nào – không phải chỉ là khối lượng công việc. Nó là sự cạnh tranh âm thầm nhưng khốc liệt giữa những con người đều muốn “leo nhanh hơn”, “giỏi hơn”, “không bị bỏ lại”. Trong một công ty nhỏ, cũng có phe phái, đấu đá, lời ra tiếng vào. Trong một phòng ban ít người, cũng có kẻ đâm sau lưng, chơi xấu nhau vì một vị trí cao hơn chút.
Tôi từng là kiểu người “làm hết mình, chơi đẹp, không bon chen”. Nhưng rồi tôi bị cho ra rìa. Người được thăng tiến là người biết “đi cửa sau”, biết lấy lòng đúng người, biết ngồi đúng chỗ. Tôi biết rõ điều đó, nhưng vẫn chọn im lặng. Tôi không muốn thay đổi mình vì một cuộc đua mà giải thưởng không khiến mình hạnh phúc.
Nhưng sự thật là: dù không bon chen, bạn vẫn bị cuốn vào guồng quay của sự mỏi mệt.
Ngày qua ngày, tôi làm việc như cái máy. Mỗi sáng tỉnh dậy là thấy một ngày khác cũng chỉ lặp lại những thứ cũ. Tôi không nhớ lần cuối mình đọc một cuốn sách là khi nào. Không nhớ lần gần nhất tôi ngồi im, không nghĩ gì, không kiểm tra điện thoại, không nghĩ đến cuộc họp sáng mai, là bao giờ.
**
Và rồi tôi đổ bệnh.
Không phải bệnh thể xác. Là thứ bệnh vô hình: chán nản, kiệt sức, không muốn nói chuyện, không còn thiết tha gì.
Tôi đi làm vì sợ bị khiển trách. Ăn uống cho xong vì không thấy ngon. Gặp bạn bè nhưng chẳng muốn chia sẻ. Mọi thứ mờ nhòe như những ngày Hà Nội đầy sương và bụi mịn.
Đó là lúc tôi biết: mình phải cứu lấy mình, nếu không muốn biến mất giữa thành phố này.
**
Chữa lành – tôi từng nghĩ – là chuyện xa vời, là thứ dành cho người có thời gian đi retreat ở Đà Lạt, có tiền vào spa cuối tuần, hay đơn giản là đủ thảnh thơi để dừng lại. Nhưng hóa ra, chữa lành không cần xa xỉ đến thế.
Tôi bắt đầu bằng những điều nhỏ nhất. Mỗi sáng, tôi dậy sớm hơn 15 phút, chỉ để ngồi bên cửa sổ và… thở. Không mở điện thoại. Không check mail. Chỉ thở. Nhìn những tán cây ngoài phố. Nhìn xe cộ bắt đầu đông. Nhìn một ngày bắt đầu mà không còn gấp gáp.
Buổi trưa, tôi tắt máy tính 10 phút, nhắm mắt lại, để âm thanh công sở trôi đi như dòng sông nhỏ. Tôi cho mình được “rút phích cắm” khỏi áp lực, khỏi sự hiện diện liên tục trong một thế giới ồn ào.
Chiều tan làm, thay vì lao vào những buổi “nhậu networking”, tôi ghé một tiệm sách nhỏ. Chạm vào bìa sách. Mở một trang bất kỳ. Đọc vài dòng. Tôi không cần phải “học” hay “nâng cao tri thức”. Tôi chỉ muốn kết nối lại với một phần tâm hồn mình đã từng rất thích những câu chữ đẹp.
Tối, thay vì cuộn mình trong mạng xã hội đầy drama, so sánh, và hơn thua, tôi viết nhật ký. Vài dòng thôi. Hôm nay tôi buồn vì điều gì? Tôi biết ơn điều gì? Tôi mong ngày mai điều gì khác đi?
Viết – không phải để làm văn. Mà để lắng nghe chính mình.
**
Dần dần, tôi bắt đầu tách mình khỏi cuộc đua. Không phải là bỏ cuộc, mà là chọn lối đi khác – ít người hơn, nhưng thật hơn.
Tôi chọn làm những việc đúng với giá trị của mình, dù chậm hơn, ít tiền hơn. Tôi chọn làm việc với người khiến tôi thấy mình được tôn trọng. Tôi học cách từ chối, học cách nói “không”, học cách lắng nghe cơ thể khi nó mệt. Và tôi cũng học cách không gồng lên “mạnh mẽ” mọi lúc.
Hà Nội vẫn bụi, vẫn tắc đường, vẫn ồn. Nhưng trong tôi, có một sự yên tĩnh mới. Không phải vì thành phố thay đổi. Mà vì tôi đã thay đổi cách bước đi trong thành phố ấy.
