Yêu vội


blogradio.vn – Những người phụ nữ đã lấp đầy trong tôi một tình thương mến và một sự khâm phục rất lớn. Cũng có thể họ đã yêu vội vàng trong những tháng năm tuổi trẻ, cũng có thể họ đã có những lầm lỗi những sai lầm trong những tháng năm còn trẻ, cũng có thể như vậy. Nhưng thật may mắn vì tất cả họ đều tràn đầy ước mơ

***

Họ là những người mẹ đơn thân.

Họ là những người mẹ đơn thân tràn đầy nghị lực.

Họ là những người mẹ đang nuôi những đứa con của mình trong những ngày tháng chỉ có một mình. Trong âm thầm, trong lặng lẽ, trong những giọt nước mắt rơi nhanh và trong những nụ cười cũng chỉ có mỗi mình họ biết mà thôi.

Cô ấy là một phu nữ đã có đến hai lần đò, hai chuyến đò của cuộc đời cô ấy đều để lại cho cô ấy những nỗi đau và những dở dang luôn được giấu kín trong tim. Cô ấy là Yến Như, một cô gái, có thể gọi vậy vì cô ấy còn rất trẻ. Yến Như mới qua cái tuổi hai mươi mốt mà đã chia tay người chồng thứ hai với hai đứa con nhỏ trong tay. Lúc đó Yến Như làm việc trong một khu công nghiệp và cô là một công nhân may, thu nhập kiếm được mỗi tháng tiết kiệm lắm cũng đủ cho cuộc sống của ba mẹ con với căn phòng trọ trong cái thành phố rộng lớn này. Yến Như đã có đến mấy năm làm việc như vậy và ai nhìn vào cũng nói đó là một cuộc sống bình yên dù còn nhiều thiếu thốn. Chỉ có mỗi cô biết được và thấy được là cô không thể mãi chấp nhận cuộc sống đó, một phần vì tuổi đời của cô còn quá trẻ, mà phần quan trọng nhất chính là Yến Như biết rõ ước mơ của cô ngày nào vẫn cứ còn vẫn cứ đầy trong cô. Ước mơ ngày nào trở thành một giảng viên của một trường đại học cứ mãi còn trong tim cô không phút nào nguôi. Rồi cô xin nghỉ việc sau khi đã có cuộc nói chuyện với ba mẹ, ông bà ngoại sẵn sàng hỗ trợ và tiếp sức cho cô để cô thực hiện được ước mơ của mình. Vậy là cô mang hai con về quê nhờ ông bà ngoại chăm sóc sau thời gian miệt mài vừa đi làm vừa chăm con vừa tự học để thi đại học. Ngày cô cầm trên tay thông báo trúng tuyển cũng là ngày cô rơi nước mắt nhiều nhất. Cô trở thành một sinh viên đại học và lại tiếp tục đi làm thêm những buổi tối trong một nhà hàng để có tiền lo cho hai con để có tiền tự lo được cho mình.

Yến Như đã có nhiều năm kiên trì trong âm thầm như vậy, có những lúc con ốm con đau, có những lúc chính cô bị đau bị ốm. Có những lúc đến kỳ nộp học phí mà cô chưa có kịp, có những lúc vừa trên đường chạy về thăm con vừa tranh thủ học bài ôn bài. Không thể nói hết được những vất vả gian lao những khó nhọc mà cô gái trẻ, mà người phụ nữ còn rất trẻ ấy đã vượt qua. Đến nỗi bây giờ khi cô đã làm xong, khi cô đã đạt được ước mơ của mình thì cô cũng không có được câu trả lời là vì sao là nhờ đâu mà cô đã vượt qua được, nhờ đâu mà cô luôn đứng vững được.

Tôi nghĩ với một người bình thường đã khó đã rất khó rồi để thực hiện ước mơ, là tôi muốn nói những người son rỗi, những chàng trai những cô gái vừa rời khỏi ghế những ngôi trường phổ thông kia. Còn với cô, một phụ nữ với hai đứa con nhỏ trong tay với những đồng tiền dành dụm ít ỏi nhất và với những giúp đỡ phía sau của ba mẹ thì cô chỉ mang theo một quyết tâm cao nhất, cô chỉ có trong lòng một nghị lực lớn nhất. Mà tôi tin chính điều đó đã làm nên những thành công của cô hôm nay.

Tôi yêu cô ấy, người phụ nữ đơn thân với hai con nhỏ có cái tên Yến Như dù tôi và cô ấy không quen. Tôi nói yêu vội là vậy đó, tôi nói yêu vội là tôi nói chính tôi kìa chứ không phải nói cô ấy. Tôi yêu và khâm phục cô ấy, người phụ nữ không biết khuất phục trước khó khăn không biết cúi đầu trước gian khó. Người phụ nữ có trong mình một nghị lực thật sự kính nể và xứng đáng để bao người học hỏi.

