News :
Review loa Onyx Studio 7: Đánh giá chi tiết từ A đến Z Những trường hợp có thể bị ngân hàng khóa tài khoản thanh toán ChatGPT Plus giá hơn 500.000 đồng nay có thể nhận miễn phí, xem ngay hướng dẫn trong bài viết này Internet Day 2025: Khi “niềm tin số” trở thành điều kiện sống còn của Internet Việt Nam Apple thử nghiệm công nghệ kính siêu mỏng cho iPhone Fold để loại bỏ nếp gấp 5 ngày sinh Âm sướng từ trong trứng, trời định số giàu Ngủ 1 giấc dậy, cô gái 21 tuổi phát hiện mông mình trong tình trạng khủng khiếp, bác sĩ cảnh báo: Thứ này không thể dùng suốt đêm! 10 năm sống chung với sở thích tình dục kỳ quặc của chồng, tôi muốn ly dị Avatar 3 làm ‘tắc nghẽn’ rạp chiếu, 3 ngày thu 100 tỷ Cách lắp điều hòa đúng kỹ thuật, an toàn và hoạt động bền bỉ Nhiều gấp 5 lần Mỹ, 7 lần Nhật Bản – Đây mới là cường quốc robot khi sở hữu gần 8.000 bằng sáng chế Ngôi sao ‘bom tấn’ của Liverpool gãy chân, phải nghỉ thi đấu dài hạn Điện thoại Sơn Tùng M-TP có phiên bản mini 3 ngày sinh Âm lịch cho thấy, bạn có phải là người được phúc khí bao bọc suốt đời không? Đất Xanh Group dùng hơn 1.700 tỷ đồng từ chào bán cổ phiếu để làm gì? XIN NHẮC NHỞ: Đây là 5 kiểu phụ nữ mãn kinh sớm thích “tấn công” nhất, chỉ mong bạn không trong danh sách! Mỗi ngày ăn 2 nắm đậu phộng rang: Khoa học phát hiện điều bất ngờ Quạt nhỏ để giường: Top mẫu chạy êm, mát nhẹ, đáng mua hiện nay Tin nhắn Zalo bình thường như thế này nhưng đủ khiến tài khoản ngân hàng của bạn “bốc hơi” HUAWEI Nova 15 Pro và HUAWEI Nova 15 Ultra ra mắt: Chip Kirin 9010S, màn hình LTPO 120Hz và loạt tính năng cao cấp Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 23/12: Trực tiếp Arsenal đấu với Crystal Palace Trồng cây đinh lăng trước nhà: Trấn trạch an gia, người này càng trồng càng vượng lộc 7 thói quen ăn lẩu “phá thận” cực nhanh nhưng hiếm người Việt nào chưa từng làm Đau tim và đột quỵ: cách phân biệt nhanh trong tình huống khẩn cấp Cục trưởng Xuân Bắc trò chuyện hài hước với con trai, Trấn Thành lộ body gây ‘sốt’ Napoli đoạt siêu cúp Ý nhờ cú đúp của David Neres Nhà có 5 dấu hiệu này chứng tỏ vận khí đang lên, năm 2026 trúng lớn giàu to https://thuvienphapluat.vn/lao-dong-tien-luong/Lịch nghỉ Giỗ tổ Hùng Vương 2026 người lao động được nghỉ tới 3 ngày trong trường hợp nào? Ông Nguyễn Đức Thụy thôi làm Chủ tịch LPBank, được HĐQT khen thưởng đột xuất 10 tỷ đồng Ở tuổi U60, tôi muốn đi bước nữa nhưng con gái phản đối kịch liệt Đột ngột gỡ báo cáo của Ủy ban điều tra độc lập, FAM vội giải thích 5 bức tranh phong thủy gây hại này, tuyệt đối không treo ở phòng ngủ Bán nhà 4 tỷ cho con mua chung cư, mẹ tôi thu mình trong sự xét nét của con rể VPBank có thông báo quan trọng đến khách hàng, chính thức áp dụng từ 1/1/2026 Ngôi sao hàng đầu Nhật Bản bị đứt dây chằng, gần như chắc chắn lỡ World Cup 2026 Thêm vài giọt này, trứng rán nở phồng gấp đôi, xốp mịn, không tanh Loại cây được Singapore đánh giá là “cây được chọn”: Việt Nam trồng từ Bắc tới Nam, đi đâu cũng thấy Phát hiện thêm tin vui cho người yêu thích cà phê Nữ nghệ sĩ hát ‘Dạ cổ hoài lang’ khiến đạo diễn thắng giải Cannes bật khóc Quân đội nhân dân vững bước dưới cờ Đảng quang vinh AI của NVIDIA “xem YouTube” để học chơi điện tử: đã chơi được 1.000 game nhưng vẫn yếu kém ở vài trò Phong thủy hôn nhân và 4 nguyên tắc cần biết để gia đình hạnh phúc trọn vẹn Chấm dứt hợp đồng lao động do người lao động tự ý bỏ việc có phải báo trước không? Sắp hết thời giấu doanh thu bằng ‘ma trận’ tài khoản ngân hàng? Loại cà chua này giúp chống 6 loại ung thư, nhưng ăn sai cách chẳng khác nào “tự hại thân”, thèm mấy cũng nên tránh Ngày mới với tin tức sức khỏe: Cơm nguội có an toàn cho người lớn tuổi? Ấn tượng thiết kế sang, hiện đại của Bệnh viện Bạch Mai, Việt Đức cơ sở 2 NSƯT Chiều Xuân U60 bật khóc vì áp lực, được chồng nhạc sĩ nấu ăn động viên Cử tri Tây Hồ kiến nghị nhiều vấn đề đời sống dân sinh Côn trùng bay nhỏ trong phòng tắm? Mẹo tiêu diệt chỉ với 1 lần xả nước và ngăn mùi hôi hiệu quả

