blogradio.vn – “Mày sống bớt tình cảm lại đi”. Như thể việc tôi đau là do tôi yêu quá nhiều, là lỗi của tôi vì đã kỳ vọng vào một điều không đáng. Câu nói đó theo tôi suốt một thời gian dài, ám ảnh như một dư âm không tắt hẳn. Tôi tự hỏi: có phải yêu quá nhiều là sai? Có phải sống chân thành là dại khờ?
***
Dù từng bị bỏ lại với những lời yêu không giữ trọn, dù có người đã rời đi bằng sự vô tâm lạnh lẽo, tôi vẫn tin vào nhân duyên theo cách của một người từng tổn thương nhưng không ngừng mềm lòng trước những điều đẹp đẽ trong đời. Bài viết là những hồi ức lặng lẽ, sâu sắc về tình yêu, sự tan vỡ và hành trình học cách yêu mình.
Tôi là người sống hướng nội, luôn lắng nghe nhiều hơn nói ra và yêu theo một kiểu lặng lẽ rất riêng. Với tôi, tình cảm không phải là những thứ phô bày thành lời mà là những điều nhỏ bé người ta dành cho nhau trong âm thầm. Một ánh nhìn đủ ấm, một cái nắm tay giữa phố đông hay chỉ là việc ai đó ngồi nghe tôi kể mãi về một bản nhạc mình thích… cũng đủ làm tôi rung động. Và rồi, tôi đã yêu bằng cả những gì tôi có.
Có người từng ôm tôi thật chặt, khẽ tựa đầu vào vai và thì thầm: “Em yêu anh nhiều lắm. Nếu không có anh, em sẽ không sống nổi đâu”. Hôm đó trời mưa nhẹ, chúng tôi ngồi dưới mái hiên một quán cà phê cũ kỹ, tay tôi ướt nước mưa nhưng lòng thì ấm. Tôi đã từng nghĩ, nếu có ai đó yêu mình đến thế, chắc chắn đó là người mình sẽ cùng đi lâu dài. Nhưng rồi chính người ấy lại buông tay tôi một cách lạnh lùng. Họ không nói lời chia tay, chỉ dần biến mất, dần trở thành những tin nhắn đã xem mà không hồi âm, những lần gặp gỡ bị trì hoãn mãi mãi. Hóa ra, người ta vẫn có thể nói yêu tha thiết, rồi quay lưng rất nhẹ.
Một người khác, khi tôi phát hiện ra sự phản bội, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt ráo hoảnh rồi buông một câu như dao: “Vì tao hết yêu mày rồi”. Không biện minh, không một lời xin lỗi, chỉ là kết thúc. Tôi nhớ lúc đó trời nắng gắt, chúng tôi đứng trong căn phòng quen của 2 đứa, xung quanh vẫn là tiếng người cười nói, xe cộ qua lại nhưng tôi chỉ nghe rõ một điều: trái tim mình đang vỡ ra thành từng mảnh.
Giới thiệu về sản phẩm này
Độ chính xác đo: + / - 0,5% FS
Dung sai bù đầu lạnh: + /- 2 độ C (có thể được sửa đổi
bằng phần mếm trong 0 ~ 50 độ C)
Độ phân giải: 14 bit
Chu ky lấy mẫu: 0,5 giây
Quyền lực: AC 100-240V 50 / 60HZ
Giá trị quá trình (PV), Giá trị cài đặt (SV)
<iểm soát PIN (bao gồm ON / OFF, PID loại bước và PID liêr
tỤc)
Điều khiển tự điều chỉnh
Đầu ra rơ le: công suất tiếp xúc 250V AC 3A (tải điện3ộ điều khiển nhiệt độ PID REX-C100, với cặp nhiệt
Khi tôi cố gắng giữ lại chút gì đó, níu kéo như một kẻ không chấp nhận được sự thật, người ấy quay sang nói thêm một câu: “Mày sống bớt tình cảm lại đi”. Như thể việc tôi đau là do tôi yêu quá nhiều, là lỗi của tôi vì đã kỳ vọng vào một điều không đáng. Câu nói đó theo tôi suốt một thời gian dài, ám ảnh như một dư âm không tắt hẳn. Tôi tự hỏi: có phải yêu quá nhiều là sai? Có phải sống chân thành là dại khờ?
