News :
Nữ sinh điều dưỡng dùng 6 chai cồn cọ rửa chân suốt 2 tiếng mỗi đêm, nguyên nhân là… Alo bác sĩ nghe: Chóng mặt do tiền đình khác đột quỵ thế nào? Sau lũ lịch sử, chủ động ngăn ngừa dịch bệnh Bật mí bạn cách thưởng thức lẩu hấp ngon đúng điệu Samsung trình làng điện thoại thông minh gập ba Cách kết nối chuột không dây với tivi nhanh nhất Giải pháp Số Toàn diện cho Cộng đồng Việt chính thức có chủ: Siêu ứng dụng BE! Lợi ích của ân ái mỗi ngày Ngày càng nhiều nam giới mắc ung thư tuyến tiền liệt: Thấy những dấu hiệu này thì làm ơn đừng bỏ qua YouTube trả 24,5 triệu USD cho ông Trump ‘Nhiều lúc muốn đổi chồng’: Tôi cay đắng khi nghe vợ nói và phủ nhận hết công lao của tôi trước mặt họ hàng Xem sinh viên Trung Quốc trổ tài hát tiếng Việt bài ‘Còn gì đẹp hơn’ ‘Lằn ranh’ tập 4: Phó Bí thư Sách đau đầu vì cháu vợ bị tố cáo, sếp cũ ép quá đáng Tiền số AntEx của Shark Bình là điển hình của lừa đảo đầu tư kết hợp giữa tâm lý và công nghệ 8 món ăn vặt ngày Tết cổ truyền ngon miệng, tốt cho sức khỏe Loài cá được mệnh danh là cọp nước ở sông Đà, là thủy quái siêu hiếm và khó đánh bắt bậc nhất Khi cải tạo căn bếp có diện tích nhỏ hẹp, tốt nhất bạn nên tuân thủ nguyên tắc ‘4 KHÔNG’ khi trang trí Tại sao cần hút chân không máy lạnh khi lắp đặt? Hướng dẫn thực hiện Cách làm khoai tây lắc phô mai giòn rụm béo ngậy Một ngôi sao Ngoại hạng Anh bị đe dọa bằng súng khi đang đi bộ trên phố Ngân hàng số Cake by VPBank xứng danh Nền tảng AI “make in Vietnam” tiên phong nhờ trí tuệ nhân tạo vì người Việt Hé lộ danh sách những chuyên gia sẽ “cầm cân nảy mực” tại Better Choice Awards: Từ chuyên gia đầu ngành, chủ doanh nghiệp đến những KOL hàng đầu FPT Shop cho kích hoạt SIM chính chủ qua VNeID: Không cần CCCD, ngồi nhà cũng làm được Người lao động làm việc chỉ có biên bản thỏa thuận mức thu nhập thì có hợp pháp không? Alo bác sĩ nghe: Ở gần công trường tiếng ồn nhiều có hại sức khỏe không? Trầm cảm sau sinh ở nam giới: ‘Chỉ cần nghe con khóc là tôi bực!’ Bật mí cách làm kho quẹt đưa cơm chuẩn vị miền Nam Lì xì phù rể 500 nghìn, cô dâu sững sờ khi mở phong bao của nhà trai 12 món ăn ngày Tết quen thuộc trong mâm cỗ người Việt Phát huy nguồn lực con người – Động lực then chốt của chuyển đổi số Trung Quốc tung sản phẩm gây chú ý toàn cầu: Pin xe điện bị khoan và đâm bằng đinh vẫn không cháy nổ, chạy 1.300 km với 1 lần sạc JBL FEST 2025 – Đại tiệc thanh âm đỉnh cao, bùng nổ trải nghiệm, nhận quà cực sốc Hướng dẫn cách nấu canh cua mồng tơi ngon mát cho mùa hè Nhận định bóng đá hôm nay 3/11: Sunderland vs Everton, Sassuolo vs Genoa Dân tình tá hỏa: Facebook, TikTok bị gọi là “hố đen” dữ liệu, “hút máu” thông tin người dùng nhất 2025! Apple lần đầu hỗ trợ phụ đề tiếng Việt trên sự kiện iPhone 17: Việt Nam được nâng tầm thị trường trọng điểm MediaTek giới thiệu vi xử lý Kompanio 540, hứa hẹn đem tới Chromebook không quạt, pin “trâu” trong 2026 iOS 26.1 ra mắt AI hỗ trợ tiếng Việt, tùy chỉnh Liquid Glass Alo bác sĩ nghe: Nhận biết nốt ruồi ung thư bằng quy tắc ABCDE? Người huyết áp cao có nên tập thể dục vào buổi sáng? Bật mí bạn cách làm cua xốt ớt Singapore chuẩn vị Hacker rao bán dữ liệu hàng triệu khách hàng của các hãng hàng không lớn Cách nấu canh kim chi đơn giản, thơm ngon Những chính sách mới có hiệu lực từ tháng 11/2025 Điện thoại siêu mỏng của Huawei pin to gấp đôi iPhone Air, camera zoom tiềm vọng Samsung đang trong quá trình phát triển Galaxy A57, dự kiến ra mắt vào đầu năm 2026 Tìm hiểu cách làm bánh bông lan trứng muối Vũng Tàu thơm ngon 48 giờ xác định số phận của dàn sao nhập tịch Malaysia, ĐT Việt Nam sẽ ‘hưởng lợi’ sau phán quyết của FIFA? Google Maps có thay đổi mà hàng triệu người dùng nên biết Facebook bỗng dưng “đào mộ” tính năng này: Người bảo cũng tiện, kẻ bảo “vô dụng, ai mướn?”

