blogradio.vn – Lần đầu tiên, Mai thấy lòng trùng xuống. Hóa ra, đằng sau những lời nhắc nhở kia là sự quan tâm. Tối hôm đó, bà Lan rót cho Mai một chén trà, ngồi thủ thỉ: “Con biết không, thời mẹ mới lấy chồng, mẹ cũng chẳng hợp với bà nội của Hùng đâu. Nhưng dần dần, nhờ bà dạy mà mẹ mới biết cách cư xử, mới có thể đi dạy học mà vẫn giữ được gia đình êm ấm.”
***
Ngày Mai bước chân về nhà chồng, trời tháng Mười nắng như đổ lửa. Trong lòng cô vừa hồi hộp vừa lo lắng. Từ nhỏ đến lớn, Mai vốn quen sống tự do, ít khi bị ai ràng buộc. Nghĩ đến cảnh phải ở chung với mẹ chồng cô bà Lan, một người phụ nữ trí thức, từng làm giảng viên đại học, Mai cảm thấy có chút áp lực. Những ngày đầu, Mai cố gắng giữ ý tứ. Nhưng rồi, sự khác biệt trong nếp sống nhanh chóng lộ ra.
Một buổi sáng, Mai vừa định bước ra cửa đi làm thì bà Lan gọi lại: “Mai này, con mặc váy ngắn quá, đi làm thì không sao nhưng nếu ghé qua nhà bác tổ trưởng mà chào hỏi thì nên chỉnh tề một chút, kẻo người ta cười”.
Mai khựng lại, môi mím chặt: “Con đi làm văn phòng, bạn bè con ăn mặc thế này là bình thường mà mẹ.”
Bà Lan nhẹ nhàng: “Mẹ không cấm con đâu, nhưng có những chỗ nên giữ phép. Con gái hiện đại thì càng phải tinh tế.” Mai không đáp, bỏ đi với chút bực dọc trong lòng.
Những chuyện như thế lặp đi lặp lại. Khi thì chuyện nấu ăn quá nhiều dầu mỡ, lúc lại chuyện Mai quên chào hàng xóm khi đi ngang qua cổng. Với Mai, đó là những chi tiết nhỏ nhặt. Còn với bà Lan, đó là sự giáo dục và nền nếp.
Hùng, chồng Mai đang đi chuyến công tác vào Miền Nam, cả ngày nay những lời nói của mẹ chồng làm Lan ấm ức trong lòng. Tối đó, Mai gọi điện cho Hùng than thở: “Anh à, em thấy mẹ khó tính quá. Em làm gì cũng bị nhắc nhở, em mệt lắm.” Hùng cười nói: “Mẹ anh vốn vậy thôi. Em đừng nghĩ mẹ ghét em. Mẹ là người thẳng thắn, nhưng thương con dâu nhiều lắm.”
Mai phụng phịu: “Nhưng em thấy mình như trẻ con bị kèm cặp. Em không chịu được, hay chúng mình xin mẹ ra thuê nhà ở riêng.”
Hùng trầm ngâm một lát rồi nói: “Em thử nghĩ ngược lại xem, nếu mẹ không để tâm, không nhắc, có khi mới là lạnh nhạt. Anh tin mẹ sẽ tìm cách để hai mẹ con hiểu nhau thôi, thôi ở nhà ngoan nhé, đợi anh, yêu em!”

Một lần, Mai về muộn sau giờ làm, trong lòng bực bội vì sếp giao thêm việc. Vừa mở cửa, cô thấy bà Lan đang ngồi may lại chiếc áo sơ mi cho mình.
“Con đi làm về rồi à?” – Bà ngẩng lên, mỉm cười. “Cái áo này gấu bị sứt chỉ, mẹ khâu lại cho chắc.”
Mai thoáng bất ngờ, lúng túng: “Con định mai mang đi sửa… mẹ làm chi cho vất vả,” bà Lan cười đáp: “Vất vả gì đâu, mẹ ở nhà quen tay thôi. Con đi làm cả ngày, chắc mệt lắm.”
Giới thiệu về sản phẩm này
Độ chính xác đo: + / - 0,5% FS
Dung sai bù đầu lạnh: + /- 2 độ C (có thể được sửa đổi
bằng phần mếm trong 0 ~ 50 độ C)
Độ phân giải: 14 bit
Chu ky lấy mẫu: 0,5 giây
Quyền lực: AC 100-240V 50 / 60HZ
Giá trị quá trình (PV), Giá trị cài đặt (SV)
<iểm soát PIN (bao gồm ON / OFF, PID loại bước và PID liêr
tỤc)
Điều khiển tự điều chỉnh
Đầu ra rơ le: công suất tiếp xúc 250V AC 3A (tải điện
3ộ điều khiển nhiệt độ PID REX-C100, với cặp nhiệt
Lần đầu tiên, Mai thấy lòng trùng xuống. Hóa ra, đằng sau những lời nhắc nhở kia là sự quan tâm. Tối hôm đó, bà Lan rót cho Mai một chén trà, ngồi thủ thỉ: “Con biết không, thời mẹ mới lấy chồng, mẹ cũng chẳng hợp với bà nội của Hùng đâu. Nhưng dần dần, nhờ bà dạy mà mẹ mới biết cách cư xử, mới có thể đi dạy học mà vẫn giữ được gia đình êm ấm.”
Mai im lặng. Trong giọng nói của mẹ chồng, cô nghe thấy cả sự từng trải lẫn thương yêu.
Một hôm khác, lớp đại học cũ của Mai tổ chức họp. Bất ngờ, một người bạn reo lên khi thấy bà Lan đưa con dâu đến: “Ôi, cô Lan! Ngày xưa cô là giảng viên tụi em đấy. Cô vừa giỏi vừa hiền, ai cũng quý.”
