News :
Học cách người xưa dùng Muối để xả xui xẻo, trừ tà khí, đặc biệt dịp cuối năm Gần 1.000 nghệ sĩ tham gia Liên hoan quốc tế sân khấu thử nghiệm năm 2025 Bí thư Thành ủy Hà Nội Nguyễn Duy Ngọc nói về những thách thức của giáo dục Thủ đô Con trở thành ‘bờ vai’ gánh nước mắt của mẹ Lần đầu Việt Nam thực hiện thành công 2 ca ghép phổi trong một ngày 3 thứ kết hợp cùng mật ong thành thuốc bổ, giúp giải độc gan hiệu quả Giăng bẫy đầu tư Sâm Ngọc Linh, nữ doanh nhân ở Đà Nẵng chiếm đoạt tiền tỷ Ông bà xưa dạy: Chỉ cần giữ sạch 3 chỗ trong nhà, tài lộc tự tìm đến, càng ở càng có phước Trước sân không trồng 3 loại cây, trong nhà không treo 3 vật: Danh sách đầy đủ phong thủy ai cũng cần biết Tuyển Việt Nam: ‘Liều thuốc’ mang tên Nguyễn Xuân Son Nữ giám đốc duy nhất của Sở GD-ĐT TPHCM là ai? Suy thận mãn tính đang trở thành “khủng hoảng y tế toàn cầu”: Nguyên nhân chính là 4 điều này #CHILLCOVER | HẸN YÊU | QUANG HÙNG 4 loại cây Trấn Trạch – Giữ Tiền, số 1 dễ trồng dễ lớn Xem trực tiếp U22 Việt Nam vs U22 Trung Quốc ở đâu, kênh nào? TPHCM điều chỉnh phân làn tuyến đường Mỹ Phước – Tân Vạn NÓNG: Thu hồi toàn quốc, tiêu hủy lô kem dưỡng ẩm kém chất lượng Tướng người giàu 2026: 3 đặc điểm nhận biết ai được quý nhân nâng đỡ, tiền tài tự khắc đến tay 12 đội dự giải bóng đá nữ 7 người vô địch Quốc gia 2025 Công trình Việt Nam gần 800 tỷ đánh bại kỷ lục của Trung Quốc: Truyền thông quốc tế cũng phải xuýt xoa BHXH Việt Nam phát thông báo quan trọng liên quan đến việc “hỗ trợ 100% mức đóng bảo hiểm y tế” Nên mua máy sấy quần áo loại nào? TOP 7 hãng uy tín nhất hiện nay Messi tuyên bố lớn khiến fan Argentina hoang mang Người đàn ông Pháp gốc Việt tìm lại cô ruột sau hơn một thập kỷ xa cách NÓNG: Cảnh sát xuất hiện tại toà nhà thẩm mỹ viện Mailisa ở TP.HCM và Đắk Lắk Người dùng máy tính bảng Xiaomi Pad 7 nhận tin vui Cựu danh thủ Hồ Văn Lợi qua đời CSGT TPHCM xử lý 15.700 trường hợp vi phạm nồng độ cồn trong một tháng Dự án bất động sản hơn 4.500 tỷ đồng của Hoá chất Đức Giang được “bật đèn xanh” sau 5 năm chờ đợi Điện thoại Snapdragon 8 Elite, pin 7.800mAh giá rẻ nhất: Thiết kế đẹp, có cả tính năng của máy 30 triệu, tới Xiaomi cũng phải dè chừng Link xem trực tiếp bóng đá U22 Việt Nam vs U22 Trung Quốc, 18h35 hôm nay 12/11 Trần tình của tài xế xe ôm liên quan vụ nữ sinh ‘tố’ bị sàm sỡ ở bến xe Mỹ Đình Làm việc từ 3h sáng, Thủ tướng Nhật Bản Takaichi làm dấy lên lo ngại về sức khỏe Bí mật lý do các tiếp viên hàng không thường ở lại khách sạn 5 sao sau khi hạ cánh, không về nhà Ruben Amorim mắng gay gắt một cầu thủ trước toàn đội MU Nước Mỹ âm thầm bá chủ ngành chip nhờ Sa mạc Silicon: Loạt đại bàng TSMC, Intel đều đến làm tổ Nhiễm vi khuẩn lạ, 70 bệnh nhân tại bệnh viện Quảng Trị không lành vết mổ Cùng ưu tiên nhỏ gọn nhưng bạn nên mua điện thoại gập dọc hay dạng thanh mini? Lý do khiến Barca cho tuyển Tây Ban Nha tức điên vụ Lamine Yamal Tài xế che biển ‘né’ camera AI, Cục CSGT đề xuất tăng nặng mức xử phạt

