News :
4 thói quen bếp núc tưởng vô hại nhưng đang âm thầm “đầu độc” cả nhà mỗi ngày Vụ bé trai bị tát ù tai trong khu vui chơi ở Hà Nội: Động thái bất ngờ từ gia đình cháu bé Loạt ngân hàng tăng lãi suất huy động, nhà băng lớn cũng nhập cuộc Công nghệ MiraDry: Cứu cánh cho vấn nạn mồ hôi nách AI học cách nói dối để được ‘yêu’ trên mạng xã hội – Tạp chí Doanh nghiệp Việt Nam 3 thứ để dưới gối, gia chủ hạnh phúc, tiền tài đến quanh năm Ông Lê Minh Trí: Cán bộ lãnh đạo phải gương mẫu, không ngại khó |#chillcover |Em Cứ Đi Đi – Trịnh Đình Quang| quang hùng “DNA flagship” – thứ khiến Galaxy S25 FE trở nên đặc biệt so với các đối thủ OPPO Find X9 Series × Hồ Ngọc Hà × L’OFFICIEL: Khi công nghệ nhiếp ảnh chạm tới đỉnh cao thời trang 164 chủ xe máy có biển số sau nhanh chóng nộp phạt nguội theo Nghị định 168 Bắt giữ cán bộ địa chính ở Ninh Bình chiếm đoạt gần 2,7 tỷ đồng U22 Việt Nam cùng bảng Malaysia, Thái Lan vào bảng dễ ở SEA Games 33 Hậu trường chụp ảnh cưới ở châu Âu của hoa hậu Đỗ Thị Hà và doanh nhân Viết Vương Bộ sách giáo khoa thống nhất toàn quốc được triển khai từ năm học 2026-2027 Người bị nhồi máu não đừng vội kiêng thịt mỡ: 5 “kẻ thù” thật sự nằm ngay trong bếp nhà bạn! Người đàn ông 34 tuổi tử vong vì đắp lá chữa rắn hổ mang cắn Điều kiện, tiêu chí tài trợ, đặt hàng nhiệm vụ khoa học công nghệ sử dụng ngân sách – Tạp chí Doanh nghiệp Việt Nam cô dâu của người ta @mixxing #duet #tamtrang Thắng sốc đàn em Messi, U20 Maroc bất ngờ vô địch U20 World Cup Cùng điểm qua những điểm vượt trội của vivo V60 Lite 5G trong tầm giá Hàn Quốc chuẩn bị ra tay với đế chế của ông trùm Trần Chí tại Campuchia GPU Intel Crescent Island ra mắt: Sử dụng kiến ​​trúc đồ họa Xe3P thế hệ mới, LPDDR5X 160 GB cho suy luận AI Game of life – Trò chơi cuộc sống (Phần 1) Món phở chỉ có ở Nam Định tưởng không ngon mà ngon không tưởng, ăn thử một lần là nghiện Những ‘nhân vật bí ẩn’ trong vụ đánh bạc hơn 106 triệu USD ở khách sạn Pullman Diễn viên Trương Minh Cường chấn thương nặng, phải phẫu thuật nối gân chân

Game of life – Trò chơi cuộc sống (Phần 1)


blogradio.vn – Cốt truyện xoay quanh về việc một trò chơi của sự sống dành cho những người đã chết, giúp họ tích điểm để đổi lại sự sống. Những màn chơi giải đố, kinh dị, nguy hiểm mang hướng escape, mỗi màn sẽ có một câu chuyện và một thử thách khác nhau. Giống như một thế giới song song khi người chết phải ở đó để tìm mọi cách kiếm điểm để có thể trở về lại thế giới bên kia. Sau mỗi màn chơi người chơi sẽ được nhận gợi ý tiếp theo về màn kế tiếp. Cũng giống như một tựa game, thì sau mỗi vòng chơi người chơi nào diệt được boss của màn hoặc cùng nhau diệt và có công lớn thì bước qua cánh cổng đầu tiên sẽ nhận được một vật phẩm ảo, nó sẽ giúp ích cho người chơi phá án, giải đố cho những vòng sau. Trong màn chơi sẽ có những NPC quan trọng khác nhau giúp người chơi có thể giải đáp vấn đề. 

