blogradio.vn – Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.
***
Dưới bóng cây phượng nở hoa ngập trời của một ngày mùa hạ tháng năm, nắng vàng oi ả đến mức mồ hôi chảy dài trên trán cậu thiếu niên vừa tròn mười tám tuổi. Hôm nay là ngày cậu chính thức trở thành người lớn, gác lại những vui chơi, mộng mơ để chuẩn bị hành trang cho một tương lai dài rộng phía trước.
Thời gian trôi qua nhanh đến mức Nguyên chưa kịp nhìn nhận cảm xúc của chính mình, ngoại trừ việc học thì những thứ khác vẫn còn dở dang, bỏ ngỏ. Sau ngày sinh nhật hôm nay, không biết đến khi nào mới gặp lại những người bạn cũ, nhất là cô bạn cùng bàn giỏi Văn, thích ăn bánh ngọt ấy?
Nguyên đạp xe dưới cái nắng ba mươi sáu độ C, để đầu trần và mặc chiếc áo cộc tay để đến chỗ hẹn với một người quan trọng. Cậu dừng xe trước bóng cây phượng đỏ, cô gái nhỏ nhắn đội chiếc nón kết trắng nhìn Nguyên mỉm cười. Nụ cười nhẹ nhàng như cơn gió mùa hạ, khẽ thổi qua cõi lòng của cậu trai mới lớn, rung rinh như tán lá trên cành. Không rực rỡ như nắng nhưng đủ làm bừng sáng những năm tháng mười tám, đôi mươi của cậu. Để rồi những mùa hạ sau này chẳng thể nào tìm thấy.
Nguyên cắt một phần bánh sinh nhật bỏ vào hộp đậy lại kín bưng, sợ nắng nóng làm tan chảy kem. Cả buổi cứ khư khư giữ chặt như báu vật, cũng may là đoạn đường chẳng quá xa, nếu không buổi hẹn hôm nay lại không trọn vẹn.
Nghi là cô bạn cùng bàn suốt hai năm cấp ba với Nguyên. Hai đứa nói chuyện chẳng hợp, cái gì cũng trái ngược nhau, một người giỏi Văn, một người giỏi Toán. Thế nên giáo viên mới sắp xếp ngồi cùng để kèm môn qua lại, nếu không thứ hạng sẽ bị kéo xuống do chênh lệch điểm số giữa các môn học. Cả hai đều chẳng ngày nào mà không cãi nhau nhưng đến cuối năm vẫn hoàn thành nhiệm vụ kèm cặp, điểm số các môn của Nguyên và Nghi đều trên mức khá.
Nghi không biết hôm nay là sinh nhật của Nguyên, bởi vì cậu trai ấy vừa kiệm lời vừa kín tiếng, nếu không học cùng nhau suốt hai năm liền, chắc sẽ chẳng biết cậu ấy âm thầm quan tâm người khác, tính cách ấm áp tựa như ánh nắng, chỉ có điều không giống ve sầu, vừa đến mùa hạ đã ồn ã khắp nơi.
Nguyên chỉ nói với Nghi rằng hẹn cô ra đây có vài chuyện cần nói. Nhưng chẳng ngờ rằng trên tay còn kèm theo một túi đựng bánh ngọt ở bên trong, ngại ngùng đưa cô gái nhỏ.
– Cậu thích ăn bánh ngọt đúng không? Cho cậu đó.
Nghi ngơ ngác, một người con trai sinh ra vào mùa hạ nhưng tính cách trước giờ lạnh băng như gió bấc mùa đông, hôm nay đột nhiên tặng quà cho mình, còn biết cả sở thích ăn uống mà cô chưa từng tâm sự cho cậu biết. Dù bất ngờ ập đến nhưng trong lòng Nghi cũng thoáng chốc vui vẻ như một bông hoa phượng vừa nở rộ trên cành.
– Cảm ơn… cậu. Sao hôm nay cậu lại tặng bánh ngọt cho mình?
Bánh ngọt phủ một lớp kem hồng hào mịn màng như đôi má ngại ngùng của người thiếu nữ. Món quà đầu tiên mà Nguyên tặng cho một người bạn, trong lòng có nhiều cảm xúc khó nói.
– Tặng cậu, thời gian sắp tới… mỗi đứa học một nơi, chắc sẽ khó gặp nhau.
Nói đến đây thì cả hai đều chìm đắm vào khoảng không trầm lặng. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, mỗi đứa một con đường riêng, chọn một ngôi trường đại học nằm xa nơi ở. Có khi thỉnh thoảng mới về thăm nhà được một vài lần, đừng nói đến là gặp nhau như hiện tại.