Yêu Vội

Cô ấy là Trúc Linh, cuộc đời và cuộc sống của Trúc Linh có giống và có khác với Yến Như, cô ấy không có chồng chỉ có một con gái nhỏ hơn năm tuổi. Trúc Linh là một phụ nữ mạnh mẽ và cũng tràn đầy nghị lực, cô vượt lên những gièm pha, những miệng đời đắng cay của con người để một mình ôm con và đi tiếp với cuộc sống chưa hề bằng phẳng với cô ngày nào. Cô làm công việc phụ bếp trong một quán phở lớn của thành phố, đó là một công việc rất nặng vì quán phở gần như đông khách suốt ngày từ sáng đến tối, Trúc Linh làm theo ca ở đó và những thời gian còn lại cô dành hết cho con. Dù cuộc sống chật vật và còn quá nhiều khó khăn nhưng cô luôn dành hết những gì tốt nhất cho con mình. Cô nhịn ăn nhịn mặc kiềm chế lại những nhu cầu mua sắm này kia của bản thân để dành tiền tham gia một khóa học về nấu ăn, ước mơ của cô là trở thành một đầu bếp chính trong một khách sạn. Con đường thực hiện ước mơ của cô cũng chẳng hề dễ dàng như bao người, nhưng với một quyết tâm vượt lên số phận vượt lên những nỗi đau của cuộc đời, với một nghị lực phi thường nữa. Tôi tin là vậy, mà bây giờ Trúc Linh đã đàng hoàng ghi tên mình trong số những nhân viên của một khách sạn lớn với công việc đúng như ước mơ của cô ngày nào. Tôi nghĩ những gì tôi viết ra đây là quá giản đơn là quá ít ỏi so với những gì cô ấy đã trải qua. Mà tôi cũng là phụ nữ nên tôi biết chắc đã có rất nhiều lần Trúc Linh phải âm thầm nuốt xuống những dòng nước mắt để đứng vững hơn nữa trên chính đôi chân mình, để bước vững hơn nữa trên con đường mình đã chọn và quyết tâm thực hiện đến tận cùng.

Thư Kỳ cũng vậy, cô ấy là một người mẹ đơn thân có một con gái nhỏ hai tuổi. Thư Kỳ sống cùng với ba mẹ nên cô nhận được những sự giúp đỡ từ ba mẹ dù là rất ít. Nhưng cô không chịu cảnh sống mà cứ ngồi ôm con rồi chờ con lớn, cô nhìn thấy các bạn cùng trang lứa với mình ngày nào đang tung bay xa gần trong những ước mơ một thời áo trắng, vậy là trong cô cũng bùng lên ước mơ của cô ngày nào. Cô quay lai con đường học tập và chăm chỉ cần cù lại bên những trang sách vở. Rồi một ngày cô chính thức bước vào cổng trường đại học giống bao bạn bè năm xưa, chỉ là có muộn hơn. Nhưng cô nghĩ thà muộn mà mình có làm thà muộn mà mình làm được còn hơn cứ ngồi đó thì làm sao ước mơ bay đến trong tay mình. Thư Kỳ cũng có một nghị lực rất lớn, cô nhờ người hướng dẫn để vay tiền của ngân hàng trong suốt thời gian đi học và vừa nuôi con nhỏ. Cô tiết kiệm mọi khoản chỉ để lo đóng học phí và nuôi con. Bây giờ Thư Kỳ đang ra sức cố gắng mỗi ngày trong công việc là một chuyên viên của một trường đại học, cô đang trả được những đồng tiền đầu tiên của khoản vay ngân hàng. Tôi tin với những cố gắng và sự quyết tâm của cô ấy thì những khó khăn sẽ dần lùi xa.

Tôi còn biết nói gì đây trước họ.

Những người phụ nữ đã lấp đầy trong tôi một tình thương mến và một sự khâm phục rất lớn. Cũng có thể họ đã yêu vội vàng trong những tháng năm tuổi trẻ, cũng có thể họ đã có những lầm lỗi những sai lầm trong những tháng năm còn trẻ, cũng có thể như vậy. Nhưng thật may mắn vì tất cả họ đều tràn đầy ước mơ, đều có trong tim mình những ước mơ của một thời tuổi trẻ của một thời thanh xuân, và tất cả họ đều có trong người những nguồn nghị lực to lớn. Với những phụ nữ có gia đình có con nhỏ và có chồng bên cạnh vẫn có những khó khăn mà nhiều người dù có chồng giúp sức vẫn không thể vượt qua, vậy mà họ, họ đã tự mình vượt qua. Có gian nan có thác ghềnh hay có cả bão tố thì họ cũng chỉ có một mình, họ chỉ có những đứa con là nguồn tiếp sức là sức mạnh là tình thương cho họ. Họ không có một tình yêu đúng nghĩa của lứa đôi bên cạnh, cũng có thể họ đã từng có nhưng đã bị vuột mất rồi.

Tôi yêu tất cả họ dù tôi không được quen dù tôi chỉ được biết và nghe kể lại. Họ, những người mẹ đơn thân, họ, những người phụ nữ tràn đầy nghị lực vẫn đang bước tiếp với cuộc sống với cuộc đời của họ, và của cả những đứa con của họ ngoài kia. Tôi là một phụ nữ, là một người mẹ, tôi tin là người mẹ nào cũng yêu thương thiết tha các con mình. Và tôi càng tin là những người mẹ đơn thân càng yêu thương con mình gấp bội phần những người mẹ khác, đơn giản chỉ vì họ là những người mẹ đơn thân. Họ không có một bờ vai một điểm tựa để họ có thể tựa vào những lúc ngọt ngào những lúc đắng cay.

Tôi chúc cho tất cả họ và cả những người mẹ đơn thân khác mà tôi không được biết có một sức khỏe thật nhiều và có một sức mạnh thật nhiều để tiếp tục sống, và tiếp tục yêu cuộc đời này. Tôi mong họ hãy vững tin cuộc sống sẽ luôn đáp trả lại họ cũng bằng những tình yêu cũng bằng những tình thương đầy ắp.

Một lần với những chợt nhớ với những dòng chữ nhỏ nhoi dành cho họ, dù chỉ là yêu thương vội vàng nhưng thật đẹp trong tình người dành cho nhau.

© HẢI ANH – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Để Sống Một Cuộc Đời Không Hối Tiếc | Radio Chữa Lành


Để lại một bình luận