**
Người ta nói: “Bạn không thể thay đổi hướng gió, nhưng bạn có thể điều chỉnh cánh buồm.” Và tôi nghĩ: ta cũng không thể thay đổi đô thị này, hay những cuộc đấu đá, nhưng ta có thể tạo ra một thế giới nhỏ bên trong mình – nơi mình được là chính mình, được yêu thương và chữa lành.
Tôi bắt đầu dành thời gian vào cuối tuần để đi bộ quanh hồ Tây. Không tai nghe, không điện thoại. Chỉ là đi – để cảm nhận những bước chân mình. Nhìn mặt nước dập dềnh. Nhìn mây trôi.
Tôi cũng bắt đầu học thiền. Chưa sâu, chưa giỏi, nhưng mỗi ngày 10 phút ngồi yên với chính mình đã khiến tâm trí tôi ít nhiễu loạn hơn. Tôi không còn giật mình bởi một tin nhắn công việc lúc 11 giờ đêm. Tôi học cách đặt ranh giới giữa “cuộc sống” và “công việc” – để đừng đánh mất bản thân trong cái gọi là “trách nhiệm”.
**
Và rồi một ngày, tôi nhận ra: mình không còn cảm thấy ghét Hà Nội.
Tôi bắt đầu thấy đẹp trở lại – những chiều nắng đổ qua mái phố cổ, những hàng cây nghiêng mình bên Hồ Tây, tiếng rao đêm quen thuộc dưới nhà. Và quan trọng hơn, tôi thấy thương mình hơn – cô gái đã từng quá cố gắng để vừa lòng tất cả, quá mỏi mệt trong cuộc đua mà chính cô không muốn tham gia.
Chữa lành không phải là chạy trốn. Là dám dừng lại. Dám buông bỏ những điều không cần. Dám chọn cuộc sống mình thật sự muốn – không ồn ào, không hào nhoáng – mà sâu, mà thật, mà đủ yên.
**
Có thể bạn đang sống giữa Hà Nội chật chội này. Có thể mỗi sáng bạn mở mắt ra là cảm thấy nặng nề. Có thể bạn đang vật lộn trong một công việc mà bạn không còn yêu nữa, giữa những con người khiến bạn thấy nghi ngờ giá trị bản thân mình.
Nếu vậy, xin đừng cố gắng gồng lên nữa. Hãy cho mình một khoảng lặng. Một cốc cà phê sáng. Một buổi chiều tắt điện thoại. Một lần đi bộ không cần mục đích. Một trang nhật ký cho riêng bạn.
Và nếu bạn kiên trì, bạn sẽ thấy: giữa thành phố khói bụi và bon chen này, vẫn còn một nơi trú ẩn – bên trong bạn.
Bạn là nơi bắt đầu của bình yên. Và cũng là nơi duy nhất bạn thật sự có thể chữa lành.
© Ngọc Linh – blogradio.vn
Nhạc Thiền Thư Giãn, Nghe Mỗi Ngày Để Tâm Bình An, Thưởng Trà, Học Tập Và Làm Việc Hiệu Quả
Th5
Khủng hoảng niềm tin bủa vây Xiaomi sau sự cố xe điện SU7
Th5
Tiếng hát Làng Sen: Các tiết mục được chuẩn bị chu đáo, nhiều sáng tạo
Th5
Cận cảnh màu mới của Redmi Note 14 Pro: Đích thị là màu dành cho người Việt!