Có chút tiếc nuối mắc nghẹn ngay cổ họng nhưng lại chẳng đủ dũng cảm mà nói ra. Bởi vì nghĩ lại bản thân chỉ là tư cách bạn bè, làm sao dám can thiệp quá nhiều vào cuộc sống riêng tư của người khác. Giá như mùa hè này có thể kéo dài thêm một chút để phượng nở đầy cành, để chúng ta được gần nhau lâu hơn nữa.
Nghi đã từng rất ghét ngồi cạnh người bạn cùng bàn này, bởi vì tính cách lạnh nhạt, khuôn mặt trông cũng ưa nhìn nhưng lại nghiêm túc đến mức làm cô sợ sệt. Có lần vô tình nói chuyện riêng với cô bạn thân ở phía sau, cậu ta đã lườm mình như thể nhắc nhở, còn đáng sợ hơn việc bị giáo viên bắt gặp. Nguyên ưa gọn gàng, sạch sẽ, có lúc Nghi bày đồ ăn, thức uống trên bàn thì cậu bạn “khó tính” ấy lại cằn nhằn, tiện thể lấy viên phấn trên bảng kẻ giữa bàn phân chia khu vực, người nào lấn qua thì sẽ phải xin lỗi người còn lại.
Bởi vì ghét nhau như thế nên chẳng ai chịu nhường nhịn ai, một câu xin lỗi nói ra còn khó hơn cả làm đề Toán nâng cao của đội tuyển học sinh giỏi. Nhưng có một bí mật mà Nghi đã giấu kín cho đến hôm nay, đó là trong giờ giải lao, cô đã vô tình để cây bút của mình lấn qua đường kẻ, may mắn là Nguyên ngủ quên từ bao giờ nên không bắt gặp, không thì Nghi phải nói lời xin lỗi.
Đứng dưới bóng râm dịu mát, Nghi cầm túi đựng bánh trên tay, trong lòng có nhiều lời muốn nói nhưng đến môi lại nuốt ngược vào trong. Tại sao ngày trước không muốn ngồi cạnh, bây giờ lại sợ rời xa? Lúc học cấp ba thấy cậu ta khó ưa, tốt nghiệp rồi thấy cũng không đáng ghét lắm. Đúng là mưa nắng thất thường, hôm nay nắng gắt như thế, vài hôm sau lại đổ mưa. Nhưng hoa phượng thì năm nào cũng nở, ve sầu hè đến cũng kêu. Có lẽ, sẽ chẳng có mùa hạ nào đáng nhớ bằng mùa hạ của năm lớp mười hai cả. Bởi vì ở khoảnh khắc hiện tại, Nghi nhận ra những cảm xúc khác lạ trong lòng mình, nhưng cũng là lúc hai đứa phải rời xa.
– Mình… xin lỗi cậu. Thật ra, lúc trước kỳ thi mình đã vượt qua đường kẻ cậu vẽ, nhưng vì cậu không thấy nên mình đã giấu…
Nguyên có chút bất ngờ, không nghĩ cô gái ấy lại chịu xin lỗi mình. Ấn tượng ban đầu của cậu thì cô bạn này vừa bướng bỉnh vừa nghịch ngợm, còn rất bày bừa nhưng lại học giỏi Văn. Cậu cứ nghĩ những năm tháng cấp ba trôi qua thật bình lặng, bởi vì Nguyên là kiểu người không thích ồn ào, cũng chẳng muốn tạo những kỷ niệm rực rỡ như người ta hay nói. Nhưng kế hoạch của cậu đã bị lệch khỏi dự tính, như nền trời đang âm u, xám xịt, một ngày nọ bỗng có nắng vàng ghé qua.
Nguyên chưa từng nghĩ, có ngày mình lại thấy điều phiền muộn trước đây cũng không quá khó chịu. Như nắng hạ thật oi bức, nóng nực nhưng không nghĩ lại rực rỡ, xinh đẹp đến nhường này. Không phải vì nắng đã thay đổi, mà chính là cảm xúc của bản thân đã khác xưa.
– Mình… cũng phải xin lỗi cậu, vì bản thân… quá khó tính. Trưa rồi, cậu về đi kẻo nắng. Sau này… đừng ăn ngọt nhiều quá!
Một lời nhắc nhở vô thức thốt ra, đến mức cả hai đều ngỡ ngàng. Nguyên cảm thấy xấu hổ vì mình là người mang bánh ngọt đến nhưng lại dặn người ta đừng ăn nhiều. Riêng Nghi lại thấy cảm động, sự quan tâm này có phải chỉ mình cô nhận được không? Cậu ấy ngày thường ít nói, kiệm lời như thế, chuyện của bản thân còn hiếm khi mở miệng. Tại sao hôm nay lại dịu dàng như gió xuân đến vậy?
