blogradio.vn – Trong lớp, tôi ngồi lặng lẽ, nghe bạn bè nói chuyện về điểm số, về giấc mơ vào đại học, về những kỳ vọng của bố mẹ, thầy cô. Nhưng tôi lại không biết mình đang đi về đâu, mình đang chạy đua với điều gì. Tôi thấy mình như một con thuyền trôi giữa đại dương rộng lớn, không bến bờ.
***
“Tuổi học trò tưởng chừng như vô lo, nhưng hóa ra lại là khoảng thời gian ngột ngạt nhất trong cuộc đời nhiều người.”
“Tôi đang học hay chỉ đang sống để làm hài lòng người khác?”
Tôi không biết bắt đầu từ đâu nữa. Có lẽ là từ một buổi sáng mệt mỏi như bao buổi sáng khác, khi đồng hồ reo lúc 5 giờ 30 phút, và tôi phải gượng dậy, mắt cay xè vì thức khuya làm bài tập hôm qua chưa xong. Tôi không hiểu nổi, tại sao việc đi học – một điều lẽ ra phải mở ra chân trời – lại khiến tôi cảm thấy như đang đi vào một đường hầm không lối thoát.
Tôi là học sinh lớp 11, học trường công lập ở thành phố, không phải top đầu nhưng cũng không tệ. Tôi không cá biệt, không nổi loạn, không phá phách gì cả. Tôi chỉ là một học sinh bình thường – nhưng tôi mệt. Mệt đến mức có những hôm, tôi chỉ muốn nằm lì trên giường và biến mất khỏi tất cả những tiết học, điểm số, kỳ vọng, so sánh, và cả những câu nói vô tình của người lớn.
“Tại sao điểm con không bằng bạn A?”, mẹ tôi hỏi khi thấy bài kiểm tra hóa chỉ được 6,5. Tôi cúi đầu, không nói gì. Không phải vì tôi không muốn trả lời, mà vì tôi không có gì để biện minh. Tôi đã học, tôi đã cố, tôi không lười biếng. Nhưng có vẻ như chừng đó là chưa đủ.
Với người lớn, một đứa trẻ 17 tuổi chỉ cần học. Học và học. Thành tích là thước đo, là bảo chứng cho tương lai. Nhưng ai trong số họ từng hỏi tôi rằng tôi có đang hạnh phúc với việc học không? Rằng tôi có đang thực sự hiểu, thực sự yêu thích điều gì không?
Có những ngày, tôi học liên tục từ sáng đến tối – sáng học ở trường, chiều học thêm, tối làm bài, rồi thi thử online, rồi ôn lại đề. Tôi không có thời gian để thở. Thậm chí không có cả thời gian để cảm nhận mình đang sống. Tôi sống như một cái máy được lập trình sẵn để chạy đua – không mục tiêu rõ ràng, chỉ biết không được dừng lại.
Cuối tuần, tôi không được ngủ nướng như bạn bè ngoài kia. Tôi phải đi học thêm toán, lý, văn, anh – xoay vòng như một bánh xe không hãm. Có hôm đi từ 7h sáng đến tận 9h tối mới về nhà, ăn vội bát cơm rồi lại cắm cúi làm bài.
Người lớn gọi đó là “chạy đà cho tương lai”.
Còn tôi… tôi gọi đó là đánh mất tuổi thơ.
Tôi không dám nói ra những suy nghĩ này với bố mẹ. Họ là người tốt, họ làm tất cả vì tôi. Nhưng họ không hiểu. Không hiểu rằng cái áp lực mà tôi đang gánh nó không phải chỉ là bài kiểm tra hay kỳ thi, mà là cảm giác lúc nào cũng thấy mình “chưa đủ tốt”. Lúc nào cũng thấy người khác làm được, còn mình thì không.
Mỗi lần nhìn thấy một bài đăng khoe thành tích của bạn bè – nào là được học bổng, nào là vào đội tuyển, thi quốc tế – tôi lại thấy tim mình thắt lại. Không phải vì ghen tị. Mà vì tôi lại tự hỏi: “Mình là ai trong tất cả những điều đó? Mình có gì để tự hào không?”
Tôi thấy mình trống rỗng. Như thể đang sống cuộc đời mà ai đó viết sẵn. Tôi không biết mình thực sự thích ngành gì, đam mê gì, vì từ nhỏ đến lớn, tôi chỉ học những gì “nên học”, làm những gì “phải làm”. Tôi chưa từng có lựa chọn.