***

Tôi từ từ mở mắt dậy, một không gian lạ lẫm đập thẳng vào mắt tôi. Nơi này là một căn phòng kín tối tăm và ẩm ướt. Tôi cũng chẳng biết tại sao mình lại ở đây, tôi chỉ nhớ trước khi mất đi toàn bộ ý thức, cả cơ thể tôi đều đau nhức và nằm trên một vũng máu đỏ tươi. Tôi là Yến Nhi, 18 tuổi và hiện là sinh viên năm nhất ngành y tế.Tại sao tôi lại ở đây? Đây là đâu? Tôi chỉ nhớ mình bị một chiếc xe tải tông trúng. Nghĩ đến cảnh bị tốc bay lên rồi trườn dài hơn 10 mét khiến cả con đường bê bết máu, nửa bên người đã bị mặt đường cào đến rách cả da thịt, xương thì rõ đã gãy bên trong. Bất giác tôi lại rùng mình và rét đau âm ỉ, nhìn xuống cánh tay hoàn toàn lành lặn của mình tôi lại đặt dấu chấm hỏi càng lớn hơn. Tôi ngồi quan sát một chút thì phát hiện trong phòng này còn hai người khác nữa, một cậu nhóc đang ngồi sợ hãi và một cô bạn khác.Tôi nghĩ cô ta sẽ biết lí do vì sao tôi lại ở đây trong khi tôi đã chết rồi.

” Chị gì đó ơi, cho tôi hỏi là tại sao tôi lại ở đây vậy “-Nhi nói

?? : tôi cũng chẳng biết, tôi và bạn tôi khi tỉnh dậy cũng đã thấy mình nằm ở đây rồi

?? :Tâm, tao sợ quá. Nơi này là chỗ nào vậy?

” không sao đâu Mai, có tao ở đây với mày mà, không cần lo “-cậu chàng tên Tâm dịu dàng vỗ vai cô bạn kia

” Tôi nghĩ chúng ta cần đi ra khỏi đây trước cái đã, chị hãy bình tĩnh lại đi “

Tôi nói rồi cùng hai người họ bước về phía cánh cửa, chúng tôi đi từ từ mòn theo đường lối thì được dẫn vào khu nhà bếp sang trọng hơn, có lẽ nơi bọn tôi tỉnh dậy khi nãy là một nhà kho cũ kĩ dùng để chứa đồ. Tôi quay xuống nhìn hai người họ, cô bạn kia có lẽ cũng đã bình tĩnh hơn khi nãy rồi.

” Hai người đã từng tới đây chưa hoặc… đã từng thấy nó ở đâu đó chưa “- cô hỏi

” Bọn mình chưa từng thấy “- Mai lắc đầu

” Hình như ở phòng khách cũng có rất nhiều người khác nữa kìa, chúng ta lại đó thử xem sao “- Tâm chỉ tay về phía trước

Tôi nhìn hai người họ cảnh giác rồi cũng tiến ra phòng khách xem thử, nơi này cũng được tính là một biệt thự rộng lớn đi nhưng mà sao nó cứ mang lại cảm giác lạnh lẽo đối với tôi một cách khỏ tả. Tôi cùng hai người lạ mặt này tiến ra phòng khách, mấy người ở ngoài này cũng chẳng khác bọn tôi là mấy, chỉ nói khi tỉnh dậy liền thấy mình ở đây. Trong đầu tôi đang có muôn vàn câu hỏi tại sao mình lại ở đây, đây là nơi nào,..Bỗng dưng có một tiếng nói phát ra nhưng lại không biết từ chỗ nào vang vọng lên cả gian bếp.