Cánh phượng đỏ từ trên cao bay xuống, rơi xuống vai Nghi. Cô lấy nó xuống, cầm trên tay, kịp thời đưa cho người con trai đang chuẩn bị quay đầu xe lại. Muốn nói cậu ấy đứng đây thêm một chút, nhưng nắng trưa càng ngày càng gắt, cậu ấy còn phải về nhà. Nghi thở mạnh rồi đặt vào tay Nguyên cánh phượng đỏ mình nhặt được, sau đó vì ngại ngùng mà vội rời đi. Sợ cậu ấy thấy hai má mình đỏ như màu hoa phượng nở, sợ cậu ấy nghe tiếng tim mình đập nhanh. Và hơn hết là sợ sẽ lưu luyến mùa hạ này đến mức chẳng thể yêu thêm mùa hạ nào khác.
Nguyên cầm cánh hoa phượng trên tay, trân trọng đến mức về đến nhà còn ép vào vở. Dù trước giờ cậu chẳng hứng thú với những việc như viết lưu bút hay lưu giữ kỷ niệm thời đi học, nhưng bây giờ lại có hồi ức để mình nhớ mãi không quên.
Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.
Cô học sinh tinh nghịch năm đó giờ đã điềm đạm hơn trước, chỉ là sở thích bánh ngọt vẫn còn lại theo tháng năm. Và cả ký ức mùa hạ năm mười tám tuổi, làm sao có thể quên đi trong khi càng ngày càng khắc sâu trong tâm trí.
Mùa hạ lại đến, Nghi lại mua bánh ngọt về ăn như một dịp kỷ niệm. Nhưng hôm nay, chiếc răng trong cùng lại trở nên đau nhức, Nghi sắp xếp một ngày nghỉ để đến một phòng khám nha khoa. Cả một ngày tồi tệ với cơn đau dày vò trong miệng không thể khiến tâm trạng cô vui nổi. Lúc mở cửa phòng khám, đôi chân Nghi chợt sững lại vì ánh mắt quen thuộc của vị nha sĩ kia dù bịt kín khẩu trang. Người nọ có lẽ cũng nhận ra cô nên nhìn một lúc lâu mới rời tầm mắt sang chỗ khác.
Nghi không chắc dự cảm trong lòng mình là đúng, cho đến khi vị nha sĩ kia nhìn thấy cô nhíu mày vì cơn đau răng ập đến thì mới bước lại gần, giọng nói không lớn, không nhỏ nhưng đủ làm cô đỏ mặt.
– Đã dặn đừng ăn quá nhiều đồ ngọt, cậu quên rồi sao?
Đối với người khác, câu này đơn thuần chỉ là một lời căn dặn bệnh nhân của một người nha sĩ, nhưng đối với cô, đây là lời quan tâm đầu tiên của cậu bạn cùng bạn năm cấp ba làm mình rung động. Quả nhiên, Nghi nhìn không lầm người, mùa hạ của nhiều năm sau, câu nói ấy cậu vẫn còn nhớ.
Không hiểu sao càng trưởng thành, Nghi lại càng ngại hơn cả lúc là cô học sinh mới lớn. Có lẽ vì đã hiểu rõ cảm xúc trong lòng mình nên khi đối diện chỉ nghe tiếng tim đập loạn nhịp. Người ta sẽ nghĩ là do cô sợ đau, nhưng vị nha sĩ đang khám cho Nghi thì hiểu rõ lý do là gì.
Cũng như những bệnh nhân khác, sau khi khám xong thì Nghi được kê thuốc rồi ra về. Cô muốn nán lại để tâm sự chuyện cũ với người bạn một thời cấp ba, nhưng bây giờ cậu ấy đã là một nha sĩ, công việc bận rộn không nghỉ tay như chính cô vừa thấy. Nghi đành gác lại nỗi tiếc nuối mà ra ngoài, dù sao thì vẫn hơn là không bao giờ gặp lại.
Bây giờ cô mới để ý, ở gần đây có một cây phượng to nở đầy hoa đỏ rực, ve cũng kêu inh ỏi một vùng. Cô đứng ngắm một lúc rồi vô thức mỉm cười, không nghĩ rằng tất cả mọi khoảnh khắc đều thu vào tầm mắt của người đứng ở đằng kia. Nguyên bước đến gần, Nghi vừa nhận ra đã thẹn thùng, bẽn lẽn như ngày đó. Cảnh tượng mùa hạ vài năm trước như được tái hiện lại. Vẫn dưới bóng cây phượng vào một ngày mùa hạ, vẫn là cậu trai và cô gái ngại ngùng nhưng không còn ngây ngô, non nớt như thời niên thiếu.
Nguyên cầm một tấm danh thiếp trên tay, đưa nó cho cô gái đối diện.
