News :
Thủ tướng Phạm Minh Chính và các thành viên Chính phủ viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh Trót Yêu Quang Hùng Kỳ lạ chiếc iPhone 17 Pro Max Cam Vũ Trụ bỗng đổi sang màu hồng đỏ HLV Patrick Kluivert lần đầu lên tiếng sau khi chấm dứt hợp đồng với ĐT Indonesia Với những trang bị tốt như thế thì Xiaomi Redmi 15C phù hợp với ai? Bộ Công an công bố các thủ tục hành chính mới trong lĩnh vực xuất nhập cảnh có hiệu lực từ 8/10, người dân cần chú ý Nvidia chính thức mở bán DGX Spark – Siêu máy tính AI nhỏ nhất thế giới từ 15/10 Bí thư xã Hòa Xá chia sẻ về 3 trụ cột đưa xã thành “điểm sáng phía Nam Thủ đô” Cảnh tượng khó tin ở Nha Trang sau cơn mưa tầm tã kéo dài Tuyển Anh đoạt vé World Cup 2026: Dấu ấn Thomas Tuchel NSND Việt Anh kết hôn với bạn gái kém 36 tuổi, chồng chủ tịch nhắn gửi Đỗ Mỹ Linh Thủ tướng yêu cầu đôn đốc khắc phục nhanh nhất các trường bị thiệt hại do bão lũ Cách chọn dưa hấu ngon ngọt, vỏ mỏng, ít hạt siêu đơn giản Quảng Ninh có thêm 2 doanh nghiệp khoa học công nghệ – Tạp chí Doanh nghiệp Việt Nam Dự báo thời tiết 17/10/2025: Miền Trung ngẫu hứng mưa lớn, miền Bắc sắp chuyển lạnh EDMMIXXING CHILL TỪNG YÊU QUANG HÙNG Cận cảnh Tecno Pova Slim 5G: Mảnh mai, cá tính, giá chỉ 6 triệu đồng Thành trì “khóa iCloud” sụp đổ: Đã có thể bẻ khóa iCloud gần như tất cả iPhone và iPad, iPhone 16 Pro Max hay iOS 26 mới nhất cũng bị qua mặt Trung Quốc huy động gần 30 vạn robot công nghiệp để ứng phó dân số già và thiếu hụt lao động Trải nghiệm công nghệ số về quá trình xây dựng và phát triển của Thủ đô Kết quả bóng đá hôm nay 16/10 Hoài Lâm giảm 10kg và xóa hình xăm, Vân Trang tiết lộ cảnh ‘nóng’ cùng Huỳnh Đông Chàng trai trở thành thủ khoa ‘kép’ sau khi bỏ dở 2 năm du học Em chồng dẫn người yêu về ra mắt khiến tôi ăn không ngon, ngủ không yên Ngập từ nhà ra ngõ, chú rể Hà Nội đem 2 chiếc thuyền đi đón dâu Khi nước máy đội lốt nước uống tinh khiết: Mối nguy tiềm ẩn cho sức khỏe 5 dấu hiệu cảnh báo thịt bò giả

Không tiếp tục con đường học vấn không có nghĩa là sai, nhưng đôi khi là tiếc


blogradio.vn – Có những lúc bất lực tới nỗi, họ tự hỏi: “Nếu được chọn lại thì có học không, sẽ học gì?” Họ vẫn không trả lời được họ sẽ học gì, ước mơ đã bị vùi chôn sau những ngày mệt mỏi nên họ chẳng thể trả lời những chấp niệm trong lòng mình, họ thật sự đã quên họ từng có khát vọng như thế nào về cuộc sống sau này.

***

Học không phải là con đường duy nhất nhưng nó sẽ là con đường huy hoàng nhất của những đứa trẻ có khát khao tự vươn mình. Không một ai có thể nói việc lựa chọn dừng lại sau 12 năm gắn bó với con chữ là đúng hay sai. Có người chọn làm việc sớm để tự chủ kinh tế, để báo hiếu, để mình không trở thành gánh nặng cho bất kì ai,… Và họ đã chọn vùi lấp ước mơ của mình vào tâm khảm. Họ chọn rời xa ngôi nhà thân thuộc gắn bó với mình 18 năm để đến một thành phố mới, một thành phố lạ lẫm, nhưng hành trang của họ không phải là ước mơ, không phải là hoài bão của những năm đại học với những kiến thức to lớn. Thứ họ mang theo là một suy nghĩ non nớt: “Đi làm sớm, tự chủ kinh tế, lo được cho gia đình, cho ba me, làm được những gì mình muốn, thoải mái và tự do”.