KẾT THÚC RỒI ĐẤY

KẾT THÚC RỒI ĐẤY.

 Tác giả: Hoa Tử Hàn.    

                                                                                                                                                               B67B8590D347392C3A99Aff1F0Ae9985 View

 Cô cuộn mình trong chiếc chăn bông in hình những đóa hoa tường vi bung cánh thật đẹp. Gió bên ngoài rít lên từng cơn khiến cành cây đập mạnh vào cửa kính nghe như tiếng trái tim cô nghẹn lại lúc này. Anh đã đóng lại cánh cửa gỗ sơn trắng mạnh đến nỗi ngôi nhà như rung lên. Anh rời đi nhanh đến nỗi giọt nước mắt đau đớn của người vợ không kịp đọng lại nơi khóe mắt. Anh với cô không phải chưa từng trải qua những phút giây xung đột, những trận cãi nhau đến nảy lửa nhưng mọi lần cô đều nhún nhường xin lỗi anh trước, mọi lần người bắt đầu là anh và kết thúc là cô. Lần này, cô là người bắt đầu cuộc chiến này, điều mà cô luôn tránh. Cô lau những giọt nước mắt bỏng rát trên đôi má gầy guộc vì sương gió, vì anh và vì tình yêu của cô. Cô thậm chí còn chẳng thấy vết máu đã chảy dài trên cánh tay hay cơn đau ở phía thái dương bên trái. Cô ngôi bất động nghe tiếng gió đập mạnh vào cánh cửa từng đợt từng đợt một. Cô bất chợt nghĩ đến việc anh đang ở đâu ngoài kia. Trời có vẻ như sắp đổ cơn mưa lớn, anh lại đi vội như vậy chắc không mang theo gì cả. Cô vơ lấy chiếc điện thoại ở ngăn kéo bàn trang điểm. Nhấn số gọi cho anh nhưng lại vội vàng tắt đi. Cô cười mình ngu ngốc. Anh giờ này chắc đang bên vòng tay của người đàn bà khác – người được anh yêu và coi là người vợ thực sự của mình.  Còn cô không gì khác là một thứ trên danh nghĩa, giấy tờ, một kẻ trông nhà, thậm chí còn chẳng bằng một osin trong mắt anh. Cô buông rơi chiếc điện thoại trên tay khiến nó vỡ thành từng mảnh. Cô cũng mặc kệ, chỉ đứng dậy đi vào nhà tắm như kẻ vô hồn. Trên chiếc gương sáng loáng mà ngày nào cô cũng cần thận lau dọn phản chiếu hình ảnh tệ hại của một người phụ nữ chưa đến 26 tuổi nhưng xanh xao, ốm yếu như đã qua tuổi 30. Cô chạm vào vết thương nơi trán đã thôi rỉ máu mà khi nãy cô đập vào cạnh bàn sau cú tát mạnh của anh.  Anh xưa nay không hề để cô vào trong mắt, luôn quát tháo, to tiếng nhưng chưa bao giờ đánh cô. Vậy mà, chỉ vì một người đàn bà khác mà anh thẳng tay giáng cho cô một cái tát nảy lửa. Cô chẳng thể mãi tự dối gạt lòng rằng rồi có ngày anh sẽ quay lại nhìn mình. Cô mở vòi nước xả đầy bồn tắm rồi ngâm mình trong đấy, cũng chẳng buồn cởi bộ đồ ngủ ra.