Giới thiệu về Em đã thay tên

Chi tiết về Em đã thay tên

Em đã thay tên – Bài viết về Em đã thay tên.

nn


blogradio.vn – Rồi mỗi lúc đêm về tôi nằm yên bên mớ sách vở ngó chăm chăm lên trần nhà và đôi mắt long lanh sắc sảo dưới cánh mày nhọn hiện lên trong tâm trí làm tim tôi xao xuyến, đôi môi nàng cười làm ánh mắt tôi say. Và mới đó mà đã sáu năm rồi.

***

Về thăm lại phố xưa, ngày mà tôi mới sang Hoa Kỳ khi còn đến trường cộng đồng học Anh văn. Những con đường vẫn không thay đổi. Đang độ thu sang lá vàng rơi lác đác trên những con đường mà xưa tôi đã đi qua. Ngày đó cô ấy cùng tôi đi bách bộ mỗi ngày trên con đường quen thuộc đến trường học cộng đồng. Mùa xuân hoa đơm nụ, mùa hè lá xanh tươi, mùa thu lá vàng lìa cành rơi lả tả, và mùa đông cành trơ trọi đứng chơi vơi trong gió chiều khô lạnh…. Ngày mỗi ngày tôi được đi bên cô ấy để nhìn nàng trong nụ cười duyên, nhìn nàng trong đôi mắt đen sắc sảo làm hồn tôi tan chảy. Rồi mỗi lúc đêm về tôi nằm yên bên mớ sách vở ngó chăm chăm lên trần nhà và đôi mắt long lanh sắc sảo dưới cánh mày nhọn hiện lên trong tâm trí làm tim tôi xao xuyến, đôi môi nàng cười làm ánh mắt tôi say. Và mới đó mà đã sáu năm rồi.

Tôi quành xe vào ngõ nhà chị Lâm. Cây bàng trước sân nhà ngày xưa giờ trông to sộ. Lá lốm đốm vàng rung rinh trong cơn gió thu. Có con bé đứng ở ngưỡng cửa trông thấy xe tôi thì nó biến vào trong. Khi tôi bước ra khỏi xe thì chị Lâm đã xuất hiện ở ngưỡng cửa và con bé lúc nãy đứng sau ôm chân chị và nghiêng đầu nhìn tôi.

– Cậu Huân, giờ cậu mới tới.

– Chào chị Lâm, tôi có chút việc nên mới ghé muộn

– Mời cậu vào nhà.

– Vâng cảm ơn chị.

Tôi bước theo sau chị Lâm vào trong nhà đến chỗ phòng khách. Con bé bước theo sau chị cứ quay đầu lại nhìn tôi. Tôi nhìn nó mỉm cười.

– Chào cậu Huân đi con.

Con bé nhìn tôi mắt tròn xoe rồi dúi mặt vào bên chân chị. Tôi nhìn nó rồi nhìn chị mỉm cười hỏi:

– Đây là bé Thoa có phải không?

– Bé Thoa đó cậu. Chào cậu Huân đi con.

Chị Lâm vừa trả lời vừa ngồi xuống cái ghế ở phòng khách. Con bé vẫn không nói, nó nhìn tôi rồi lại vùi đầu vào nép sau lưng mẹ nó. Tôi trông nó mỉm cười rồi bước đến xoa lên đầu nó nói nhỏ:

– Bé Thoa đẹp gái quá nha. Con mấy tuổi rồi?

Nó nhìn tôi không nói và xòe năm ngón tay lên.

– À, bé Thoa năm tuổi à? Đâu phải đâu. Cậu nhớ là bé Thoa không phải năm tuổi.

Chị Lâm nhìn nó nói to:

– Sao lại năm? Ngồi ngay lên xem nào. Con mấy tuổi nói cho cậu Huân biết đi sao lại chui vào mẹ thế? Cái con này.