– Mấy năm không gặp, cậu vẫn còn ăn nhiều bánh ngọt đến mức đau răng phải đi khám. Điện thoại mình trước đây bị hỏng nên mất hết số liên lạc của mọi người.
Người bạn cùng bàn nhiều năm gặp lại, đúng là vẫn chẳng khác xưa là bao, chỉ có phong thái là chững chạc, thành đạt hơn rất nhiều, còn cách nói chuyện vẫn là trêu chọc cho người ta giận dỗi. Nhưng bây giờ, cô chẳng mắng một tràn xối xả hay “ăn miếng trả miếng” nữa, chỉ xấu hổ rồi nhỏ giọng đáp lại:
– Chỉ khi mùa hạ đến, mình mới ăn một miếng. Mà… chúc mừng cậu nhé, ước mơ đã trở thành sự thật rồi.
Ai trong khối mười hai mà chẳng biết Nguyên yêu thích việc trở thành một bác sĩ nha khoa, bởi vì ngày nhỏ cũng không tránh khỏi những cơn đau răng đến phát khóc, nhưng sau khi đến phòng khám thì sự khó chịu ấy sẽ giảm bớt. Lúc ấy ngây ngô còn nghĩ rằng những vị nha sĩ ấy có phép thuật, hô biến một cái là cơn đau từ từ biến mất. Nguyên ngưỡng mộ họ và khao khát muốn giúp những em nhỏ hay bất kỳ người nào gặp phải cơn đau răng đáng ghét ấy, cậu đã nỗ lực trong một khoảng thời gian dài để có được ngày hôm nay. Không ngờ duyên nợ lại đẩy đưa cho cậu gặp lại người bạn cùng bạn cũ, cũng như thực hiện ước mơ ngày bé một cách đặc biệt, giúp Nghi vượt qua cơn đau răng khổ sở.
– Cậu nhớ vệ sinh răng miệng kỹ lưỡng, không thôi sẽ phải gặp mình suốt đấy. Số điện thoại ở trên danh thiếp, cần gì thì cứ gọi cho mình.
Cầm tấm danh thiếp trên tay, trong lòng Nghi vừa hồi hộp vừa phấn khởi. Mùa hạ năm ấy cũng là chia xa, nhưng cảm giác bây giờ thì lại khác. Phải chăng vì lúc đó không biết đến khi nào sẽ gặp lại nên mới nuối tiếc cùng nhớ nhung? Nhưng bây giờ, mọi thứ đã chắc chắn và rõ ràng, như ép cánh phượng hồng vào trong vở, dù mùa hạ có qua thì hoa vẫn còn đó. Tình cảm lớn dần theo năm tháng trôi qua.
– Dù không đau răng, mình cũng sẽ thỉnh thoảng ghé qua. Bạn cùng bàn cũ, mùa hạ đến rồi, không phải có rất nhiều kỷ niệm để ôn lại hay sao?
Nhiều năm trước, có một chàng trai dặn cô đừng ăn quá nhiều đồ ngọt. Cùng một câu nói nhưng đến tận vài năm sau, Nghi mới tìm lại được cảm giác ngày xưa.
Nắng chiều mùa hạ phủ màu vàng nhạt lên mái tóc người con gái nói lời nửa đùa, nửa thật. Như một ngày mùa hạ nhiều năm về trước, sau khi đặt cánh hoa phượng lên tay Nguyên như bày tỏ tiếng lòng rồi cứ vậy mà đỏ mặt chạy đi, một câu nói rõ ràng cũng không để lại. Bây giờ cũng vậy, sau khi lời nói ra đầy ẩn ý, buộc lòng người ta phải trăn trở nghĩ suy thì lại đi. Như giấc mơ vừa mới hôm qua, bóng lưng quen thuộc vội vã dưới ánh nắng hạ để lại thật nhiều dư vị khó phai trong lòng người ta.
Nghi xin nghỉ làm ở chỗ cũ vì môi trường làm việc không thoải mái. Người chị họ thấy em gái làm việc chưa được bao lâu đã rơi vào cảnh thất nghiệp nên đồng cảm. Chị giới thiệu cho Nghi vào tiệm bánh của mình làm. Lúc chị Đoan là sinh viên mới ra trường, tìm việc cũng trầy da tróc vảy, nơi thì đủ người, chỗ thì không nhận vì nghi ngờ năng lực của chị non kém. Cuối cùng, chị quyết định tự mình khởi nghiệp, lấy số tiền dành dụm trước giờ để mở một tiệm bánh nhỏ.
Lúc ấy, cửa tiệm bé xíu như cái lỗ mũi, bánh thì chỉ có vài loại sơ sài, bảng hiệu mờ nhạt lại kém thu hút nên ế ẩm mấy tuần liền cũng chẳng ai đến mua. Đến lúc có một người bạn thời đại học học ngành thiết kế ngỏ lời muốn giúp chị Đoan, xây dựng lại bảng hiệu và giúp đỡ một số vốn để mở rộng tiệm bánh thì quán mới có dấu hiệu khởi sắc.