Hôm nay là kỉ niệm hai năm ngày cưới của hai người. Cô đã vui cười từ sáng vì nghĩ sẽ có một ngày đặc biệt cho hai người. Cô đã nghĩ anh sẽ vui vẻ về nhà dùng một bữa cơm. Và rồi anh sẽ hạnh phúc với điều bí mật cô đợi chờ để thông báo cho anh. Cô đã từng tự họa ra cho mình những bức tranh tươi đẹp với anh nhưng tất cả những gì dành cho cô là ngôi biệt thự bốn tầng vắng lặng, là tiếng đồng hồ nhích lặng lẽ từng giây, là bữa cơm thịnh soạn đã nguội lạnh trên bàn, là ngọn nến hồng cháy tàn chỉ còn sáp, là đôi vai gầy mỏng manh trong bộ đầm màu xanh dương mà cô mới mua. Cô cười nhạt với bản thân rồi nhắm mắt cho hơi lạnh thấm dần vào từng thớ thịt. Đôi mắt trũng sâu vì những đêm dài mất ngủ, mệt mỏi nhắm dần lại.  Một giấc ngủ mộng mị, mơ hồ đến không còn cảm giác chân thật trong từng sợi dây xúc cảm.

Cô mơ một giấc mơ mà cô nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ thấy lại được. Một chàng trai có nụ cười của nắng với bàn tay to và những ngón tay khẳng khiu đang nhặt những cuốn vở bị vất lung tung khắp nơi ở bãi để xe sau trò đùa ác ý của mấy tên con trai trong lớp. Ngày ấy cô là đứa bị bắt nạt nhiều nhất trong lớp, không ngày nào là những xui xẻo không ghé thăm. Có lẽ do cái bộ dạng lúc nào cũng cắm cúi vào cuốn sách dày cộp của cô khiến có vài đứa trong lớp ngứa mắt. Lần ấy cũng cũng như mọi ngày, những cuốn sách của cô bị vất khắp nơi hoặc bị nhét vào một góc nào đó mà phải khó khăn lắm cô mới lấy lại được.  Giờ học sắp bắt đầu mà cô cũng chưa nhặt hết được đống sách vở khiến đôi mắt đỏ hoe đến tội nghiệp. Anh là chàng trai lớp kế bên đang hấp tấp cất xe vào trong bãi, dừng lại tò mò nhìn cô gái đang sụt sùi cố gắng lách mình giữa đám xe lộn xộn để cúi nhặt cuốn sách dưới đất. Anh bước lại gần, giọng vừa quan tâm vừa cười nói:

–  Cậu không kịp vào học nếu cứ cố gắng lấy chúng đâu.

–  Nhưng tớ không thể vào lớp nếu không có sách vở được.

–  Lại mấy tên trẻ trâu nghịch dại ở lớp cậu hả? Để tớ giúp.