Nhưng rồi, tôi học cách dịu dàng với chính mình. Tôi hiểu rằng không phải ai cũng có thể hiểu và trân trọng một tình yêu không ồn ào. Tôi yêu theo cách riêng của mình, không rực rỡ, không giành giật, chỉ là âm thầm để ý từng cảm xúc, nhớ từng chi tiết, giữ từng lời người ấy từng nói. Dù có đau, có tổn thương thì tôi vẫn thấy mình sống thật, không hối hận.
Tôi vẫn tin vào nhân duyên nhưng không còn là kiểu tin ngây thơ như ngày cũ. Giờ đây, tôi tin vào nhân duyên theo cách của một người từng vấp ngã và đứng dậy. Tôi nghĩ mỗi người bước qua đời ta đều có lý do, dù họ đến để yêu hay để rời đi. Có người dạy ta thế nào là yêu thương, có người dạy ta thế nào là đứt gãy và cũng có người chỉ đến để nhắc ta rằng mình vẫn còn trái tim, vẫn biết rung động dù sau đó là một khoảng lặng rất dài.
Tôi không trách ai. Có những điều không thể giữ được, không phải vì ta không đủ yêu thương mà cũng không phải vì họ không đủ tốt. Và có lẽ, không ai có thể dạy ta trưởng thành nhanh bằng chính những người từng khiến ta vỡ vụn.
Thành phố này vẫn đông, vẫn chật. Tôi vẫn lặng lẽ đi qua từng con đường cũ, nơi từng có những kỷ niệm nhỏ như chiều hôm đó ở quán cà phê mưa rơi hay căn phòng có tiếng ai đó từng gọi tôi bằng cái tên thân thuộc. Mọi thứ đã trôi xa, nhưng lòng tôi vẫn còn những dư hương. Không phải để níu kéo mà để nhắc mình rằng: đã từng yêu và đã từng sống hết mình cho một điều đẹp đẽ.
Tôi vẫn tin vào nhân duyên theo một cách lặng lẽ nhưng đầy vững vàng.
© Quốc Quy – blogradio.vn
Điện Thoại Di Động Honor X6c 6GB + 128GB/256GB - Pin 5300mAh NFC - Camer
Mời xem thêm chương trình:
Chúng Ta Vì Điều Gì Mà Rời Xa Nhau | Radio Tâm Sự
Bài viết gợi ý
- Hôm nay 8/9: Giá vàng nhẫn, vàng SJC đồng loạt giảm sâu
TIN MỚI Sáng 8/9, giá vàng trong nước đồng loạt giảm mạnh. Tại các doanh nghiệp lớn như Bảo Tín Minh Châu, PNJ, Công ty SJC và DOJI, ...
- Không có mức lương trăm triệu USD, tại sao Elon Musk vẫn lôi kéo được các kỹ sư AI hàng đầu của Meta: Bí quyết ở một đề nghị không thể mua bằng tiền
- Tổ Tiên nhắc kỹ: Vào nhà nhìn thấy 3 thứ, gia đình tan nát, khó làm giàu, đó là gì vậy?
- Bộ Công an mở chiến dịch 'không một mình' chống dụ dỗ, bắt cóc online
- Quy định mới về quản lý, thanh, quyết toán dự án đầu tư công
- 4 loại rau cực hút sâu, dễ bị phun đẫm thuốc trừ sâu, nhưng nhiều người mê tít
- MC Hoài Anh VTV tiết lộ khoảnh khắc ấm lòng hậu trường hợp luyện lần 2
- Đạo diễn Hàn Quốc dựng nhạc kịch kể nỗi đau về chất độc da cam của cô gái Việt