Sau khi mọi chuyện ổn thỏa chị mới cảm ơn rồi bày tỏ sự thắc mắc với người bạn cũ. Trước đây họ chưa từng thân thiết, chỉ từng gặp nhau vài lần trong tiệm bánh trước cổng trường rồi mới nhận ra cả hai có cùng sở thích. Ban đầu cứ ngỡ cậu bạn ấy giúp mình chỉ vì tình yêu đối với bánh ngọt, nhưng một thời gian sau mới nhận ra, lý do người bạn nọ giúp đỡ chị là vì thích thầm chị đã lâu. Chị Đoan mới là lý do chính, bánh ngọt chỉ là vai phụ.
Người đã bên cạnh chị lúc khó khăn và bế tắc nhất cũng là người đang kề vai sát cánh lúc hạnh phúc đủ đầy. Anh Khiêm bây giờ là bạn đời, là tri kỷ mà chị luôn tâm sự hàn huyên từng chuyện lớn, nhỏ. Cả hai có cùng chí hướng và cả tình yêu, khi nghe câu chuyện mà Chị Đoan kể lại với đôi mắt lấp lánh như ánh sao thắp sáng màn đêm, Nghi nhận ra tình yêu đích thực chính là như thế. Cô ngưỡng mộ và mong rằng một ngày, câu chuyện của mình cũng sẽ đẹp như thế. Gặp được đúng người, không chỉ có tình yêu ở trong tim mà còn có cả sự sẻ chia, đồng hành trong đời.
Nghi đến làm ở tiệm bánh của hai vợ chồng chị Đoan vào ngày đầu tiên để thay chỗ nhân viên vừa mới xin nghỉ. Cô bé đó không sắp xếp được lịch học. Môi trường làm việc ở đây rất tốt, đồng nghiệp lại thân thiện, hòa đồng. Chị Đoan đã đào tạo nhân viên của mình rất kỹ lưỡng, bề ngoài không chỉ gọn gàng, ngăn nắp mà bên trong thái độ cũng mềm mại, hòa nhã. Ngoài Nghi ra còn có một bạn nữ và hai bạn nam, tuổi tác cũng xấp xỉ cô.
Ngày đầu làm việc, Nghi nhanh chóng nắm được cách thức làm việc của tiệm, chỉ còn hơi chậm chạp một chút so với những nhân viên cũ. Nhìn xung quanh đủ loại bánh ngọt đầy màu sắc và hương vị trưng bày trong tủ kính, đôi mắt Nghi sáng rỡ như thấy người mình thương. Còn gì hạnh phúc hơn khi làm công việc gắn bó với điều mình yêu thích hằng ngày. Nghi đã sớm quên cơn đau răng đáng sợ hôm qua để mơ đến giây phút được cắn một miếng bánh ngọt vào trong miệng.
Bên ngoài có khách đến mua bánh, nhìn cô gái nọ có chút quen thuộc, Nghi lập tức nhận ra chính là người đồng nghiệp làm ở phòng khám nha khoa của Nguyên ngày hôm qua. Cô ấy đến mua một chiếc bánh mì bơ tỏi và một bánh kem bắp rồi ra về. Chiều hôm đó, chị Đoan thưởng cho Nghi một chiếc bánh kem dâu nhỏ nhắn, trong lòng cô muốn ghé qua phòng khám nha khoa để nhìn thấy gương mặt trong nhiều năm qua mà mình chưa từng quên. Dường như cuộc gặp hôm qua vẫn chưa đủ thấm thía so với nỗi nhớ lớn lao của Nghi. Tựa như muối bỏ biển, như một tiếng ve giữa ba tháng mùa hè.
Nghi dừng xe máy trước phòng khám có tên cậu ấy, trong lòng hồi hộp, phấn khích giây phút gặp lại lần hai. Cánh cửa bằng kính trong suốt mở ra, cô đã sớm nhìn thấy Nguyên đang cười nói. Muốn cất giọng lên gọi nhưng lời chưa rời khỏi môi đã nuốt ngược vào trong, nghẹn ở cổ họng. Phía sau Nguyên còn có một cậu bé tầm hai, ba tuổi, đi song song là cô gái đồng nghiệp đến mua bánh ở tiệm chị Đoan lúc trưa. Lồng ngực Nghi chợt nặng nề, có thứ gì đó vừa rơi xuống một nơi sâu thẳm.
