Tôi tên Lan, đã kết hôn được 12 năm. Trước khi bước vào cuộc sống hôn nhân, tôi từng có một cuộc sống bình dị nhưng đầy đủ, một cuộc sống không bao giờ thiếu thốn, nhưng cũng không phải dư dả. Tốt nghiệp cấp 3, tôi không có cơ hội tiếp tục học lên cao nhưng vẫn tìm được công việc ở một công ty tư nhân. Những năm tháng đó, tôi đã cảm nhận được giá trị của sự cố gắng và nỗ lực, bởi tôi luôn hiểu rằng chỉ có lao động chăm chỉ mới giúp tôi xây dựng được cuộc sống vững chắc.

Và rồi tôi gặp anh – người chồng yêu thương, chia sẻ những khó khăn với tôi. Chúng tôi kết hôn, có với nhau một cậu con trai đáng yêu, hiện tại đã 9 tuổi. Cuộc sống gia đình không phải lúc nào cũng màu hồng, nhưng tôi cảm thấy mãn nguyện và hạnh phúc khi có một mái ấm và một người đàn ông luôn đồng hành bên cạnh.

Tuy nhiên, cuộc sống vốn không bao giờ là điều dễ dàng. Đầu năm nay, khi đang bận bịu với công việc ở công ty, tôi nhận được tin tức làm xáo trộn gia đình. Mẹ chồng tôi, người phụ nữ đã từng là điểm tựa vững chắc cho gia đình, đột ngột bị nhồi máu não. Mặc dù bà được cứu sống sau ca phẫu thuật, nhưng lại bị biến chứng phải nằm liệt giường và cần phải được chăm sóc lâu dài. Khi chồng tôi gọi điện thông báo, tôi cảm thấy lo lắng vô cùng. Cảm giác hoang mang và đau xót trỗi dậy trong lòng tôi, không chỉ vì tình trạng của mẹ chồng mà còn vì những yêu cầu mà sau đó, anh và chị chồng đưa ra.

Chị chồng tôi, ngay sau khi biết tin, đã đến nhà và đưa ra một đề nghị khiến tôi sốc. Chị bảo rằng tôi nên nghỉ việc để ở nhà chăm sóc mẹ chồng. Mỗi tháng chị sẽ cho tôi 5 triệu để bù đắp cho khoản thu nhập tôi mất đi. Chị nói công việc của tôi lương ba cọc ba đồng, nghỉ ở nhà vừa chăm mẹ lại vừa có tiền tiêu, đỡ phải đi làm vất vả. 

Mẹ chồng bị liệt chị chồng cho 5 triệutháng và bảo tôi nghỉ việc chăm mẹ tôi làm điều này khiến chị im bặt
Ảnh minh họa

Lời đề nghị ấy như một gáo nước lạnh dội vào lòng tôi. Một công việc quen thuộc tôi yêu thích, một công việc đã giúp tôi nuôi con và lo liệu cho gia đình, giờ đây lại phải bỏ lại tất cả chỉ để trở thành “bảo mẫu” cho mẹ chồng. Những năm tháng vất vả tôi đã trải qua, liệu chỉ đổi lấy 5 triệu mỗi tháng và phải hi sinh cuộc sống cá nhân của mình, có phải là công bằng?

Tôi không thể chấp nhận điều này. Tôi đã thẳng thừng từ chối và nói rõ với chồng rằng tôi không thể từ bỏ công việc của mình. Tôi cũng không muốn mình trở thành người bị lợi dụng trong chính gia đình của mình, không muốn cái “hiếu thảo” bị ép buộc và biến thành sự đánh đổi. Chồng tôi im lặng, không nói gì, nhưng tôi cảm nhận được không khí trong nhà trở nên căng thẳng. Những ngày tiếp theo, chúng tôi không nói chuyện nhiều, và mỗi lần nhìn vào mắt anh, tôi lại thấy một sự xa lạ khó tả.

Sau một thời gian suy nghĩ, tôi quyết định tìm kiếm một giải pháp để giúp gia đình. Tôi chủ động liên lạc với một trung tâm điều dưỡng uy tín, tìm người chuyên nghiệp để chăm sóc mẹ chồng. Đó là điều tôi nghĩ sẽ giúp giải quyết vấn đề một cách ổn thỏa nhất mà không làm ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân của tôi. Tôi nói với chồng về quyết định này và hy vọng anh sẽ hiểu cho tôi.

Chồng tôi im lặng một lúc, rồi cuối cùng, anh gật đầu đồng ý. Sau đó chúng tôi đã mời một cô điều dưỡng có chuyên môn đến nhà chăm mẹ chồng. Nhờ có trình độ và kỹ năng chăm sóc người già chu đáo của cô ấy mà tinh thần và sức khỏe của mẹ tôi được cải thiện đáng kể. Chị chồng thấy vậy thì cũng im bặt,  không còn nói bóng gió tôi nữa.

Một tháng sau, chồng nói với tôi một câu mà tôi không thể nào quên: “Anh xin lỗi, trước đây anh đã quá vội vàng. Anh không nên ép em như vậy”. Tôi chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng đáp lại: “Hiếu đạo không phải là sự đùn đẩy, mà là chia sẻ trách nhiệm. Chăm sóc bố mẹ già là nghĩa vụ của gia đình, nhưng không phải của riêng một ai.”

Tôi cũng nhận ra rằng gia đình là nơi mọi người cùng nhau chia sẻ, yêu thương và tôn trọng lẫn nhau. Đó không phải là nơi để ép buộc ai phải hy sinh tất cả vì người khác. Hiếu thảo không phải là sự đánh đổi mà là sự đồng cảm và chia sẻ trách nhiệm. Bạn thấy tôi suy nghĩ vậy có đúng không?

Trên đời có mẹ chồng như thế này sao?Nhà tôi thì ở Hà Nội, tuy làm dâu được 3 năm chỉ có công việc gì mới về nhưng những gì mẹ chồng làm cho tôi, tôi không nghĩ mình có phước như vậy.

Theo Thương Trường