Tôi nhớ đã từng thích vẽ. Hồi lớp 7, tôi mê vẽ đến mức thức cả đêm chỉ để hoàn thành một bức chân dung. Nhưng rồi mọi người bảo: “Vẽ thì làm được gì? Có kiếm ra tiền không? Học hành cho tử tế đi đã.” Và tôi dần dẹp cọ, dẹp màu, dẹp cả niềm vui nhỏ nhoi ấy.
Tôi từng muốn học văn cho thật sâu, nhưng rồi người ta nói: “Văn thì mơ mộng thôi, học khoa học tự nhiên mới có tương lai.” Vậy là tôi chọn khối A, dù trong lòng không hoàn toàn muốn.
Tôi sống trong sự lựa chọn của người khác.
Và điều tệ nhất là tôi bắt đầu tin rằng, mình đúng là không xứng đáng chọn gì cho bản thân.
“Học đi, rồi sau này sẽ biết ơn.”
Họ nói vậy. Nhưng nếu đến cuối cùng, tôi chẳng còn gì ngoài một tấm bằng và những năm tháng kiệt sức, thì tôi sẽ biết ơn ai?
Tôi không muốn đổ lỗi. Nhưng tôi cũng không thể tiếp tục im lặng. Vì tôi tin rằng, tôi không phải là người duy nhất cảm thấy như thế này. Ngoài kia, chắc chắn còn rất nhiều học sinh đang học trong hoang mang, sống trong áp lực, cười trong mỏi mệt.
Có những đêm, tôi không thể ngủ. Tôi không buồn vì bài kiểm tra ngày mai, cũng không phải vì bài tập còn dang dở. Tôi thức vì một thứ khó gọi tên — cảm giác cô đơn trong chính tâm hồn mình.
Trong lớp, tôi ngồi lặng lẽ, nghe bạn bè nói chuyện về điểm số, về giấc mơ vào đại học, về những kỳ vọng của bố mẹ, thầy cô. Nhưng tôi lại không biết mình đang đi về đâu, mình đang chạy đua với điều gì. Tôi thấy mình như một con thuyền trôi giữa đại dương rộng lớn, không bến bờ.
Tôi không thể chia sẻ điều đó với ai. Vì nếu tôi nói ra, sẽ bị xem là yếu đuối, là lười biếng, là không biết cố gắng. “Ai cũng phải trải qua mà.”, “Mày chưa cố gắng hết sức thôi.”, “Không vất vả thì làm sao thành công?” — tôi nghe những câu đó đến thuộc lòng, và chúng như những chiếc gai cứa sâu vào tim.
Mỗi đêm thức trắng, tôi không chỉ đấu tranh với bài vở mà còn với chính bản thân mình — sự mệt mỏi, nỗi bất an, và cả những giấc mơ dần vỡ vụn.
Tôi từng nghĩ, chỉ cần cố gắng thêm một chút, ngày mai sẽ khá hơn, sẽ tốt hơn. Nhưng ngày qua ngày, tôi chỉ thấy mình ngày càng kiệt sức, những ước mơ ngày nào mờ nhạt và xa vời.
Áp lực không chỉ đến từ bài vở hay điểm số. Nó còn là sự kỳ vọng của người khác đặt lên vai tôi – gia đình, thầy cô, bạn bè, xã hội.
“Con phải là niềm tự hào của bố mẹ.”
“Con phải đứng đầu lớp.”
“Con phải thi đậu trường đại học danh tiếng.”
Những lời ấy không chỉ là động lực, mà đôi khi trở thành gánh nặng nặng nề, khiến tôi cảm thấy mình không có quyền thất bại.
Tôi biết, người lớn chỉ muốn tốt cho tôi. Họ nhìn thấy tương lai rộng mở nếu tôi thành công. Nhưng họ quên mất rằng, tôi cũng cần được là chính mình, được sống theo cách của mình, được có những sai lầm và học hỏi từ chúng.
Tôi bị cuốn vào một vòng quay của sự hoàn hảo. Mỗi lần làm sai, tôi tự trách bản thân không ngừng. Tôi sợ rằng một sai lầm nhỏ thôi cũng sẽ phá hỏng tất cả. Đôi khi tôi muốn hét lên, muốn buông xuôi, nhưng lại bị ràng buộc bởi sự kỳ vọng và những lời hứa hẹn tương lai.
Nếu có thể, tôi chỉ muốn một ngày được sống chậm lại. Không ai hỏi điểm số, không ai so sánh, không ai thúc ép. Tôi chỉ muốn được học vì niềm vui của việc học, không phải vì thành tích.