Nhiều người khác cũng gật gù tán thưởng. Mai ngồi bên cạnh, nghe lòng mình rung động. Hóa ra, mẹ chồng mà mình cho là “khó tính” lại từng là người được biết bao thế hệ kính trọng.
Trên đường về, Mai khe khẽ nói: “Mẹ này… lúc nãy bạn con ai cũng khen mẹ. Con tự dưng thấy tự hào.”
Bà Lan cười hiền: “Có gì đâu con. Người sống sao để người ta quý thì mình nhẹ lòng thôi. Mai rồi con cũng sẽ như vậy.”
Mai chợt thấy mắt mình cay cay. Từ đó, cô chủ động thay đổi. Sáng đi làm, cô lễ phép: “Con đi làm nhé mẹ. Mẹ giữ gìn sức khỏe.”
Chiều về, cô xắn tay vào bếp, hỏi: “Mẹ thích ăn canh chua hay canh xương bí đỏ để con nấu?”
Bà Lan ngạc nhiên nhưng không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười. Một tối cuối tuần, khi cả nhà quây quần, bà Lan nói trước mặt họ hàng: “Con dâu tôi vừa giỏi việc công ty, vừa khéo léo chuyện nhà. Tôi mừng lắm.”
Mai nghe mà lòng ấm áp. Cô biết mẹ không nói để lấy lòng ai, mà thật sự ghi nhận.
Một đêm, sau khi dọn dẹp xong, Mai ngồi pha trà, rụt rè: “Mẹ ạ… Con xin lỗi vì trước đây con bướng bỉnh, hay cãi lại mẹ. Giờ con mới hiểu, mẹ muốn tốt cho con thôi.”
Bà Lan nhìn con dâu, ánh mắt dịu dàng: “Con gái ạ, không có mẹ chồng, con dâu nào hợp nhau ngay từ đầu. Quan trọng là mình biết học hỏi, biết thương nhau. Mẹ tin con sẽ trưởng thành, và gia đình mình sẽ luôn ấm êm.”
Mai gật đầu, mắt rưng rưng. Trong lòng cô, hai chữ “mẹ chồng” từ nay không còn gắn với sự khó tính nữa, mà là sự dẫn dắt, chở che, và yêu thương.

Mua Hàng với Shopee
Ngôi nhà nhỏ, từ những va chạm ban đầu, đã trở thành tổ ấm thật sự nhờ tình thương và sự bao dung của một người mẹ chồng hiện đại.
Hôm nay cuối tháng, Hùng đi công tác dài ngày mới trở về. Vừa bước vào nhà, anh đã thấy cảnh mẹ và vợ cùng ngồi trong bếp, ríu rít trò chuyện, tiếng cười vang lên rộn rã. Trên bàn là bữa cơm nóng hổi, có món cá kho thơm lừng món anh thích nhất.
Anh đứng lặng một lát, trong lòng dâng lên niềm xúc động. Ngày trước, anh từng lo sợ mẹ và vợ không hợp nhau, gia đình sẽ nhiều sóng gió. Nhưng giờ đây, chính mắt anh chứng kiến hai người phụ nữ quan trọng nhất đời mình đã trở thành những người bạn thân thiết.
Anh bước vào, ôm vai vợ rồi quay sang nắm tay mẹ:
“Con cảm ơn mẹ… và cảm ơn em. Nhờ hai người mà ngôi nhà này lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Con thấy mình thật may mắn.”
Bà Lan chỉ mỉm cười hiền hậu: “Mẹ mong 2 con sớm cho mẹ có cháu bế, lên chức bà nội,” rồi bà nắm chặt tay Mai, ánh mắt trìu mến, Mai khẽ gật đầu, đôi mắt lấp lánh niềm vui. Trong căn bếp nhỏ, hơi ấm gia đình lan tỏa, kết nối ba con người lại bằng sợi dây yêu thương bền chặt. Tổ ấm hạnh phúc hóa ra bắt đầu từ sự bao dung, thấu hiểu và tình thương chân thành.
© Bình An – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Anh Chỉ Là Vị Khách Thoáng Qua Trên Hành Trình Em Đi Tìm Hạnh Phúc | Radio Tâm Sự
Bài viết gợi ý
- CAFE ĐẮNG VỊ NGỌT KHÔNG ĐƯỜNG ..TỐI THỨ 7- QUANG HÙNG
CAFE ĐẮNG VỊ NGỌT KHÔNG ĐƯỜNG ..TỐI THỨ 7- QUANG HÙNG30 tháng 5 2013 lúc 23:08- tối thứ bảy vẫn như thường lệ hùng nơ đẵng ngồi với quán quen nơi anh đèn của cột điện neo nét nơi bên kia đường là những dòng xe ùa nhau đi nơi có một quãng đường vắng lặng ........ và khuất bóng quán quen vẫn là thế,...
- Mẫu phụ lục hợp đồng lao động điều chỉnh mức đóng bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế (khi lương cơ bản thay đổi) mới nhất hiện nay có dạng ra sao?
- Alo bác sĩ nghe: 7 dấu hiệu cảnh báo mạch máu đang bị tắc nghẽn
- Nghe thông gia nghèo nói về sính lễ, mẹ chú rể bật khóc giữa cuộc gọi
- Người xưa cảnh báo: 3 loại cây tuyệt đối không trồng trước cửa nhà, kẻo rước họa, tiền bạc tiêu tán!
- Một bệnh viện thông báo tuyển dụng 268 viên chức
- 7 cầu thủ nhập tịch giả hồ sơ hết cửa khoác áo tuyển Malaysia
- Đổi mới quản lý giáo dục mầm non: Cần đồng bộ từ tư duy đến hành động
