Mẹ – người anh hùng trong đời tôi


blogradio.vn – Dù cuộc sống có vất vả, mẹ chưa từng để tôi cảm nhận được sự mệt mỏi hay khó khăn của bà. Mẹ luôn xuất hiện trước tôi với nụ cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

***

Tôi sinh ra trong một gia đình hạnh phúc. Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã cảm nhận được sự ấm áp trong từng bữa cơm, từng câu chuyện mẹ kể, từng cử chỉ quan tâm của bố. Nhưng người có ảnh hưởng sâu sắc nhất đến cuộc đời tôi, người tôi luôn kính yêu và ngưỡng mộ nhất chính là mẹ.

Mẹ tôi không cao lớn, dáng người nhỏ nhắn, đôi bàn tay gầy guộc nhưng mạnh mẽ. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất thế gian, không chỉ vì vẻ ngoài hiền hậu mà còn vì tâm hồn cao cả. Mẹ không bao giờ than vãn, không một lời trách móc, chỉ âm thầm hy sinh, lặng lẽ gánh vác gia đình. Mẹ là điểm tựa, là ngọn đèn soi sáng cuộc đời tôi.

Từ khi tôi còn bé, mẹ đã là người thức khuya dậy sớm, tất bật lo toan mọi việc trong nhà. Mẹ làm tròn vai trò của một người vợ đảm đang, một người con dâu hiếu thảo và một người mẹ hết lòng vì con cái. Dù cuộc sống có vất vả, mẹ chưa từng để tôi cảm nhận được sự mệt mỏi hay khó khăn của bà. Mẹ luôn xuất hiện trước tôi với nụ cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Gia đình tôi tuy không giàu có nhưng lúc nào cũng đong đầy yêu thương. Tôi may mắn vì được sống trong một mái ấm không có tiếng cãi vã của bố mẹ, nơi mẹ luôn là người giữ lửa, khéo léo dung hòa mọi mối quan hệ trong nhà. Dù là với bố, với họ hàng nội ngoại hay với hàng xóm láng giềng, mẹ luôn đối đãi bằng tấm lòng chân thành. Nhờ vậy, tôi lớn lên trong sự yêu thương và trân trọng những giá trị gia đình.

me nguoi anh hung trong doi toi

Tôi nhớ như in những ngày mẹ đội nắng đội mưa, đi làm vất vả để kiếm tiền nuôi tôi ăn học. Mẹ không quản ngại gian khó, chỉ mong tôi có một tương lai tốt đẹp hơn. Mẹ chẳng bao giờ mua sắm gì cho bản thân, quần áo của mẹ thường là những bộ đồ cũ đã sờn, đôi dép mẹ đi cũng đã mòn vẹt theo năm tháng. Nhưng mỗi khi tôi cần gì, mẹ luôn cố gắng để đáp ứng, dù có phải nhịn ăn, nhịn mặc. Tôi đã từng vô tư nghĩ rằng đó là điều hiển nhiên, nhưng giờ đây khi lớn lên, tôi mới hiểu rằng mỗi đồng tiền mẹ làm ra đều thấm đẫm mồ hôi và nước mắt.

Những ngày tôi ốm, mẹ thức trắng đêm bên giường, lo lắng từng chút một. Những lần tôi thất bại, mẹ là người duy nhất luôn bên cạnh động viên, tiếp thêm sức mạnh cho tôi bước tiếp. Không có mẹ, có lẽ tôi đã không đủ can đảm để đối mặt với những thử thách trong cuộc đời.

Mẹ không chỉ là một người mẹ tận tụy mà còn là một người vợ hiền lành, một người con dâu hiếu thảo. Với bố, mẹ luôn nhẹ nhàng, yêu thương, dù có khó khăn đến đâu cũng không để gia đình rơi vào cảnh bất hòa. Với ông bà nội ngoại, mẹ là người con dâu mẫu mực, lo lắng chu đáo, không một lời kêu ca. Tôi luôn tự hào vì có một người mẹ như thế.

Tôi còn nhớ những ngày Tết, mẹ là người đầu tiên thức dậy để chuẩn bị mọi thứ. Mẹ nấu những món ăn truyền thống, lau dọn nhà cửa, chuẩn bị mâm cúng tổ tiên. Những ngày giáp Tết, dù bận rộn nhưng mẹ vẫn không quên dành thời gian mua cho tôi một bộ quần áo mới, dù bản thân mẹ vẫn chỉ mặc lại những chiếc áo cũ. Mẹ bảo rằng chỉ cần thấy tôi vui là mẹ hạnh phúc rồi. Tôi chẳng bao giờ quên được hình ảnh ấy – một người mẹ tất bật nhưng luôn tràn đầy yêu thương.

Nhìn mẹ mỗi ngày tất bật từ sáng đến tối, tôi tự nhủ mình phải cố gắng nhiều hơn. Tôi không cho phép mình lười biếng hay chùn bước trước khó khăn, bởi tôi biết, nếu mẹ có thể làm được tất cả những điều ấy vì tôi, thì tôi cũng phải sống xứng đáng với sự hy sinh của mẹ. Tôi muốn mẹ tự hào, muốn gia đình tôi có thể nở mày nở mặt, muốn đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ bằng tất cả khả năng của mình.

Mẹ không chỉ dừng lại ở những công việc gia đình, mẹ còn là người truyền cho tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Mẹ dạy tôi biết yêu thương, biết chia sẻ, biết sống chân thành và biết kiên trì với ước mơ của mình. Những câu chuyện mẹ kể, những lời khuyên mẹ dành cho tôi luôn là kim chỉ nam giúp tôi vững bước trong cuộc đời.

Tôi không biết phải dùng từ ngữ nào để diễn tả hết tình yêu và lòng biết ơn của tôi dành cho mẹ. Tôi chỉ mong rằng, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, dù tôi có đi xa đến đâu, trái tim tôi vẫn luôn hướng về mẹ, về gia đình. Và tôi tin rằng, chỉ cần có mẹ, cuộc đời tôi sẽ luôn có ánh sáng dẫn lối.

Tôi sẽ không bao giờ quên những ngày tháng tuổi thơ đầy ắp kỷ niệm, những ngày mẹ dắt tay tôi đến trường, những bữa cơm mẹ nấu với tất cả tình yêu thương. Tôi sẽ luôn trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, bởi tôi biết, thời gian trôi qua không thể quay lại. Và tôi hứa với lòng mình rằng, một ngày nào đó, tôi sẽ khiến mẹ tự hào, khiến mẹ có thể an tâm tận hưởng những ngày tháng bình yên, không còn vất vả lo toan nữa.

Mẹ là người hùng không mang áo choàng, nhưng đối với tôi, mẹ chính là ánh sáng của cuộc đời. Tôi sẽ luôn yêu thương mẹ bằng tất cả trái tim mình, không chỉ hôm nay mà mãi mãi về sau.

© Huyền Diệu An – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Như Thế Nào Mới Có Thể Bên Nhau Mãi Mãi | Radio Tâm Sự