Tôi muốn được thử sai, được yêu thương, được cười đùa mà không lo sợ bị đánh giá. Tôi muốn được nghe những câu hỏi đơn giản: “Con có thấy vui không?”, “Con có muốn làm gì không?”, thay vì những câu hỏi áp lực như: “Sao điểm chưa cao?”, “Sao chưa giỏi hơn bạn kia?”
Tuổi trẻ của tôi nên được dành cho những giấc mơ, cho những niềm vui nhỏ bé, cho những sai lầm và bài học quý giá. Chứ không phải cho những đêm trắng với sách vở, cho những ánh mắt thất vọng, cho những nỗi sợ không tên.
Tôi viết ra những dòng này không phải để than vãn, mà để chia sẻ. Tôi muốn những người lớn hiểu rằng, áp lực không chỉ là chuyện điểm số hay thi cử. Áp lực còn là những gánh nặng vô hình, khiến chúng tôi mất đi niềm vui và sự tự do.
Nếu có thể, hãy để chúng tôi được sống với đam mê của mình, được lựa chọn và sai lầm. Hãy cho chúng tôi cơ hội được hạnh phúc, không phải chỉ khi thành công mà ngay cả khi thất bại.
Bởi vì, dù có thế nào, chúng tôi vẫn là những đứa trẻ – cần yêu thương, cần thấu hiểu và cần được phép là chính mình.
© Nguyễn Ánh Dương – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Chúng Ta Cứ Yêu Và Mãi Nhớ Người Từng Làm Mình Đau | Blog Radio
Thể Thao
Zubimendi rực sáng, Arsenal thắng ‘ba sao’
Th9
Công Nghệ
Zalo vừa có loạt thay đổi quan trọng: Tất cả người dùng cập nhật sớm để không bỏ lỡ quyền lợi
Th9
Công Nghệ
Zalo thu phí zCloud trên iPhone đắt hơn Android, người dùng hỏi tại sao vậy?
Th8
Công Nghệ
Zalo ra thông báo quan trọng tới hàng chục triệu người dùng: Ai cũng nên cập nhật sớm, tránh mất quyền lợi
Th8
Công Nghệ
Zalo ra thông báo mới nhất: Tất cả công dân Việt Nam cần cập nhật ngay để không bị mất quyền lợi
Th9
Công Nghệ
Zalo có thay đổi mới, người dùng cần biết kẻo mất quyền lợi
Th8
Công Nghệ
Zalo cán mốc 78,3 triệu người dùng, đặt Viettel, VNPT, MobiFone trước ‘bẫy đường ống’
Th9
Thể Thao
Yu Zidi, thần đồng Trung Quốc 12 tuổi thay đổi bơi lội thế giới
Th8
Công Nghệ
YouTube triển khai AI xác minh độ tuổi người dùng từ tháng 8/2025
Th8
Công Nghệ
YouTube thử nghiệm AI tự chỉnh sửa video của người dùng
Th9
Công Nghệ
YouTube tặng 2 tháng Premium cho người dùng với 1 điều kiện
Th9
Công Nghệ
YouTube khai tử mục Thịnh hành
Th7
Công Nghệ
YouTube hạn chế việc dùng chung gói Premium Family
Th9
Công Nghệ
YouTube đã tiếp cận hơn 55 triệu người dùng từ 18 tuổi trở lên tại Việt Nam
Th8
Công Nghệ
YouTube bắt đầu “càn quét” tài khoản chia sẻ Premium Family không hợp lệ
Th9
Công Nghệ
YouTube bắt đầu “càn quét” tài khoản chia sẻ Premium Family không hợp lệ
Th9
Sức Khỏe
Yoga là gì? Các loại yoga phổ biến và công dụng khi tập yoga
Th9
Radio My
Yêu thương nào ấp ủ những mầm non
Th9
Radio My
Yêu thương cho đi
Th9
Radio My
Yêu say đắm 2 năm, chàng trai ‘bỏ chạy’ sau 3 tháng sống thử
Th8
Radio My
Yêu người khác khi đang ly thân, có bị xem là ngoại tình?
