blogradio.vn – Trong lớp, tôi ngồi lặng lẽ, nghe bạn bè nói chuyện về điểm số, về giấc mơ vào đại học, về những kỳ vọng của bố mẹ, thầy cô. Nhưng tôi lại không biết mình đang đi về đâu, mình đang chạy đua với điều gì. Tôi thấy mình như một con thuyền trôi giữa đại dương rộng lớn, không bến bờ.
***
“Tuổi học trò tưởng chừng như vô lo, nhưng hóa ra lại là khoảng thời gian ngột ngạt nhất trong cuộc đời nhiều người.”
“Tôi đang học hay chỉ đang sống để làm hài lòng người khác?”
Tôi không biết bắt đầu từ đâu nữa. Có lẽ là từ một buổi sáng mệt mỏi như bao buổi sáng khác, khi đồng hồ reo lúc 5 giờ 30 phút, và tôi phải gượng dậy, mắt cay xè vì thức khuya làm bài tập hôm qua chưa xong. Tôi không hiểu nổi, tại sao việc đi học – một điều lẽ ra phải mở ra chân trời – lại khiến tôi cảm thấy như đang đi vào một đường hầm không lối thoát.
Tôi là học sinh lớp 11, học trường công lập ở thành phố, không phải top đầu nhưng cũng không tệ. Tôi không cá biệt, không nổi loạn, không phá phách gì cả. Tôi chỉ là một học sinh bình thường – nhưng tôi mệt. Mệt đến mức có những hôm, tôi chỉ muốn nằm lì trên giường và biến mất khỏi tất cả những tiết học, điểm số, kỳ vọng, so sánh, và cả những câu nói vô tình của người lớn.
“Tại sao điểm con không bằng bạn A?”, mẹ tôi hỏi khi thấy bài kiểm tra hóa chỉ được 6,5. Tôi cúi đầu, không nói gì. Không phải vì tôi không muốn trả lời, mà vì tôi không có gì để biện minh. Tôi đã học, tôi đã cố, tôi không lười biếng. Nhưng có vẻ như chừng đó là chưa đủ.
Với người lớn, một đứa trẻ 17 tuổi chỉ cần học. Học và học. Thành tích là thước đo, là bảo chứng cho tương lai. Nhưng ai trong số họ từng hỏi tôi rằng tôi có đang hạnh phúc với việc học không? Rằng tôi có đang thực sự hiểu, thực sự yêu thích điều gì không?
Có những ngày, tôi học liên tục từ sáng đến tối – sáng học ở trường, chiều học thêm, tối làm bài, rồi thi thử online, rồi ôn lại đề. Tôi không có thời gian để thở. Thậm chí không có cả thời gian để cảm nhận mình đang sống. Tôi sống như một cái máy được lập trình sẵn để chạy đua – không mục tiêu rõ ràng, chỉ biết không được dừng lại.
Cuối tuần, tôi không được ngủ nướng như bạn bè ngoài kia. Tôi phải đi học thêm toán, lý, văn, anh – xoay vòng như một bánh xe không hãm. Có hôm đi từ 7h sáng đến tận 9h tối mới về nhà, ăn vội bát cơm rồi lại cắm cúi làm bài.
Người lớn gọi đó là “chạy đà cho tương lai”.
Còn tôi… tôi gọi đó là đánh mất tuổi thơ.
Tôi không dám nói ra những suy nghĩ này với bố mẹ. Họ là người tốt, họ làm tất cả vì tôi. Nhưng họ không hiểu. Không hiểu rằng cái áp lực mà tôi đang gánh nó không phải chỉ là bài kiểm tra hay kỳ thi, mà là cảm giác lúc nào cũng thấy mình “chưa đủ tốt”. Lúc nào cũng thấy người khác làm được, còn mình thì không.
Mỗi lần nhìn thấy một bài đăng khoe thành tích của bạn bè – nào là được học bổng, nào là vào đội tuyển, thi quốc tế – tôi lại thấy tim mình thắt lại. Không phải vì ghen tị. Mà vì tôi lại tự hỏi: “Mình là ai trong tất cả những điều đó? Mình có gì để tự hào không?”
Tôi thấy mình trống rỗng. Như thể đang sống cuộc đời mà ai đó viết sẵn. Tôi không biết mình thực sự thích ngành gì, đam mê gì, vì từ nhỏ đến lớn, tôi chỉ học những gì “nên học”, làm những gì “phải làm”. Tôi chưa từng có lựa chọn.
Tôi nhớ đã từng thích vẽ. Hồi lớp 7, tôi mê vẽ đến mức thức cả đêm chỉ để hoàn thành một bức chân dung. Nhưng rồi mọi người bảo: “Vẽ thì làm được gì? Có kiếm ra tiền không? Học hành cho tử tế đi đã.” Và tôi dần dẹp cọ, dẹp màu, dẹp cả niềm vui nhỏ nhoi ấy.