Nguyên nhìn thấy Nghi ngây dại nhìn mình rồi vặn tay ga chạy đi. Trong suy đoán của cậu, có lẽ Nghi đã hiểu lầm chuyện gì đó nên vẻ mặt mới sa sầm như thế. Mẹ đứa trẻ bước đến bồng nó lên vì sợ phiền nha sĩ. Cậu gật đầu chào mọi người rồi ra ngoài. Mọi ngày tan làm sớm đều thong thả, thảnh thơi, hôm nay lại gấp gáp, khẩn trương đến thế.
Nghi dừng xe trước một công viên rộng thoáng, có một hàng phượng đỏ nở hoa ngợp trời. Lũ ve thay nhau kêu inh ỏi như để chứng tỏ mùa hạ là của nó. Nguyên trông thấy đôi mắt cô buồn bã như ngày cậu nói: “Sắp tới, chắc hai đứa sẽ khó gặp nhau.” Dù không biết Nghi đã trải qua chuyện gì nhưng trong lòng Nguyên tò mò muốn hiểu rõ, muốn an ủi, động viên, muốn tìm lại nụ cười hồn nhiên trên môi cô ngày ấy.
Nguyên ngồi xuống bên cạnh không nói gì, Nghi nhích sang một bên để kéo xa khoảng cách rồi gượng cười cất giọng.
– Cậu… cậu đã lập gia đình rồi sao? Lúc gặp lại, mình không nghe cậu kể.
Nguyên ngơ ngác nhưng cũng nhanh chóng nhận ra, có lẽ cô gái này hiểu lầm rồi thì phải. Nhớ lại đôi mắt suy sụp cùng thất vọng khi nhìn thấy cậu đứng trước cửa phòng khám, phía sau có một đứa trẻ còn bên cạnh là người đồng nghiệp đang hỏi mình vài công việc. Trùng hợp ngay lúc Nghi nhìn thấy, chẳng khác gì khung cảnh một nhà ba người êm đềm, hạnh phúc.
– Cậu hiểu lầm rồi, đứa trẻ ấy đến để khám răng, vô tình chạy đến chỗ mình thôi mà. Còn cô gái bên cạnh chỉ là đồng nghiệp, mình có thể lấy danh dự ra bảo đảm với cậu.
Nghi ngỡ ngàng xấu hổ nhìn sang. Vậy hóa ra là bản thân cô tự biên tự diễn, cậu ấy vẫn độc thân, nghĩa là mình vẫn còn cơ hội. Nhưng vì sợ chính mình lại ngộ nhận một lần nữa nên ngày hôm nay, chắc chắn cô sẽ bày tỏ lòng mình. Bởi vì càng do dự, cảnh tượng ngày hôm nay Nghi nhìn thấy không phải là hiểu lầm nữa.
– Cô ấy… lúc trưa có ghé qua tiệm bánh mình làm để mua bánh, có phải cho cậu không?
Nguyên đã sớm nhận ra người con gái này có tình cảm trên mức bạn bè với mình. Từ ánh mắt thất vọng nghĩ rằng cậu đã kết hôn cho đến bây giờ lại thăm dò mối quan hệ của mình và nữ đồng nghiệp.
– Cô ấy mua cho mình nhưng mình đã từ chối vì không thích bánh ngọt. Còn cậu thì sao, có bạn trai rồi đúng không?
Nghi vội vã lắc đầu, dù cả hai chỉ là bạn bè nhưng cô lại có cảm giác bất an, lo sợ Nguyên sẽ hiểu lầm rồi không muốn gặp mình nữa. Cô có thể thích ai được chứ, trong khi mùa hạ năm cuối cấp ba chính là mùa hạ đẹp nhất mà chẳng có năm nào thay thế được, cũng như trong lòng chỉ rung động với duy nhất một mình cậu, người đã xuất hiện dưới bóng cây phượng đỏ vào năm chúng ta mười tám tuổi.
Nguyên biết rằng mùa hạ năm đó đã trôi qua rất lâu rồi, vậy tại sao không biến hôm nay trở thành mùa hạ đẹp nhất. Còn cơ hội nào tốt hơn thế nữa, khi hoa phượng trên cây nở đỏ rực, nắng chiều mùa hạ dịu dàng không gay gắt. Và một điều quan trọng nhất, đó chính là có Nghi đang ngồi ngay bên cạnh.
– Mình có thể không thích bánh ngọt nhưng nếu cậu mời, mình sẽ ăn. Cậu biết vì sao không? Bởi vì… mình thích cậu.
Tim Nghi chợt đập loạn nhịp, mùa hạ dở dang năm đó, có hoa phượng và ve sầu, chỉ là không có cậu. Đến bây giờ mọi thứ đều trọn vẹn cả rồi. Bánh kem dâu mà chị Đoan thưởng, Nghi đem ra đưa cho Nguyên như ngày hôm ấy cậu đã tặng mình. Nhưng cậu lại muốn cả hai cùng ăn một chiếc bánh.