–  A..a

Anh cúi xuống, dễ dàng lấy được cuốn vở đang mắc kẹt giữa những chiếc bánh xe tròn to. Dáng người mảnh khảnh cùng cánh tay dài nhanh chóng nhặt những cuốn vở lên. Cô nhìn anh cảm động đến chảy cả nước mắt. Hơn năm nay, ngoại trừ việc nhìn cô bị bắt nạt thì trong lớp chẳng có ai can thiệp cả vì chẳng ai muốn dính đến rắc rối với những tên nghịch ngợm có tiếng trong trường. Bạn bè thân của cô đều học trường khác nên ngoài việc chịu đựng ra thì cô chẳng biết phải nói hay tâm sự với ai. Vì thế mà khi anh đến giúp cô đã xúc động đến òa khóc làm anh lung túng, luống cuống đến nhăn mặt.

–  Này, sao lại khóc chứ. Tớ làm gì cậu đâu chứ. Đừng khóc nữa mà. Bị đau ở đâu à?

–  Không. Mình cảm ơn bạn nhiều lắm.

–  Thôi. Vẽ chuyện. Lên lớp học thôi. Muộn 3 phút rồi đấy. – Anh nhún vai, lè lưỡi nói.

–  Ối chết. – Cô cũng la lên rồi tất tả ôm chồng sách chạy vào lớp.

Ngày ấy, trái tim nhỏ bé luôn sợ hãi, run rẩy đã biết đập những nhịp đập rất khác trong thầm lặng. Ngày ấy, đôi mắt to tròn ngoài những trang vở và con chữ loằng ngoằng còn biết lén lút dõi theo một bóng hình. Ngày ấy, đôi má thơ ngây đã biết ửng đỏ khi ánh mắt ai mỉm cười lướt qua dù chỉ đơn giản là một lời chào buổi sáng. Ngày ấy, cô đã biết yêu nhưng lại giấu mình chẳng bao giờ dám thổ lộ.

Cô yêu anh, đến tận bây giờ, nhiều lúc cô ước mình chưa từng yêu anh nhiều như vậy. Nếu không yêu anh hay yêu anh ít hơn thì có lẽ cô đã dễ dàng buông anh ra, cho cả hai một lối thoát. Bất chợt nghĩ lại, trong câu chuyện này, cô là người đã sai rồi.

Ad9284D4D9F0502Dd5B0Fd77C924E666 View

Khi mở đôi mắt trũng sâu mệt mỏi thì một màu trắng tinh đập vào mắt cô đến nhòe nhoẹt. Cô nheo mắt tránh ánh sáng mạnh phủ khắp căn phòng. Một bóng người cúi xuống, phải chớp mắt mấy lần cô mới nhận ra đó là cô bạn gái thân nhất, giọng nói đầy lo lắng hỏi:

–  Cuối cùng mày cũng tỉnh. Mày làm tao lo qua.

–  Tao đang ở đâu?

–  Bệnh viện. Mày bị ngất vì ngâm nước quá lâu. Mày đúng là điên khùng hết thuốc chữa mà. Nghĩ sao mà tắm lại còn ngủ quên, nhà cửa thì lại không đóng. May cho mày là tao chứ phải trộm thì nhà mày đúng là cái chăn cũng chả còn mà dùng.

–  Anh ấy…

–  Thôi đừng nhắc đến lão ta nữa. Đúng là loại đàn ông vô tâm, chẳng ra gì. Tao gọi điện nói mày nằm viện anh ta chỉ hỏi một câu cộc lốc. “Làm sao?”. Sau khi biết mày chỉ bị ngất xỉu thì lão ta nói một câu mà tao muốn chui qua điện thoại đập chết lão luôn. Mày biết lão nói gì không? “Nếu cô ta chết thì hẵn gọi cho tôi.” Cái thằng muốn chết hay sao mà nói câu đó.

–  Vậy à. Nếu tao chết thật, anh ấy có nhớ tao không nhỉ?

–  Mày điên à. Chết cái con khỉ ấy.  Việc quái gì phải bám lấy lão làm gì. Mày coi mày vì lão mà ra nông nỗi như thế này có đáng không? Mày có kém ai đâu chứ. Xinh đẹp giỏi giang. Vậy mà vì lão mà bỏ công việc ở nhà làm đứa chỉ biết cắm mặt vào cái sàn nhà. Nghe tao bỏ quách lão đi.