Th5
Ve chó ký sinh, làm tổ và sinh sản trong ống tai bé trai
Th5
Một loại đường ăn kiêng có thể làm giảm hormone nam, vô sinh
Th5
người thương | quang hùng | 20|12|2024
Th4
Hướng tới phổ cập giáo dục mầm non cho trẻ em mẫu giáo từ 3 đến 5 tuổi vào 2030
Th5
‘Chị gái xấu nhất phim Việt’: Nhan sắc thăng hạng ngoạn mục sau 5 năm
Th5
Chuyến rời bản đầu đời của cặp vợ chồng Hà Nhì
Th5
Mẹ biển – Tập 40: Lụa, Bến bị thương nặng, bà Huệ bị bắt vì tội buôn ma tuý
Th5
Cách nhà đầu tư cá nhân “lột xác” nhờ AI tài chính
Th5
BTS|小乔魏劭爱的抱抱翻车现场【折腰 The Prisoner of Beauty】
Th5
Đừng để mùa hè thành thảm hoạ thời trang: Né ngay 6 lỗi phối đồ dễ khiến bạn thành “quê một cục”
Th5
Triệu Lộ Tư gây ấn tượng với diện mạo mới sau thời gian dưỡng bệnh
Th5
Chủ quán ăn kiếm 700 triệu/tháng nhờ livestream nhổ lông phao câu gà
Th5
MU nhắm mua hai ngôi sao Serie A
Th5
Nguy cơ đột quỵ, đột tử từ sai lầm khi tắm trong ngày nắng nóng
Th5
mong em được vào quang hùng
Th5
Gặp gỡ Samsung Galaxy S25 Edge: Kiệt tác kỹ thuật với những cải tiến phần cứng mỏng mới nhất
Th5
Gõ cửa trái tim – CHILL BOLERO song ca Quang Hùng Ngọc Mai
Th4
LK | TÔI LÀ AI TRONG EM | QUANG HÙNG
Th4
CHILL Tổng hợp BOLERO
Th4
Mẹo bóc tỏi nhanh, không ám mùi lên tay
Th5
Thực đơn siêu hấp dẫn khiến chồng con hết lời khen cơm nhà là số 1
Th5
Bắp cải giúp ngăn ngừa những loại ung thư nào?
Th5
这状态谁敢信元秋已经74岁?《重见天日 / Second Life》#shorts #元秋 #伍允龙
Th5
Đường Về Hai Thôn – Nhạc Trữ Tình Dân Ca Quê Hương Miền Tây Hay Nhất – Dân Ca Miền Tây Chọn Lọc
Th5
BXH Nhạc Trẻ Remix Hay Nhất Hiện Nay ♫ Top 20 Bản EDM TikTok Hay Nhất 2024 – EDM Siêu Phẩm 2024
Th5
Bỏ túi cách kiểm tra RAM máy tính chính xác 100% mới nhất
Th5
Chống sạt lở di sản văn hóa thế giới thành nhà Hồ
Th5
4 nguyên tắc giúp tăng cơ bắp sau tuổi 40
Th5
Ra mắt tai nghe không dây có hộp hình viên gạch, chống ồn chủ động
Th5
Sun Group đề xuất đầu tư loạt dự án lớn tại Bà Rịa – Vũng Tàu
Th5
Đang ăn kem, người phụ nữ sốc nặng khi phát hiện thứ ‘đáng sợ’
Th5
3 thứ tiêu thụ nhiều hại gan hơn cả uống rượu
Th5
民国武术传奇 迷踪拳大战金刚门 #shorts
Th5
Tìm thấy chất ức chế ung thư phổi trong cây xạ can
Th5
Nhạc sĩ Nguyễn Hồng Thuận: Viết ca khúc, tặng cho tất cả, để trả ơn cuộc đời
Th5
Không ngại DeepSeek, Chủ tịch FPT hé lộ ‘tham vọng’ phủ sóng AI
Th5
3 món bác sĩ tiêu hóa ‘kiêng’ để tránh gan nhiễm mỡ
Th5
Mẹ biển – Tập 39: Quá khứ đau đớn của cả ba mẹ con Huệ
Th5
Trình Quốc hội đầu tư dự án cao tốc Quy Nhơn – Pleiku gần 44.000 tỷ đồng
Th5
Ngày mới với tin tức sức khỏe: Cần đi bộ bao nhiêu để giảm cân?
Th5
Sao Trung Quốc mặc hở bị bảo vệ mời rời khỏi thảm đỏ Cannes
Th5
Mỹ nhân giàu gấp 1 triệu lần chỉ sau 1 đêm, khiến cả châu Á thương đứt ruột giờ ra sao?
Th5
Vì người đàn ông em yêu mạnh mẽ .Vẫn luôn cười mỗi khi đau .| QUANG HÙNG
Th4
Lương Thu Trang: Dịu dàng màu nắng là cơ hội để vượt cái bóng của An Nhiên
Th5
Cha tôi, người ở lại – Tập 39: Thảo ngất xỉu sau mấy ngày thất tình
Th5
Họp lớp sau 10 năm ra trường, gặp lại mối tình đầu tôi sốc nặng
Th5
¡El Hueso Supremo absorbe el nirvana divino y renace!| Perfect World Episódio| WeTV
Th5
¡Oscar volvió con fuerza después de su experiencia!🔥 | Continente Douluo (Soul Land) | WeTV
Th5
‘135 chuyện kể về Bác Hồ’: Chân dung vị lãnh tụ qua lời kể chân thực của các nhân chứng lịch sử
Th5
‘Ái nữ đắt giá nhất showbiz’, hưởng cuộc sống xa hoa từ thuở mới lọt lòng
Th5