Hệ thống: xin chào tất cả người chơi, có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao mình lại ở đây và nơi đây là nơi nào có đúng không ? đây là trò chơi để mọi người tích điểm sự sống- Game of life. Những người chơi đã chết ở thế giới thực và được chúng tôi lựa chọn để tham gia, các bạn sẽ trải qua những màn chơi để tích điểm sự sống cho bản thân mình. Qua mỗi màn chơi cấp độ khó sẽ tăng từ từ, các người chơi trở thành MVP sẽ nhận được vật phẩm khi hoàn thành nhiệm vụ tuỳ vào màn chơi sẽ có một hay nhiều MVP cùng lúc, nhưng chỉ khi MVP bước qua cánh cổng đó đầu tiên thôi, nếu người chơi khác bước qua thì vật phẩm vẫn sẽ xuất hiện nhưng người chơi chỉ được sở hữu vật phẩm trong năm ngày tiếp theo. Còn người chơi MVP sẽ được sở hữu vĩnh viễn, mọi người hãy nhớ điều đó! những người chơi còn lại sẽ nhận được gợi ý của màn tiếp theo. Mỗi màn chơi sẽ có NPC hỗ trợ và gợi ý cho các bạn, vòng chơi đầu tiên sẽ bắt đầu trong hai mươi phút nữa, khám phá bí ẩn về những chiếc gương. Căn biệt thự này có tổng cộng hai mươi tầng, mọi người cứ chia nhau theo sở thích, các bạn sẽ không thể quay về thế giới thực được nữa nếu không có đủ điểm tích lũy và số tuổi của các bạn sẽ không bị thay đổi trong trò chơi nên khi đủ điểm ra ngoài thì các bạn vẫn sẽ ở độ tuổi hiện tại. Mỗi người cần 5.000.000 điểm để có thể quay về thế giới thực.

” đây là cái nơi quỷ quái gì thế này “

” làm ơn cho tôi ra khỏi đây đi, tôi chưa chết mà”

Mọi người bắt đầu ồn ào, sợ hãi. Tôi nhìn quanh một lượt tất cả người chơi trong đây thì chỉ thấy toàn những người tầm cỡ trung niên đổ xuống. Trò chơi này cũng biết lựa người quá nhỉ, toàn những người trẻ thế này mà. Hồi nãy hệ thống có nói màn một là khám phá về những chiếc gương là sao đây, trong những chiếc gương có cái gì kì lạ à. Tôi đang đứng đâm chiêu suy nghĩ thì thấy hai người lúc nãy cùng hai chàng trai khác bước đến chỗ tôi.

Lo Fi Anime Chill

?? : chúng ta có thể lập thành đội chứ, tôi thấy chỗ này không thể nào đi đơn lẻ được, rất nguy hiểm

” Tôi không tin bất kì ai “-Nhi thờ ơ nói, mắt vẫn nhìn xung quanh căn nhà xem xét.

?? : những người bị tổn thương luôn nói như vậy, không đặt niềm tin vào nhau chỉ có thể chết trong đây

” Dù sao tôi với cô coi như cũng có chút quen biết, chúng ta cùng hợp tác đi, thế nào? “- Tâm đánh tiếng hỏi

” Tôi vẫn sẽ hợp tác cùng mấy người, nhưng chúng ta không phải là bạn “- Nhi suy nghĩ một hồi thì nói

” Tôi tên Tâm, 19 tuổi”

” Tôi là Yến Nhi, 18 tuổi “

” Tôi là Mai, 19 tuổi “

” Vậy là chúng ta bằng tuổi à? Tôi là Khôi, 19 tuổi”- chàng trai khi nãy đá kháy nói

” Tôi là Bình, bằng tuổi của cô ấy”- Bình nói rồi nhìn qua Nhi

Hệ Thống : xin mời tất cả người chơi bước vào cánh cổng để đến với không gian trò chơi màn thứ nhất, bí mật những chiếc gương

Mọi người lần lượt bước qua cánh cổng có thứ ánh sáng màu tím kì lạ kia. Khi bước vào cánh cổng mọi người liền cảm giác đầu óc quay cuồng rồi đột ngột ngả xuống. Khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong căn phòng đẹp đẽ nào khác rồi. Cô tỉnh dậy đi lòng vòng các dãy phòng xem xét, khi đi đến phòng thứ ba thì thấy tất cả những người cô mới quen đang tụ tập đầy đủ hết cả trong đây. Mọi người cùng nhau đi xuống đại sảnh, một người đàn bà trung niên bước ra, có vẻ bà ta là NPC của trò chơi và là quản gia của căn nhà này.