Mùa hạ năm nay dường như đã “soán ngôi”, trở thành mùa hạ đẹp nhất. Bởi vì không khác gì năm đó, thậm chí còn có phần viên mãn hơn. Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa. Tình cảm chúng ta, cũng nở rộ rồi.
© Ngọc Lê – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Vẫn Thương Nhưng Chẳng Còn Yêu | Radio Tâm Sự
Công Nghệ
iPadOS 26: Nâng cấp biến iPad thành Mac, nhưng tính năng thú vị nhất lại ẩn sâu trong cài đặt
Thể Thao
Kết quả bóng đá FIFA Club World Cup 2025 ngày 9/7
Th7
Công Nghệ
Phụ kiện mua kèm Galaxy Z Fold7 5G | Z Flip7 5G | Z Flip7 FE 5G giảm đến 50%
Th7
Công Nghệ
Telegram bất ngờ “sống lại” ở Việt Nam
Th7
Công Nghệ
Trung Quốc đặt mục tiêu trở thành nhà cung cấp chip toàn cầu trong vài năm tới
Th7
Thời Sự
Cần xử lý dứt điểm các cơ sở giết mổ nhỏ lẻ trong khu dân cư
Th7
Thời Sự
Vụ ô tô tông loạt xe máy ở Hà Nội: Nạn nhân kể phút bị hất văng
Th7
Giải Trí
‘Dịu dàng màu nắng’ tập 26: Lan Anh tiếp tục bị nhân viên hỗn láo chống đối
Th7
Video
Cách làm CANH TÔM RAU CẦN NƯỚC “vị thuốc” cho cả nhà | MÓN NGON MỖI NGÀY
Th7
Công Nghệ
iPhone 17 Pro Max sắp “biến hình” bất ngờ: Dày hơn, nặng hơn, khác hẳn những gì chúng ta tưởng tượng
Th7
Thể Thao
Lyon trụ hạng nhờ kháng cáo thành công, 1 CLB của Anh sẽ mất suất dự Cúp C2
Th7
Công Nghệ
Đặt trước Galaxy Z Fold7 5G và Galaxy Z Flip7 5G: Giảm ngay 2 triệu, thu cũ đổi mới trợ giá đến 1 triệu đồng và nhiều hơn nữa
Th7
Công Nghệ
Bãi đỗ xe định danh lần đầu tiên ở Việt Nam, giá gần 1 tỷ đồng/chỗ
Th7
Công Nghệ
Kích thước tủ lạnh 1 cánh, 2 cánh, 4 cánh? Bí quyết chọn kích cỡ tủ lạnh phù hợp
Th7
Thời Sự
Giới thiệu nhân sự tham gia Ủy ban, Đoàn Chủ tịch, Phó Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam
Th7
Thời Sự
Mẹ cùng con 6 tháng tuổi tử vong sau va chạm với xe ben ở TPHCM
Th7
Thể Thao
Tin tức về chuyển nhượng 8/7: Hojlund làm khó MU, Arsenal có Gyokeres
Th7
Công Nghệ
Laptop mới của Huawei cho thấy công nghệ chip Trung Quốc tiếp tục trì trệ
Th7
Video
Cách làm GÀ CHIÊN MÈ XỐT CHANH MUỐI MAYO độc lạ | MÓN NGON MỖI NGÀY
Th7
Công Nghệ
iPhone 17e sẽ dùng lại màn hình OLED cũ từ thời iPhone 14
Th7
Thể Thao
Link xem trực tiếp bóng đá PSG vs Real Madrid 02h00 hôm nay, FIFA Club World Cup 2025
Th7
Công Nghệ
Đặt trước Galaxy Watch8 | Watch8 Calssic: Giảm ngay 2.5 triệu, giảm thêm 1 triệu qua quà tặng tặng Galaxy
Th7
Công Nghệ
Các nhà khoa học chế tạo thành công ‘bom hố đen’ ngay trên Trái Đất và biến lý thuyết 50 năm tuổi thành hiện thực!
Th7
Công Nghệ
Máy tắm nước nóng lạnh nên mua loại nào? TOP 5 sản phẩm bán chạy nhất
Th7
Thời Sự
Hội Đồng Bầu cử quốc gia họp Phiên toàn thể lần thứ nhất, cho ý kiến về công tác chuẩn bị bầu cử
Th7
Thời Sự
Danh tính các đối tượng vụ giết mổ, tiêu thụ lợn bệnh, lợn chết tại Hà Nội
Th7
Thể Thao
Chelsea đấu Fluminense: Maresca chờ vũ điệu Cole Palmer
Th7
Giải Trí
Ca sĩ Bảo Thy gợi cảm thi đấu pickleball, bất ngờ giành chức vô địch
Th7
Video
Cách làm LẨU CHÁO CÁ ÁM MIỀN BẮC ấm bụng mùa đông | MÓN NGON MỖI NGÀY
Th7
Công Nghệ
Trên tay Samsung Galaxy Z Fold7: Siêu mỏng 4.2 mm, màn hình lớn và camera 200 MP mới Duy Linh 7 phút trước
Th7
Công Nghệ
Có thể bạn chưa biết: Chỉ cần 4kg Uranium đã có thể cung cấp nhiên liệu cho tàu ngầm hạt nhân trong suốt 30 năm mà không cần tiếp liệu!