Tôi từng muốn học văn cho thật sâu, nhưng rồi người ta nói: “Văn thì mơ mộng thôi, học khoa học tự nhiên mới có tương lai.” Vậy là tôi chọn khối A, dù trong lòng không hoàn toàn muốn.
Tôi sống trong sự lựa chọn của người khác.
Và điều tệ nhất là tôi bắt đầu tin rằng, mình đúng là không xứng đáng chọn gì cho bản thân.
“Học đi, rồi sau này sẽ biết ơn.”
Họ nói vậy. Nhưng nếu đến cuối cùng, tôi chẳng còn gì ngoài một tấm bằng và những năm tháng kiệt sức, thì tôi sẽ biết ơn ai?
Tôi không muốn đổ lỗi. Nhưng tôi cũng không thể tiếp tục im lặng. Vì tôi tin rằng, tôi không phải là người duy nhất cảm thấy như thế này. Ngoài kia, chắc chắn còn rất nhiều học sinh đang học trong hoang mang, sống trong áp lực, cười trong mỏi mệt.
Có những đêm, tôi không thể ngủ. Tôi không buồn vì bài kiểm tra ngày mai, cũng không phải vì bài tập còn dang dở. Tôi thức vì một thứ khó gọi tên — cảm giác cô đơn trong chính tâm hồn mình.
Trong lớp, tôi ngồi lặng lẽ, nghe bạn bè nói chuyện về điểm số, về giấc mơ vào đại học, về những kỳ vọng của bố mẹ, thầy cô. Nhưng tôi lại không biết mình đang đi về đâu, mình đang chạy đua với điều gì. Tôi thấy mình như một con thuyền trôi giữa đại dương rộng lớn, không bến bờ.
Tôi không thể chia sẻ điều đó với ai. Vì nếu tôi nói ra, sẽ bị xem là yếu đuối, là lười biếng, là không biết cố gắng. “Ai cũng phải trải qua mà.”, “Mày chưa cố gắng hết sức thôi.”, “Không vất vả thì làm sao thành công?” — tôi nghe những câu đó đến thuộc lòng, và chúng như những chiếc gai cứa sâu vào tim.
Mỗi đêm thức trắng, tôi không chỉ đấu tranh với bài vở mà còn với chính bản thân mình — sự mệt mỏi, nỗi bất an, và cả những giấc mơ dần vỡ vụn.
Tôi từng nghĩ, chỉ cần cố gắng thêm một chút, ngày mai sẽ khá hơn, sẽ tốt hơn. Nhưng ngày qua ngày, tôi chỉ thấy mình ngày càng kiệt sức, những ước mơ ngày nào mờ nhạt và xa vời.
Áp lực không chỉ đến từ bài vở hay điểm số. Nó còn là sự kỳ vọng của người khác đặt lên vai tôi – gia đình, thầy cô, bạn bè, xã hội.
“Con phải là niềm tự hào của bố mẹ.”
“Con phải đứng đầu lớp.”
“Con phải thi đậu trường đại học danh tiếng.”
Những lời ấy không chỉ là động lực, mà đôi khi trở thành gánh nặng nặng nề, khiến tôi cảm thấy mình không có quyền thất bại.
Tôi biết, người lớn chỉ muốn tốt cho tôi. Họ nhìn thấy tương lai rộng mở nếu tôi thành công. Nhưng họ quên mất rằng, tôi cũng cần được là chính mình, được sống theo cách của mình, được có những sai lầm và học hỏi từ chúng.
Tôi bị cuốn vào một vòng quay của sự hoàn hảo. Mỗi lần làm sai, tôi tự trách bản thân không ngừng. Tôi sợ rằng một sai lầm nhỏ thôi cũng sẽ phá hỏng tất cả. Đôi khi tôi muốn hét lên, muốn buông xuôi, nhưng lại bị ràng buộc bởi sự kỳ vọng và những lời hứa hẹn tương lai.
Nếu có thể, tôi chỉ muốn một ngày được sống chậm lại. Không ai hỏi điểm số, không ai so sánh, không ai thúc ép. Tôi chỉ muốn được học vì niềm vui của việc học, không phải vì thành tích.
Tôi muốn được thử sai, được yêu thương, được cười đùa mà không lo sợ bị đánh giá. Tôi muốn được nghe những câu hỏi đơn giản: “Con có thấy vui không?”, “Con có muốn làm gì không?”, thay vì những câu hỏi áp lực như: “Sao điểm chưa cao?”, “Sao chưa giỏi hơn bạn kia?”