Quản gia : chào mừng mọi người đã tới khu biệt thự của chúng tôi, mọi người cứ ở đây thoải mái, năm ngày nữa sẽ là ngày mừng sinh nhật của bà chủ bọn tôi, mong quý vị đến dự đầy đủ. Ông bà chủ của chúng tôi không thích có gương ở trong nhà nên mong mọi người giao nộp hết gương ra đây. Và đặc biệt ông chủ của tôi không thích có người bước vào căn phòng cuối dãy ở tầng sáu nên mong mọi người chú ý. Bây giờ mọi người có thể về phòng, mỗi phòng có năm giường, tới bữa trưa sẽ có người hầu lên gọi mọi người xuống.

Bà ta nói rồi đi trở lại vào bếp mất hút, mọi người ở ngoài mang dáng vẻ khó hiểu có, sợ sệt có, tức giận có. Chỉ có cô và Tâm là bình tĩnh quan sát mọi thứ xung quanh.Quái lạ, dù nhìn căn nhà này có lối kiến trúc khá hiện đại nhưng lại sử dụng gỗ để bày trí cho những vật dụng trong nhà thay vì dùng đá hay thủy tinh như thường lệ. “ Đúng là gu thẩm mỹ thậm tệ”- cô rủa thầm trong miệng, chắc bà chủ nhà này ghét gương lắm nhỉ.

” đây là trò quái gì vậy, tại sao tôi lại phải tham gia vào cái trò chết tiệt này, mau thả tôi về “- một cô gái tức giận nói

” hic…cho…cho tôi về…đi…hic “- cô gái này thì khóc nấc lên vì hoảng sợ

” Căng thẳng vậy sao “- cô nói thầm

” bây giờ chúng ta chọn phòng nào đây “- Tâm nhìn bốn người hỏi

” chúng ta ở phòng tầng ba đi, có gì cũng sẽ tiện đi lại hơn đúng không? “-Khôi đưa ra ý kiến

” mỗi phòng năm giường, bà chủ ở đây làm gì mà giàu vậy nhỉ. Tôi có nên đi hỏi bí quyết làm giàu để sau này sống lại thì kiếm tiền không, haha “- Bình vui vẻ cười đùa nói

” mấy anh..anh ơi, có thể cho em đi chung không. Em là Trúc, 18 tuổi. Ở đây không ai chịu cho em ở chung nê…em hứa sẽ không làm phiền mọi người đâu “- Trúc nhìn mọi người lo lắng nói

” Không được, nhóm tôi đủ người rồi”- Nhi lạnh lùng nói, cô nàng kia có vẻ thất vọng, định quay đi thì Tâm bảo “ có sao đâu, nhìn tướng tá nhóc ấy có chút xíu, không lẽ lại không đủ nằm chung giường với em hả Nhi”

“ Tôi không thích ngủ cùng giường, anh muốn giữ thì cho nó ngủ ở giường anh đi. Tôi nói trước, đây là trò chơi sinh tử đấy, một phòng có năm giường không lẽ lại không có chủ đích gì. Cho thêm người thứ sáu vào có chuyện gì thì anh tự mình chịu trách nhiệm”- cô nàng cứng rắn nói, những người còn lại cũng khó xử vì cô nói cũng có phần hợp lí. Nhưng họ lại cũng không nỡ từ chối cô bé kia vì nhìn nó có vẻ nhỏ bé và yếu.

” Haizz! Nhưng có thể chia ra hai phòng cũng được”- cô nói, dù bề ngoài khó gần và có chút u ám di chăng nữa thì cô cũng mới chỉ là cô nhóc mười tám tuổi, sâu bên trong vẫn còn ẩn chứa một chút gì đó là sự trong sáng của tuổi trẻ với lòng tốt bụng giúp đỡ người khác

” Vậy chúng ta chia ra hai phòng mỗi phòng ba người ha”- Mai nói, mọi người cũng nhanh chóng đồng ý

Mọi người cùng nhau di chuyển lên tầng ba để nghỉ ngơi. Mọi người đang ngồi nói chuyện, giới thiệu vui vẻ với nhau thì cô bỗng nói lên thắc mắc của mình.