Th9
Radio My
Yêu lại từ đầu
Th9
Radio My
Yêu cô gái 1m2, chàng trai Thanh Hóa vượt 1.300km về ở rể và cái kết
Th9
Thời Sự
Yêu cầu kiểm điểm vụ đề xuất lấy biệt thự trong di tích làm chỗ ở cho Phó giám đốc Sở
Th8
Thời Sự
Yêu cầu của Chủ tịch TP Cần Thơ trong ngày khởi công tuyến đường hơn 7.200 tỷ
Th9
Thời Sự
Yên Bài: Vững bước phát triển, khẳng định vị thế sau sáp nhập
Th8
Công Nghệ
YBY1 lập kỳ tích vô địch cả hai hạng mục tại Đấu Trường Hỗn Chiến Mùa 2
Th8
Thể Thao
Yamal tỏa sáng, Barca đánh bại Mallorca ở vòng 1 La Liga 2025-2026
Th8
Thể Thao
Yamal lập cú đúp mừng áo số 10, Barca thắng to
Th8
Thể Thao
Yamal lập công, Barca ra quân tưng bừng nhờ…trọng tài
Th8
Thể Thao
Yamal khiến đối thủ đốt đền, Barca thoát hiểm phút bù giờ
Th8
Thể Thao
Yamal ghi bàn trong tình huống gây tranh cãi, Barcelona vẫn đứt mạch toàn thắng
Th9
Thể Thao
Yamal chói sáng, Barca đoạt cúp Joan Gamper
Th8
Thời Sự
Ý thức của người dân có chuyển biến tích cực
Th8
Thông Tin Tiêu Dùng
Y pháp và pháp y khác nhau như thế nào?
Th9
Ẩm Thực
Xuýt xoa cá hấp mắm gừng thơm lừng góc bếp
Th8
Thời Sự
Xuyên đêm đưa chuyên cơ từng chở Bác Hồ sang Triển lãm quốc gia
Th8
Thời Sự
Xưởng mất điện cả ngày bỗng cháy đỏ rực trong đêm, khói bốc cao hàng chục mét
Th8
Thời Sự
Xứng đáng với trọng trách, tạo dấu ấn đặc biệt trong lòng Nhân dân
Th9
Giải Trí
Xúc động ước nguyện tuổi 80 của NSND Bạch Tuyết
Th8
Giải Trí
Xúc động ngắm nhìn hình ảnh ‘Những người con của Tổ quốc’
Th8
Radio My
Xúc động lời dặn của bố chồng tương lai, cô gái vượt 1.200km về Nghệ An làm dâu
Th8
Thời Sự
Xúc động lễ chia tay thầy Lê Bá Khánh Trình, 4 tiến sĩ đàn hát ‘Thời thanh niên sôi nổi’
Th8
Thời Sự
Xúc động khoảnh khắc các biên đội trực thăng kéo cờ Đảng, cờ Tổ quốc bay trên Quảng trường Ba Đình
Th8
Thời Sự
Xúc động hình ảnh hàng trăm giáo viên tình nguyện đến vùng lũ dọn dẹp trường lớp
Th8
Giải Trí
Xúc động hàng triệu người hòa giọng Quốc ca trong ngày 2/9
Th9
Radio My
Xúc động cha già gánh gần 80kg đặc sản, vượt hơn 600km đến thăm con cháu
Th9
Sức Khỏe
Xuất huyết tiêu hóa do lối sống thiếu lành mạnh
Th9
Sức Khỏe
Xuất huyết não có hồi phục được không? Thời gian và yếu tố ảnh hưởng đến khả năng phục hồi
Th9
Công Nghệ
Xuất hiện iPhone 17 Pro nhái chạy Android: Thiết kế y hệt, cũng có Dynamic Island nhưng nhìn là biết hàng “đểu”
Th8
Thông Tin Tiêu Dùng
Người xưa dặn 3 thứ này dù thích cũng không được mang về nhà
Th9
Thông Tin Tiêu Dùng
Trồng 5 loại hoa này trước nhà: Hoa càng nở đẹp gia chủ càng tổn hại tài lộc
Th9
Thông Tin Tiêu Dùng
3 loại cây hợp cả 5 mệnh, cực tốt cho gia đình nhiều người xung khắc, trồng trong nhà vừa đẹp vừa giàu
Th9
Thông Tin Tiêu Dùng
Cô hồn lùi xa, tháng 8 âm lịch tới hãy làm việc này để đón tài lộc, vận may khởi sắc
Th9
Thông Tin Tiêu Dùng
Tháng 7 dọn dẹp nhà cửa rất tốt nhưng phải tránh 3 điều này kẻo đại kỵ phong thủy làm hao tài tổn lộc
Th8
Thời Sự
‘Anh Tạ’ phim Mưa đỏ và nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung khiến học sinh phấn khích
Th9
Sức Khỏe
‘Bất lực’, không thể ‘chiều’ vợ chỉ vì uống 1 thứ để bồi bổ
Th8
Thông Tin Tiêu Dùng
‘Bất ngờ Vĩnh Long’ từ cuộc thi ‘Chuyện của những dòng sông’
Th9