Tuổi trẻ của tôi nên được dành cho những giấc mơ, cho những niềm vui nhỏ bé, cho những sai lầm và bài học quý giá. Chứ không phải cho những đêm trắng với sách vở, cho những ánh mắt thất vọng, cho những nỗi sợ không tên.
Tôi viết ra những dòng này không phải để than vãn, mà để chia sẻ. Tôi muốn những người lớn hiểu rằng, áp lực không chỉ là chuyện điểm số hay thi cử. Áp lực còn là những gánh nặng vô hình, khiến chúng tôi mất đi niềm vui và sự tự do.
Nếu có thể, hãy để chúng tôi được sống với đam mê của mình, được lựa chọn và sai lầm. Hãy cho chúng tôi cơ hội được hạnh phúc, không phải chỉ khi thành công mà ngay cả khi thất bại.
Bởi vì, dù có thế nào, chúng tôi vẫn là những đứa trẻ – cần yêu thương, cần thấu hiểu và cần được phép là chính mình.
© Nguyễn Ánh Dương – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Chúng Ta Cứ Yêu Và Mãi Nhớ Người Từng Làm Mình Đau | Blog Radio
Sức Khỏe
‘Long Châu sẻ chia’ tiếp tục hành trình vì một Việt Nam khỏe mạnh
Th8
Sức Khỏe
Bệnh nhân 72 tuổi hồi phục ngoạn mục nhờ kỹ thuật kép điều trị
Th8
Sức Khỏe
Nữ sinh lớp 8 nhập viện nghi do bị bạn đánh hội đồng
Th8
Sức Khỏe
Phát hiện gần 16 tấn xương lợn đông lạnh hết hạn tại kho lạnh ở Hà Nội
Th8
Sức Khỏe
Vợ trẻ né tránh “chuyện ấy” sau cưới: Bác sĩ hé lộ nguyên nhân khiến nhiều người giật mình
Th8
Công Nghệ
Redmi Note 14 series giảm sốc, đa dạng mẫu mã từ giá rẻ đến tầm trung, hỗ trợ trả chậm 0%
Th8
Thời Sự
Hiệu quả công tác dân tộc, tôn giáo sau khi áp dụng mô hình chính quyền địa phương hai cấp
Th8
Thời Sự
Sự kiện A80: Sân bay Vân Đồn sẵn sàng phương án dự bị
Th8
Thể Thao
Tuyển bóng chuyền U21 Việt Nam bị xử thua 4 trận ở giải thế giới
Th8
Sức Khỏe
Lợi ích bất ngờ từ nước dưa leo và gừng
Th8
Sức Khỏe
Alo bác sĩ nghe: Ngoài 30 tuổi, liệu có nguy cơ tăng huyết áp?
Th8
Sức Khỏe
Phát hiện kiểu ăn khiến 10 loại ung thư “khiếp sợ”: Cơ thể hưởng lợi nếu áp dụng thường xuyên
Th8
Sức Khỏe
Cảnh báo tình trạng mạo danh bệnh viện để lừa đảo ở TP HCM
Th8
Sức Khỏe
Đà Nẵng: Ông Nguyễn Ngọc Văn Khoa được giao phụ trách Bệnh viện đa khoa Quảng Nam
Th8
Sức Khỏe
Alo bác sĩ nghe: Phẫu thuật nội soi cột sống có trị được thoát vị đĩa đệm?
Th8
Sức Khỏe
Vì sao chàng thích bật đèn, nàng thích tắt đèn khi ‘yêu’?
Th8
Sức Khỏe
Bạn gái nói 1 câu, nam thanh niên rơi vào “bất lực” suốt 2 năm
Th8
Sức Khỏe
Bước tiến mới trong phẫu thuật tuyến giáp không để lại sẹo
Th8
Sức Khỏe
Suýt mất mạng do mảnh xương cá đâm thủng dạ dày
Th8
Sức Khỏe
Tưởng chỉ đau cơ thông thường, ai ngờ bệnh cột sống nguy hiểm
Th8
Sức Khỏe
Alo bác sĩ nghe: 5 cách đơn giản phát hiện sớm nguy cơ tim mạch tại nhà
Th8
Sức Khỏe
Virus chikungunya gây bệnh ‘người đi khom lưng’
Th8
Công Nghệ
Ứng dụng bảo hiểm xã hội VssID vừa có thay đổi lớn, người dân cập nhật ngay kẻo mất quyền lợi
Th8
Thời Sự
Đảm bảo an toàn, hiệu quả các hoạt động văn hóa, văn nghệ trong dịp Quốc khánh 2/9
Th8
Radio My
Hãy để chúng tôi được là chính mình
Th8
Thời Sự
Nguyên nhân đầu máy tàu hỏa SE4 bất ngờ bốc cháy khi qua địa phận TP Huế
Th8
Thể Thao
Man City chi tiền cướp Donnarumma trên tay MU
Th8
Giải Trí
‘Gió ngang khoảng trời xanh’ tập 2: Cuộc hẹn hò bất ổn của Ngân và trai đẹp
Th8
Công Nghệ
Trên tay vivo V60: Thiết kế đẹp, camera AI “chụp 4 mùa”, hiệu năng tốt với Snapdragon 7 Gen 4 Duy Linh 1 giờ trước
Th8
Công Nghệ
Mốc son trong lịch sử công nghệ: 5.000 thiết bị UAV ‘Make in Vietnam’ xuất khẩu đến một ‘con rồng’ châu Á
Th8
Thời Sự
Sửa Luật Giáo dục: Có nên tổ chức kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông?