” mọi người có thấy điều gì kì lạ không “

” Nhóc đang nói đến việc gì? “

” chúng ta không thân đến mức đấy nên đừng gọi tôi như thế, tôi không thích “- Nhi khó chịu nói

” sau này cũng sẽ thân thôi, với lại nhóc thấp hơn anh nên anh thích gọi thế “- Tâm nhướn mày vui vẻ nói

Cô cũng không thèm đôi co với cái tên cợt nhả này nữa, Nhi đăm chiêu suy nghĩ một lúc rồi nói.

” không phải phụ nữ thường rất thích soi gương sao, tại sao bà chủ nhà này lại ghét gương nhỉ, đồ dùng trong nhà chẳng có cái gì có thể phản chiếu được. Một căn nhà với lối thiết kế hiện đại lại bày trí các vật dụng bằng gỗ, cửa cũng làm bằng gỗ thay vì đá hay thủy tinh ấy “

” nhóc nói anh mới để ý nha, đúng là kì lạ “- Tâm nhìn xung quanh căn nhà rồi cũng gật đầu đồng tình với cô

” màn này tên là bí mật của những chiếc gương mà, có lẽ nó sẽ có liên quan “- Trúc nói

” ờ nhỉ, chị còn chả nhớ tên màn chơi, đúng là cho mày vào quả không sai mà “- Mai mỉm cười vui vẻ

” có vẻ hết sợ rồi nhỉ “- Nhi nhìn cô nói

” có mọi người mà, chị không cảm thấy sợ nữa, hơn nữa còn có Tâm ở đây thì cần gì lo “- Mai nhìn cô cười rồi choàng tay qua vai Tâm

” Ai thèm bảo vệ mày”- Tâm chề môi nhìn cô nói. Nhi thoáng nhìn ánh mắt của tên đối diện cũng biết hắn có loại tình cảm gì đối với cô bạn thân của mình. Nhi chỉ nhếch mép cười nhẹ rồi quay đi. Có vẻ cô bạn kia không nhận ra tình cảm của tên ngốc này rồi, và tên này thì lại quá nhút nhát để nói ra.

” vậy buổi tiệc sinh nhật năm ngày tới có vẻ là gì nhỉ, nghĩ cách nào cũng chẳng thể nghĩ nó đơn giản chỉ là một buổi tiệc, chắc chắn sẽ có cái gì đó “- Khôi nói lên ý kiến của bản thân

” có thể là ngày chúng ta sẽ bị đem lên thớt thì sao, nếu như không giải mã được bí mật này “- Bình giỡn giỡn nói với tất cả

Mọi người ngồi bàn luận về những điều kì lạ trong căn phòng, cô mò tay vào chiếc túi áo khoác lấy ra một cái gương nhỏ có thể gập lại được ra ngồi nhìn nó chằm chằm suy tư. Mọi người đang ngồi nói chuyện thì thấy cô cầm một cái gương ra liền hoảng sợ, Trúc liền nói với cô trong giọng có chút run rẩy.

” Nhi, sao…sao mày còn giữ gương trong người vậy, ông bà chủ không thích có gương trong nhà mà”

” nhỏ tiếng thôi, không thích chứ có phải không được đem theo đâu. Với lại gương cũng là tôi giữ, lỡ tôi bị gì thì các người cũng có sao đâu mà phải làm quá lên như thế “- Nhi nói rồi cất lại chiếc gương vào túi