Nó nghe mẹ nó nạt thì nó đưa thêm một ngón tay của bàn tay bên kia lên để sát vào bàn tay năm ngón đang xòe ra. Tôi trông thấy thì quỳ gối xuống bên nó xoa đầu nó rồi mỉm cười nói:

– Sáu tuổi. Đúng rồi. Bé Thoa sáu tuổi phải không?

Nó nhìn tôi gật đầu rồi ngước mắt lên nhìn mẹ nó. Chị Lâm và tôi nhìn nhau cười. Đoạn chị lâm nhìn tôi nói:

– Mời cậu ngồi ghế.

– Vâng, cảm ơn chị. Anh Lâm có nhà không chị? Anh chị và cháu khỏe cả?

– Cảm ơn cậu. Vâng, vợ chồng chúng tôi và cháu Thoa vẫn bình thường. Anh Lâm hôm nay nghỉ nhưng phải bận giúp bác Phán sửa cái xe bác ấy từ sáng đến giờ chưa về. À, cậu Huân uống gì để tôi đi lấy.

– Cảm ơn chị, tôi mới uống nước, chai nước vẫn còn ngoài xe. Không cần đâu chị.

em da thay ten

Ngắm nhìn tôi một lúc chị Lâm mỉm cười hỏi:

– Cậu Huân dạo này ra sao? Ngọn gió nào mà đưa cậu về đây thế? Từ ngày cậu đi đến nay đã sáu năm rồi. Tối qua nghe cậu gọi điện thoại bảo sẽ ghé sang sáng nay thì tôi rất ngạc nhiên.

Tôi nhìn chị Lâm mỉm cười đáp:

– Thưa chị, công ty tôi làm việc có lớp huấn luyện ở đây và tôi phải về đây vài ngày. Sẵn ghé sang thăm anh chị và cháu, rồi sẽ thăm vài người quen ngày xưa.

– Dạo này trông cậu Huân khác hẳn ra. Đẹp trai ra phết đấy. Lúc nãy mới trông thấy cậu tôi cứ ngỡ là ai đấy.

Tôi nhìn chị Lâm cười và không trả lời. Chị đưa tay vén mấy sợi tóc ra sau vành tai rồi tiếp:

– Thế cậu về đây huấn luyện bao lâu? Bao giờ thì cậu về lại Texas? – Thưa chị, ba hôm ạ. Ngày mai thứ tư chắc xong sớm và tôi định ghé sang thăm bác Thông và cô Loan.

Một thoáng ngạc nhiên chị Lâm nhìn tôi bảo:

– Cô Loan còn ở đâu mà cậu thăm. Cô ấy đã lấy chồng hôm trong năm. Cậu không hay à? Bác Thông cũng theo cô ấy về quê chồng ở Cali.

Tôi khựng lại như trời tròng. Tôi nhìn chị Lâm như nhìn một người xa lạ chưa từng biết. Chị Lâm thấy ánh mắt tôi thì hiểu. Chị lúng túng nhìn con bé ngồi bên cạnh chị và im lặng một thoáng. Đoạn chị ngước lên nhìn tôi nói nhỏ:

– Sao cậu không ngõ lời với Loan? Tôi biết ngày ấy cậu và Loan thường đi học Anh văn chung lúc mới sang Mỹ. Khi cậu vào đại học, chuyển vể Texas thì tôi cứ tưởng là cậu và cô ấy có hứa hẹn với nhau. Đến khi cô ấy đi lấy chồng thì tôi mới vỡ lẽ ra là không phải cậu. Chồng cô ấy là một người Mỹ trắng rất thành công quê ở Cali. Anh Lâm và chị có đi dự tiệc cưới nhưng lại không thấy cậu và chúng tôi thấy ngại cũng không hỏi han cô ấy tin tức gì về cậu. Sau tiệc cưới cô ấy có gửi cái thiệp cảm ơn và cô ấy đã mang họ chồng.