Th8
Thời Sự
Điều tra việc ô tô đỗ trước cửa nhà nghi bị bắn vỡ kính, hiện trường có đầu đạn
Th8
Radio My
Nuôi con đồng đội suốt 14 năm: Cựu chiến binh nhận lại điều bất ngờ khi tuổi già cô độc
Th8
Radio My
Tiết lộ của nữ công an nhảy san tô, quật ngã ‘báo thủ’ gây sốt phố đi bộ Hà Nội
Th8
Công Nghệ
Redmi Note 15 Pro Plus lộ thông tin chip xử lý, ít thay đổi so với thế hệ trước
Th8
Thời Sự
Hà Nội chỉnh trang nhiều tuyến phố, hoàn thiện hạ tầng đón đại lễ 2/9
Th8
Thời Sự
Vi phạm quản lý đất rừng phòng hộ Sóc Sơn, cựu cán bộ Hà Nội đối mặt án tù
Th8
Thể Thao
Bóng chuyền nữ Việt Nam bất ngờ mất vé vòng 1/8 giải U21 thế giới
Th8
Giải Trí
Nữ Thượng úy đảm nhận giọng đọc miền Nam trong Lễ diễu binh 2/9 là ai?
Th8
Radio My
Chăm sóc bố mẹ già yếu 7 năm, giờ anh em quay lưng tranh giành tài sản
Th8
Công Nghệ
Google Gemini rơi vào ‘cú sốc tâm lý’, liên tục hạ thấp bản thân tới mức cực đoan
Th8
Radio My
Người cha trong cơn mưa
Th8
Thời Sự
Từ 13/8: Tiếp nhận ủng hộ nhân dân Cuba với tinh thần “65 năm nghĩa tình Việt Nam – Cuba”
Th8
Thời Sự
Thông báo mới nhất của Cơ quan An ninh điều tra vụ đường dây tiền ảo tỷ USD
Th8
Thể Thao
U21 bóng chuyền Việt Nam gặp Ai Cập, Đặng Thị Hồng có được thi đấu?
Th8
Thời Sự
Hà Nội cấp tiền ăn trưa cho học sinh tiểu học 20.000-30.000 đồng/ngày từ năm nay
Th8
Công Nghệ
Hoạ sĩ Việt đứng sau nhiều skin hot của LMHT nhận xét: “Black Myth: Wukong là game đẹp nhất gần đây”
Th8
Công Nghệ
Chàng thợ máy không bằng đại học ‘tuyên chiến’ với cả ngành vũ trụ Nhật Bản: Nhắm giành chiến thắng lớn tại châu Á, đến Elon Musk cũng kiêng dè
Th8
Thời Sự
Đồng hành cùng các địa phương nâng cao hiệu quả vận hành chính quyền cơ sở
Th8
Thời Sự
Bé gái 12 tuổi ở Ninh Bình mất tích trong đêm, người bố nêu tình tiết đáng ngờ
Th8
Công Nghệ
Video “rác” tràn lan trên mạng xã hội
Th7
Thể Thao
Cựu sao MU được đề cử Quả bóng Vàng sau mùa giải thăng hoa ở đội bóng mới
Th8
Thời Sự
Sơn Tây: Gắn biển công trình “Hàng cây Nông dân”
Th8
Thời Sự
Vụ người đàn ông lao lên xe khách rút chìa rồi bỏ đi: Công an tiếp nhận đơn trình báo
Th8
Radio My
Mỗi tháng gửi chu cấp 10 triệu đồng, vợ cũ làm một việc khiến tôi xót con vô cùng
Th8
Thể Thao
Thể Công Viettel công bố loạt ‘bom tấn’ đua vô địch V-League
Th8
Ẩm Thực
Cách nấu phá lấu bò đơn giản tại nhà
Th7
Công Nghệ
Tại sao tai nghe SONY WF-C510 lại có sức thu hút đặc biệt đối với người dùng trẻ?
Th8