Cốc ~ cốc ~ cốc

Người hầu : đã tới giờ ăn rồi ạ

Mọi người sau khi nghe người hầu nói xong thì cũng đi xuống lầu, trên đường đi cũng gặp các nhóm nhỏ khác. Không gian bàn ăn nhưng lại chẳng thấy ấm cúng ở đâu mà chỉ toàn là lạnh lẽo, người hầu trong nhà này cũng có một chút kì lạ, biểu hiện của mấy cô ta không giống bình thường chút nào nhưng cô cũng chẳng biết nó bất thường ở đâu. Người hầu đem ra cho mỗi người một phần beefsteak cùng một ly vang đỏ, có lẽ do đói bụng nên mọi người cũng ăn uống thoải mái mà không chút mảy may nghi ngờ, sau khi thấy an toàn thì cô mới bắt đầu cầm dao nĩa lên ăn. Trong lúc ăn đột nhiên cô gái tóc nâu lên tiếng, đây là cô gái khóc lóc ban nãy đây mà.

” cho tôi hỏi vì sao không thấy ông bà chủ ở đâu hết vậy “

” mọi người chờ bọn tôi sao, cứ thoải mái ăn trước đi “- giọng nói từ bên ngoài vang lên, một đôi nam nữ khoác tay nhau đi vào bên trong rồi ngồi vào bàn ăn cùng mọi người

Ông bà chủ nhà này nhìn cũng không già lắm, nhưng hai người họ luôn mang lại một cảm giác lạnh sống lưng đối với mọi người, nhất là người đàn ông đó, ánh nhìn ông ta nhìn mọi người thể hiện sự nguy hiểm trong đó, cô nghĩ phải cảnh giác với hai người này hơn.

Lo Fi Anime Bedroom

” cho tôi hỏi một câu được không, tại sao ông bà lại không thích gương vậy. Chẳng phải đồ làm đẹp thiết yếu của phụ nữ là gương sao “- đột nhiên có một cô gái lên tiếng

” tôi… “- người phụ nữ ngập ngừng

” gương là ma quỷ, ngắm mình trong gương cũng chính là ngắm ma quỷ thôi “- người đàn ông lạnh lùng nói

Cô để ý có vẻ như người đàn bà đó nhìn hơi sợ sệt trước lời nói của người đàn ông đó nhỉ, bà ta định nói gì khác sao. Cô đang nhìn bà ta thì thấy bà ta cũng đang nhìn về phía chỗ cô, trong thoáng chốc cô cảm nhận được ánh nhìn cầu cứu của bà ta cùng sự tuyệt vọng trong đó, không lẽ cô nhìn nhầm sao. Bữa trưa cũng kết thúc, ông bà chủ cũng chẳng thấy ở đâu nữa, hai người cứ lúc thoắt ẩn thoắt hiện chẳng biết mà đề phòng. Sau khi bữa ăn xong xuôi mọi người đều tập trung lại vào phòng khách. Một cậu trai có dáng vẻ cao ráo đứng dậy nói.

” tôi nghĩ chúng ta nên đi tìm hiểu về căn nhà này một chút, phải tìm cách thoát ra càng sớm càng tốt “

” nếu tìm được manh mối hãy chia sẽ với nhau để thoát khỏi đây nhanh hơn “- một chàng trai với dáng vẻ mũm mĩm khác nói, có lẽ là bọn họ đi cùng nhóm với nhau

Nói rồi mọi người cũng tản nhau ra đi khắp căn biệt thự, nhóm của cô vẫn ngồi tại phòng khách một hồi. Cô suy nghĩ một hồi rồi đi thẳng về hướng cầu thang mà đi.

” chúng ta cũng nên đi thôi “- Nhi nói

” đi đâu vậy “- Trúc thắc mắc hỏi

” căn phòng cuối dãy tầng sáu “- Nhi bình thản trả lời

” Nhóc có bị điên không, ông bà ta ghét nhất ai vào phòng đó. Nếu chúng ta mà vào đó chắc chắn sẽ bị giết đấy”- Tâm ngăn chặn

” mọi người không đi thì tôi đi, dù gì chúng ta cũng đã chết rồi còn sợ cái gì nữa “- Nhi nói rồi quay đầu đi. Mọi người thầm nghĩ điều gì lại làm một cô gái ở độ tuổi mười tám trở nên u ám và vô cảm đến như vậy.

Mọi người nhìn theo khó xử rồi cũng quyết định chạy theo cô. Đứng trước cửa phòng, cô chuẩn bị vặn tay nắm của thì bị chặn lại.