Tôi đứng dậy không nói gì, lững thững đi đến bên khung cửa sổ nhìn ra khu vườn sau nhà chị. Chị Lâm cũng không biết nói gì. Chị bước đến đứng sau lưng tôi nói nhỏ:

– Thôi, cậu Huân còn trẻ và rất đẹp trai lại giỏi thì thiếu gì các cô ao ước. Ngày xưa anh Lâm cũng có cô nhân tình bỏ đi lấy chồng và anh ấy buồn đến ba năm cho đến khi gặp chị đấy.

Tôi quay lại nhìn chị Lâm bật cười hỏi chị:

– Thế anh Lâm có quên được cô nhân tình khi đến với chị không?

Chị Lâm nhìn tôi đáp:

– Chị không hỏi. Chị chỉ biết rằng anh ấy chả bao giờ nhắc đến cô ta sau khi cưới chị.

– Có lẽ chị đẹp hơn cô nhân tình của anh Lâm?

Chị Lâm vỗ vào vai tôi cười nắc nẻ.

– Cậu Huân thật là khéo nịnh. Chị nói cho cậu biết là chị còn có đứa em gái còn đẹp hơn chị nữa nhá. Nó chưa có chồng đấy.

Tôi cũng bật cười theo chị và nhìn chị hỏi nhỏ:

– Thế à?

– Đúng thế. Cậu có muốn làm em rể tôi không nào?

Tôi không trả lời. Chị nghiêng đầu nhìn tôi với ánh mắt tinh nghịch thách thức rồi quay lưng bước đi xuống bếp nói vọng lên:

– Tôi cho cậu ba ngày suy nghĩ nhé.

Tôi cười hà hà trả lời lớn tiếng:

– Sao chị lại gia trưởng thế? Anh Lâm ngày xưa mất đến ba năm mới quên được cô nhân tình để cưới chị, sao bây giờ chị lại cho tôi có ba ngày?

– Thời buổi vi tính cực nhanh rồi cậu ạ. Cứ như cậu, thương người ta mà cứ yên lặng thì chả trách sao người ta đi lấy chồng.

Chị nói xong thì cười giòn tan vang lên phòng khách. Tôi xin phép chị ra về khách sạn nghỉ và hẹn ngày mai sẽ trở lại thăm anh Lâm. Chị đưa tôi ra cửa nắm lấy cánh tay tôi nói như ủi an:

– Chị biết là cậu không vui. Chuyện tình cảm khó nói. Thôi thì cứ suy nghĩ kỹ rồi cho chị hay. Con Thanh em chị nó cũng xinh gái lắm. Nếu cậu thích thì hôm nào tôi sẽ nói với nó cho hai người làm quen nhau.

Tôi nhìn chị cười nói nhỏ:

– Chị Lâm hay nhỉ? Chị trở thành bà mai hồi nào không hay. Tôi chỉ ngại là em gái của chị lại bỏ tôi đi lấy chồng khi tôi bắt đầu yêu cô ấy.

– Bảo đảm là không nếu cậu dám ngõ lời.

Chị nói xong rồi đánh vào cánh tay tôi cười to. Tôi cũng cười theo chị và chào chị bước ra xe.

Tôi lui xe ra đầu ngõ. Chị vẫn đứng ở ngưỡng cửa trông theo tôi và vẫy tay chào. Tôi đưa tay chào chị và chiếc xe lướt nhẹ trên mặt đường đầy là vàng bay tạt vào hai bên lề.

Tôi quành vào con đường ngày xưa có hàng cây tôi và Loan thường đi bên nhau lúc mới sang định cư. Lá vàng phủ kín mặt đường. Tôi như thấy dáng Loan đi bên tôi. Nàng liếc mắt nhìn tôi cười e thẹn mỗi khi tôi nhìn trộm nàng. Có hôm nàng ôm chầm lấy tôi thét lên thất thanh: “Anh Huân, con sâu nó rớt lên tóc em, em phủi nó rồi nó vướng lên sau lưng áo em rồi đó. Anh Huân, bắt nó cho em đi.” Tôi đứng lớ ngớ khi nàng ôm chặt lấy tôi. Tôi đưa tay vuốt lên mái tóc Loan rồi trông xuống mà chả thấy con sâu trên lưng áo nàng.

© Lê Quang – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

30 Tuổi Chưa Bao Giờ Là Quá Muộn | Radio Tâm Sự


Để lại một bình luận