Sóng trong bão


blogradio.vn – Tôi không biết biển có hiểu hết có biết hết những đau thương mà con người gánh chịu sau những cơn bão điên cuồng lồng lộn, sau những cuồng phong của thiên nhiên hay không. Còn con người có hiểu những nỗi đau của biển, những nỗi đau của từng đợt sóng ngoài biển xa trùng trùng bí ẩn hay không, còn tôi cảm nhận được điều đó, rằng lòng biển quặn đau.

***

Tôi đã rất nhiều lần đi qua những con đường đó, cũng có thể gọi là con đường biển vì dù con đường có một tên gọi khác, nhưng con đường lại nối liền với con đường dọc bờ biển quê tôi. Mà lần nào cũng vậy, cho dù là sáng sớm hay chiều muộn, mà tôi hay ngang qua vào những buổi tối nhiều nhất, thì luôn luôn cái mùi quen thuộc của con đường cứ hắt lên, cứ như trùm lên tôi và những người đi đường khác. Đó là mùi tanh của cá, của tôm của mực, những thực phẩm những đặc sản của biển quê tôi. Đó là mùi của mắm mà cứ nghe rồi là người ta có thể tưởng tượng ra những lu mắm thật lớn những chai mắm đỏ lựng trong các nhà chuyên làm mắm. Rồi lần nào tôi và ông xã tôi cũng không hẹn mà cùng cười vì đã quen với con đường, và cũng vì đã quen với cái mùi vừa hơi khó chịu vừa có gì đó thân thương rất đặc trưng của quê mình.

Tôi nhớ tôi hay nói như này khi ngồi sau lưng ông xã tôi.

“Bắt đầu đến đoạn đường đậm đặc nhất mùi vị của biển rồi anh”. Rồi cảm giác như anh đang cho xe chạy chậm lại dần, tôi nhìn những ánh đèn xanh đỏ cứ nhấp nháy liên tục ngoài khơi xa rồi hỏi anh đó là đèn gì. Anh giải thích đó là đèn của những tàu đánh cá, ban đêm người ta phải cho sáng đèn lên để các tàu có thể tránh được nhau. Tôi chẳng quan tâm đến điều đó, tôi chỉ thấy đi trên đường nhìn xuống là một dãy thật dài những ngọn đèn như vậy, cảm tưởng như những con mắt của biển cứ soi lên mọi người trên này.

Có những lần tôi dừng lại một nơi, tôi đứng trên bờ nhìn xuống thì thấy rất nhiều những loại thúng thật lớn. Đó là những con thuyền đi đánh cá của người dân, rồi chiều về người ta lại buộc lại bằng những sợi dây có đai to rất vững chắc như muốn biển giữ hộ con thuyền, là phương tiện sinh nhai của người ta. Tôi nhìn thấy quanh đó là đầy những rác rưởi, có lẽ là do sóng biển đã cuốn lên và tấp vào bờ. Không hiểu sao hình ảnh đó cứ hay nhắc tôi về cơn bão năm nào quê tôi đã hứng chịu, chỉ sau có một đêm cả thành phố gần như tan hoang với những con đường ngổn ngang và chằng chịt cây đổ. Mà tôi cứ ứa nước mắt và nghĩ không biết đến bao giờ mới khôi phục lại được.

Có những tối gần đây nhất là trước tết âm lịch, ông xã tôi chở tôi đi chơi, con đường biển rất vắng và lạnh. Tôi nhìn những đợt sóng gào thét và dâng cao kinh khủng, sóng biển lúc đó như đang giận dữ tột cùng, những con sóng cứ nối nhau tràn lên bờ và tràn lên cả con đường. Nếu ai không biết thì sẽ nghĩ đó là mưa, rồi cũng có những đoạn đường tạnh ráo, rồi tôi đứng nhìn xuống ngắm biển.

Song Trong Bao

Những con sóng nhắc tôi về cơn bão năm nào, không phải chỉ có quê tôi có bão mà rất nhiều lần tôi nghe tôi đọc và tôi nhìn thấy trên mạng trên ti vi. Những cơn bão qua đi đã để lại tang thương đau đớn cho biết bao vùng miền của đất nước tôi, có khi là ngoài Bắc có khi là trong Nam. Mà những hình ảnh luôn khắc sâu trong tôi là biển, là những con tàu những con thuyền được kêu gọi phải khẩn cấp nhanh chóng vào bờ vào nơi an toàn để tránh bão. Và tôi nghiệm ra, luôn luôn, dường như những cơn bão luôn sóng đôi cùng sóng biển, cùng biển.