” hay mình xuống đi. Nơi này nguy hiểm quá “- Mai chặn bàn tay đang đặt trên tay nắm cửa của cô lại

” mọi người không vào thì cứ xuống dưới trước đi, tôi vào một mình “- Nhi nhìn bốn người nói

” không được, chúng ta đã nói sẽ trở thành đồng đội mà, cùng vào đi mọi người “- Tâm lên tiếng, dù có hơi sợ nhưng vẫn không thể bỏ mặc Nhi đi vào đó một mình được

” được “- cô nhếch mép hài lòng

Cô mở cửa bước vào phòng, trong này là một căn phòng bình thường với không gian tối đen như mực.

” căn phòng này cũng như bao căn phòng khác thôi thì sao lại bị cấm vào nhỉ “- Khôi nhìn xung quanh một lượt rồi nói

” có lẽ trong này có một bí mật gì đó  “- Trúc nói

Mọi người cùng đi xem xung quanh căn phòng lục soát nhưng lại chẳng tìm thấy được manh mối gì hữu ích.

” hình như người đàn ông kia không phải là chồng của bà ta đâu mọi người “- Trúc nhìn chầm chầm vào hộc bàn rồi quay ra nói với mọi người

” Em nói vậy là sao “- Khôi hỏi

” Mọi người nhìn nè, trong hình là một người đàn ông khác mà “- Trúc lấy tầm hình từ hộc bàn ra giơ lên

” có thể bà ta tái hôn thì sao “- Mai nói

” có lẽ Trúc nói không sai, mọi người nhìn cuốn nhật kí này đi, sau khi chồng bà ta chết thì bà ta vô cùng đau khổ và nói không lấy ai nữa, với cả tôi cũng không nhìn thấy hình cưới của hai người họ ở đây “- Nhi phân tích

” vậy người đàn ông đó là ai, và họ có quan hệ gì với nhau? “- Bình hỏi

” tao tìm thấy một máy quay phim ở đây này “- Mai lên tiếng nói

” giữ lấy đi, có thể sẽ có manh mối nào trong đó đấy “-Tâm nói

” chúng ta nên rời khỏi đây thôi, ở đây thêm nữa sẽ nguy hiểm lắm “- Khôi bất an nói

Nhi lúc này vẫn đứng chăm chăm nhìn vào tủ quần áo, cô luôn có cảm giác cái tủ này đang che giấu một cái gì trong đó, bởi cách sắp xếp các bộ đồ có vẻ trông hơi là lạ, có thể đây là mấu chốt để phá bí mật này chăng?

” Nhóc, chúng ta đi thôi “- Tâm quay lại nói khi thấy cô cứ đứng nhìn chăm chăm vào cái tủ không di chuyển

Cô cũng thôi nhìn cái tủ rồi đi xuống cùng mọi người, xuống dưới đại sảnh thì thấy mọi người đang tập trung ngồi lại ở đó nên mấy cậu cũng đi lại chỗ mọi người.

” nãy giờ mấy cậu đi đâu vậy “- một người trong nhóm người chơi hỏi

” bọn tôi ở tầng… “- Mai định nói ra thì bị Nhi ngăn lại

” do tôi không khỏe nên mọi người ở trong phòng chăm sóc tôi “- mọi người khó hiểu khi thấy cô nói như vậy. * Không nên cho họ biết việc chúng ta đã lên phòng đó *- Nhi nói nói với năm người bọn họ

” cô đừng cản trở mọi người nữa được không? nếu không đừng trách bọn tôi bỏ mặc mấy người lại ở đây “- người đó lại tiếp tục nói

” vậy cho hỏi cô đã tìm ra được manh mối gì để giải mã vòng này chưa vậy “- Trúc đanh đá lên tiếng

” tôi…”- cô ta nghe vậy thì cứng họng

” được rồi, đây không phải là lúc mấy người cãi nhau về mấy việc vô bổ này đâu. mọi người đã tìm ra được gì rồi “- một người đàn ông với làn da bánh mật lên tiếng