Th7
Công Nghệ
Cách tìm điện thoại bị mất nhanh chóng trên điện thoại Android, iPhone
Th7
Thời Sự
Ủy ban Thường vụ Quốc hội sẽ xem xét điều chỉnh Chương trình lập pháp năm 2025
Th7
Thể Thao
Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại giải U23 Đông Nam Á 2025
Th7
Thời Sự
UEF ưu đãi nhập học sớm lên đến 5 triệu đồng cho 1000 thí sinh đầu tiên
Th7
Video
Cách làm CANH GÂN BÒ CHUA CAY ngon ngất ngây | MÓN NGON MỖI NGÀY
Th7
Công Nghệ
Tất tần tật về iPhone 17 Pro và 17 Pro Max: Camera đẳng cấp hay sẽ lại gây tranh cãi nhất?
Th7
Công Nghệ
Samsung Galaxy Z Fold7 chính thức ra mắt: Mỏng nhẹ nhất, mạnh mẽ nhất và thông minh hơn bao giờ hết
Th7
Công Nghệ
Hàm MATCH là gì? Ví dụ thực tế giúp bạn nắm vững hàm MATCH trong Excel
Th7
Thời Sự
Duy trì tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ, thúc đẩy hợp tác thiết thực vì người dân là ưu tiên hàng đầu của ASEAN
Th7
Thời Sự
Ba nam sinh sảy chân rơi vào vùng nước sâu, chỉ cứu được 1 em
Th7
Giải Trí
‘Hoa hậu Việt Nam 2024 Hà Trúc Linh không thể tốt nghiệp đúng thời hạn’
Th7
Video
Cách làm CUA LỘT CHIÊN XỐT THÁI vị ngon “tê tái” | MÓN NGON MỖI NGÀY
Th7
Công Nghệ
Trải nghiệm máy tính bảng “ai cũng nên mua” của Xiaomi: Thiết kế đẹp, màn hình lớn, pin trâu nhưng bất ngờ nhất là giá bán
Th7
Thể Thao
Tin nóng thể thao tối 9/7: Đội tuyển bóng chuyền nữ Việt Nam rèn thể lực; CLB Nam Định đề xuất thay đổi điều lệ V-League
Th7
Thời Sự
Tổ chức tốt Đại hội Đảng bộ MTTQ, các đoàn thể Trung ương nhiệm kỳ 2025 – 2030
Th7
Radio My
Em về tìm lại ngày xưa
Th7
Thời Sự
Tài xế băn khoăn chuyện vượt đèn đỏ đưa người đi cấp cứu có bị phạt nguội?
Th7
Thể Thao
Bi kịch Wimbledon: Dimitrov chấn thương bỏ cuộc khi đang áp đảo Sinner
Th7
Thời Sự
Đáp án chính thức môn Địa lý thi tốt nghiệp THPT năm 2025 của Bộ GD-ĐT
Th7
Giải Trí
Mặt trời lạnh – Tập 5: Mai Ly tủi nhục bị mẹ con sếp khinh ‘đũa mốc chòi mâm son’
Th6
Quang Hùng Video
CHILL| ĐỪNG QUYÊN TÊN ANH | QUANG HÙNG #CHILLCOVER
Th6
Thời Sự
Người mẹ từ TPHCM bay ra Hà Nội, tiếp sức cho con trong kỳ thi THPT 2025
Th6
Video
CHÚ VĨNH SẮP ĐƯỢC MỪNG NHÀ MỚI | Nhịp Sống Tây Bắc
Th7
Công Nghệ
Realme 14T 5G sắp ra mắt với pin 6.000 mAh, thân máy mỏng nhẹ
Th4
Thể Thao
Nhận định bóng đá Palmeiras vs Chelsea, Tứ kết FIFA Club World Cup
Th7
Video
CÁCH CHẾ BIẾN BỘT RANG MUỐI HỒNG KÔNG VÀ MÓN THỊT ẾCH RANG MUỐI HỒNG KÔNG TỪ LẠC ĐƯỜNG VLOG
Th6
Giải Trí
Phương Linh tự tin diện bikini khoe vóc dáng đẫy đà ở tuổi 41
Th6