Nhưng có thể ở một góc khuất nào đó, trong số ít, trong đại đa số những đứa trẻ mang theo suy nghĩ đó bước vào cuộc đời đầy thử thách này, vẫn ước mong một lần được trải nghiệm, được thực hiện ước mơ học vấn, được một lần thử sức với nền tri thức rộng lớn kia. Thế nhưng sau những ngày vùi đầu vào những công việc lao động phổ thông, ngày ngày xoay quanh phòng trọ và công ty, những áp lực về đồng tiền, về chi tiêu,… dần dần làm số ít người còn khát khao học vấn đó cũng quên bẵng đi ước mơ của mình là gì. Có thể sẽ có những đêm sau một ngày làm việc họ về lại căn phòng nhỏ, nằm trên cái nệm thân quen của mình mà suy nghĩ, tự hỏi rằng: “Ước mơ của mình là gì”. Gần như là không trả lời được, họ đã quên họ đã từng ấp ủ gì về cuộc sống này, họ quên họ từng mơ gì. Ngày ngày họ chỉ làm, làm một công việc họ cũng chẳng rõ là họ có thích nó hay không, hay họ ngày ngày tiếp xúc với nó chỉ vì những khoảng lương để chi trả cho cuộc sống này.

Khong Tiep Tuc Con Duong Hoc Van Khong Co Nghia La Sai%2C Nhung Doi Khi La Tiec

Có những lúc bất lực tới nỗi, họ tự hỏi: “Nếu được chọn lại thì có học không, sẽ học gì?” Họ vẫn không trả lời được họ sẽ học gì, ước mơ đã bị vùi chôn sau những ngày mệt mỏi nên họ chẳng thể trả lời những chấp niệm trong lòng mình, họ thật sự đã quên họ từng có khát vọng như thế nào về cuộc sống sau này. Họ của hiện tại như một robot được lập trình sẵn thời gian, đến giờ thì dậy rồi cả ngày xoay vòng với công việc nhàm chán.

Những khát khao vươn mình, bay xa của họ đã lụi tàn không biết từ lúc nào. Cho đến khi cái công việc họ tiếp xúc hàng ngày đó, nó đã làm họ quá mệt mỏi. Họ nản lòng, họ muốn đi xa hơn, bay cao hơn, muốn đổi hướng, muốn nhảy việc. Nhưng tiếc là những gì họ muốn còn quá nhiều rủi ro. Không bằng cấp, không kiến thức chuyên môn, không trình độ, những công việc cho họ hứng thú họ lại chẳng thể chạm đến nên dù có nhảy việc bao nhiêu lần thì cũng vậy, cũng vòng lập đó, chẳng thể thoát ra. Nên đừng vội nói họ nhẫn nhịn thật tốt, an phận gắn bó với một nơi nhiều năm khi thấy họ vẫn miệt mài với công việc mà hằng ngày họ đều kêu nó áp lực, bởi vì những lúc họ muốn bỏ việc nhưng vẫn bước tiếp vì không còn con đường nào khác.

Họ có thể tự hào khi có khả năng tự lo cho bản thân mình, lo cho ba mẹ, đi chơi đây đó, mua được những thứ mình thích. Nhưng ước mơ của họ, cuộc sống họ mong muốn gần nhưng họ đã lãng quên, lãng quên những khát vọng về vùng trời tri thức rộng lớn. Ở sâu bên trong họ vẫn có những tiếc nuối, những lần suy nghĩ rằng mình sẽ làm lại, tuy trễ nhưng không muộn, nhưng điều đó chỉ thoáng qua vì cuộc sống họ không cho phép. Con đường họ chọn hiện tại không sai, không chọn học vấn không sai, chỉ là đôi khi lòng vẫn quặn lên những tiếc nuối không thể lấp đầy. Học vấn không là con đường duy nhất, nhưng sẽ là con đường huy hoàng nhất. Sự huy hoàng ấy không phải là sự lấp lánh của thành tích mà là ánh sáng của những đứa trẻ muốn bay thật cao thật xa. Và sự huy hoàng ấy là thứ mà họ – những người từ bỏ học vấn vì hoàn cảnh, luôn luôn muốn chạm đến nhưng nó lúc nào cũng nằm ngoài tầm với.

Bài viết là tâm sự của tôi chắc có lẽ cũng là nỗi lòng của một số bạn trẻ hiện nay. Là sự nuối tiếc âm ỉ trong lòng khi lựa chọn từ bỏ con đường học vấn vì hoàn cảnh và tôi chấp nhận điều đó, nhưng đâu đó trong tâm hồn tôi vẫn dấy lên những tiếc nuối vì đã bỏ lỡ con đường tri thức

© Trần Yến Nguyễn – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

30 Tuổi Chưa Bao Giờ Là Quá Muộn | Radio Tâm Sự

 
 
 
 
 


Để lại một bình luận