” chả có gì đáng nghi cả, chúng ta không được gợi ý gì sao “- một cô gái chán nản nói

” bọn tôi cũng chả tìm được gì “- người này nhìn có lẽ là một doanh nhân, vì cách căn mặc của anh ta rất chỉnh tề

” vậy còn mấy cậu “- người đàn ông có làn da bánh mật nói

”  bọn tôi chỉ biết là ông chủ hiện tại không phải là chồng của bà ta “- Tâm nhìn tất cả nói

” mấy cậu đang nói khùng điên cái gì vậy, không tìm được manh mối cũng đừng bịa chuyện như vậy chứ “- lại là cô ả nhiều chuyện lúc nãy

” bọn tôi chả cần mấy người tin vì trò chơi này là trò chơi cá nhân, chỉ cần chúng tôi tin nhau là đủ “- Bình tức giận lên tiếng

” mấy cậu muốn chết thì chết một mình đi, đừng làm liên lụy bọn này là được “- cô ả cũng cãi lại

” bình hoa di động sao “- Nhi nhìn cô ả rồi thở dài nói nhỏ

Nói rồi cô bỏ đi vào bếp, thấy bà quản gia đang đứng gần đó thì cô mới lại dò hỏi.

” quan hệ của ông chủ và bà chủ là gì vậy “

” vợ chồng “- Người quản gia không cảm xúc trả lời

“ tại sao ông bà chủ lại hay biến mất vào buổi sáng vậy”

“ có việc”-bà ta vẫn tập trung vào công việc dọn dẹp của mình hời hợt trả lời

” vậy bà chủ thích nhất là món gì vậy? “- cô đột nhiên hỏi một câu chẳng liên quan gì

” trứng xào cà chua “- bà quản gia có hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng trả lời cô

” trùng hợp đó cũng là món tôi thích, tối nay có thể làm món đó không? ” cô để lộ ra nụ cười vui vẻ nói

” được “

Sau đó cô đi ra ngoài với mọi người rồi trở về phòng. Tối đó mọi người cùng nhau ngồi xuống bàn ăn ăn vui vẻ với nhau, cô đã cố tình đổi chỗ ngồi gần bà chủ để người hầu dọn món trứng xào cà chua lên gần đó, tuyệt nhiên bà chủ không động một đũa đến món ăn đó, cô ngước lên nhìn bà ta, bà ta cũng nhìn lại cô nhưng không phải bằng ánh mắt cầu cứu như ban trưa mà thay vào đó là ánh mắt lạnh lùng thập phần nguy hiểm. Sau khi ăn xong mọi người đều trở về phòng bàn luận với nhau, cô ngồi suy nghĩ rồi tự nói chuyện một mình.

” kì lạ quá “- Nhi vuốt cằm suy nghĩ

” cái gì lạ vậy? “- Trúc hỏi

” khi nãy tôi đã hỏi bà quản gia là bà chủ thích ăn gì nhất, bà ta nói là bà chủ thích ăn trứng xào cà chua nhưng trong bữa ăn một đũa bà ta cũng không động đến “

” có lẽ bà quản gia không biết bà ta thích ăn gì nên nói đại thôi”- Mai nói

” không đúng, đã làm quản gia lâu như vậy sao lại không biết món người chủ thích ăn là gì được “- Nhi lắc đầu nói

” như vậy cũng đúng, nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến việc chúng ta phải giải màn này không “- Tâm thắc mắc hỏi

” khi nãy ánh nhìn bà ta nhìn tôi cũng rất khác hồi sáng, ánh nhìn lạnh lùng và nguy hiểm chứ không phải là ánh nhìn cầu cứu và tuyệt vọng như lúc sáng nữa “- Nhi nghĩ ngợi một chút rồi nói ra suy nghĩ của bản thân

” có thể là em nhìn nhầm thì sao, hai người bọn họ ai cũng nguy hiểm, chúng ta không nên mất cảnh giác với một ai “- Khôi nhìn cậu nói

(Còn tiếp)

© Trần Nguyễn Yến Nhi – blogradio.vn


Để lại một bình luận