Tôi chưa bao giờ được chứng kiến khi bão đến thì sóng biển dữ dội ra sao, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự cuồng nộ phẫn uất của song. Tôi có thể cảm nhận được sóng đã oằn mình đau đớn và kiên cường chống chọi với cơn bão ra sao.

Có những lần trước mặt tôi là biển hiền hòa im lắng, tưởng như sóng đang ngủ yên vậy và biển cũng đang ngủ yên theo. Chỉ thật lắng tai mới nghe rõ được tiếng gió hòa cùng tiếng nước biển vỗ rì rào rì rào và bãi cát trắng mịn như nhung thật rộng như hiểu hết những điệp khúc những êm dịu biển dành cho.

Tôi không biết biển có hiểu hết có biết hết những đau thương mà con người gánh chịu sau những cơn bão điên cuồng lồng lộn, sau những cuồng phong của thiên nhiên hay không. Còn con người có hiểu những nỗi đau của biển, những nỗi đau của từng đợt sóng ngoài biển xa trùng trùng bí ẩn hay không, còn tôi cảm nhận được điều đó, rằng lòng biển quặn đau.

Khi cơn bão qua đi, khi bình yên quay về, mọi người lại được đón bình minh và tận hưởng vẻ đẹp hoàng hôn trên biển. Rồi người ta lại tấp nập nói cười được thỏa thích thả người giữa sóng biển, được vẫy vùng tự do giữa biển thật mát, món quà của thiên nhiên ban tặng cho mọi người. Nên những nơi không có biển như vùng cao nguyên thì mọi người lại rất thích được đến và tận hưởng biển.

Tôi biết tôi có đứng trước biển bao lần, tôi có đứng ngắm biển bao lần, tôi có lặng im để hòa tim mình vào cùng biển bao lần, thì có những điều mãi mãi tôi cũng không thể nào hiểu được, chỉ có sóng mới hiểu biển được nhiều nhất chứ không phải những con thuyền. Tôi tin vậy, chỉ có sóng giống như trái tim giống như ruột gan của biển, đã cùng biển kiên cường với cuộc sống, đã chung thủy cùng biển từ ngàn xưa đến tận hôm nay.

Những ngày bình thường mọi người có thể ngắm biển tắm biển vào bất cứ lúc nào. Chỉ cần đi trên con đường biển, chỉ cần đi ra biển, mà có những tối thật tối, lúc đó chắc cũng gần tám giờ, tôi vẫn thấy có người đang tắm biển, tôi vẫn thấy nhiều người đang chơi đùa trên cát biển. Cao điểm nhất là những ngày nắng nóng như này, dù tôi không ra biển nhưng tôi biết người ta đang rất đông ngoài đó. Mà có mấy chị mấy cô trong xóm cứ rủ tôi ra biển, họ nói đi bộ ngoài đó rất mát và rất thích, tôi thì làm biếng quá nên chỉ cười. Cũng đã mấy lần tôi ra biển một mình, vào những buổi chiều, lòng nghe thư thái bình yên lạ.

Biển muôn đời vẫn vậy, vẫn ở y nguyên một chổ không thay đổi. Những con sóng này cuốn đi tan đi sẽ có những con sóng khác nối tiếp, cứ vậy cứ vậy, như một quy trình như một điệp khúc, chan hòa và yêu thương muốn gởi đến bao người.

Tôi cũng tin có rất nhiều người đã nói cùng biển, không biết biển có nghe được hết hay không hay chỉ im lặng giữ hết cho riêng mình. Nhưng khi người ta có những nỗi niềm người ta hay đứng trước biển, chỉ cần nhìn biển và chưa cần nói thì biển cũng đã làm người ta được xoa dịu được dịu bớt đi những niềm đau, rồi sau đó lại khe khẽ quay về lại cuộc sống đời thường.

Tôi đã viết nhiều về biển, không biết có điều gì trùng lặp không, nghĩa là viết rồi rồi lại viết nữa, chỉ là hôm nay tôi chợt nhớ song. Mà tôi gần như ít ra khỏi nhà vào buổi tối một mình, chỉ trừ những lúc có việc cần thiết. Chỉ là lâu rồi tôi không ra biển, chờ ông xã tôi về sẽ chở tôi đi chơi, mà đi chơi nghĩa là được ra biển. Tôi ngồi đây mà vẫn biết sóng ngoài đó vẫn dội vào bờ như ngày nào, sóng vẫn cùng biển dang đôi tay rộng nhất vẫy chào và mời gọi tất cả.

Những lúc sóng trong bão là sóng đang đau, còn những lúc sóng trong biển là sóng đang được sống, một cuộc sống có cả giông bão và bình yên.

© HẢI ANH – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Em Chẳng Phải Nữ Chính Truyện Ngôn Tình | Blog Radio


Để lại một bình luận