–  Tao không bỏ được.

–  Vì đứa con mày đang mang đúng không?

–  Sao… sao mày biết. Tao chưa nói với ai mà.

–  Mày không nói nhưng không có nghĩa không ai biết cả. Bác sĩ họ biết hết đấy. Mày nên quan tâm sức khỏe của mình đi. Mày hiểu rõ hơn ai hết là lão chỉ coi mày là gì thôi mà. Chẳng vì một đứa con mà lão quay lại yêu thương mày đâu. Nghe tao, đừng hành hạ bản thân mày nữa. Lão đánh mày đúng không?

–  Không …không có.

–  Thế cái gì trên trán mày kia…? Đừng nói tao là mày trượt chân ngã chảy máu nhá. Chẳng phải trẻ lên ba lừa nhau nữa đâu.

–  Tao…

–  Thôi mày cứ suy nghĩ đi. Suốt ngày nói đâm cũng nhàm. Ăn gì nhé. Tao đi mua.

–  …

Khi cô bạn rời khỏi căn phòng bệnh cùng cái lắc đầu ngán ngẩm thì trời chiều cũng vừa lấp ló sau tán cây xà cừ cao. Cô cứ thế thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ,  đầu óc mông lung những ý niệm không rõ ràng. Cô bất giác chạm tay vào bụng. Nước mắt đã tràn đầy khóe lúc nào không hay. Cô không muốn đứa con này sinh ra lại không có cha. Cô không muốn nó thiếu thốn tình cảm gia đình. Nhưng cô cũng sợ nó chứng kiến sự lạnh nhạt của người cha, sự xung đột trong gia đình. Trái tim vốn đã nhiều vết vá chằng chịt nhói đau, ép nước mắt chảy ra mặn chát. Cô ôm lấy đôi bờ vai gầy guộc mà nấc lên.

Cô biết anh chưa từng yêu cô.  Chưa khi nào yêu cô. Lần đầu tiên anh cướp đi đời con gái của cô là trong hơi men chếnh choáng, anh tìm đến cô khi mưa gió ngập trời, anh ôm lấy cô, thì thầm vào tai cô những hơi ấm nồng. Anh ôm siết cô vào lòng với những âu yếm, ngọt ngào. Và khi nước mắt cô giàn giụa vì cơn đau đầu đời, anh thì thầm gọi tên người con gái khác. Cô biết đó là người anh yêu thực sự nhưng bị gia đình ngăn cản. Anh và cô ấy nói lời chia tay, anh rơi vào đau khổ. Cô biết nhưng lại không dám từ bỏ anh, từ bỏ bờ vai ướt đẫm mồ hôi, bờ môi ngọt ngào ấy. Vì cô yêu anh, yêu say đắm, thầm lặng. Một tình yêu đã giấu kín gần 5 năm trời. Sau lần ấy, cô có thai và anh lấy cô vì trách nhiệm. Không chút yêu thương. Không chút giận hờn. Ngày cưới, cô cứ nghĩ chỉ cần được bên anh, thấy anh hàng ngày, chăm sóc cho anh thì cô cũng đã hạnh phúc. Nhưng sự thật lại chẳng như cô từng tưởng. Những đêm dài chờ chồng về sau cơn say bí tỉ. Những khi chờ chồng bên mâm cơm đã nguội lạnh chẳng muốn động đũa. Những lúc mong mỏi một cái ôm nhưng chỉ là sự hờ hững sau phút tình ngắn ngủi chỉ để thỏa mãn anh. Cô đã khóc đến hao gầy cả con tim. Sức khỏe cũng yếu đi khiến đứa con đầu lòng sẩy khi đã được sáu tháng. Cô như chết lặng còn anh lại càng lạnh nhạt với cô hơn. Thậm chí là to tiếng, mắng nhiếc dù lỗi chẳng phải do cô. Người ta nói anh có người đàn bà bên ngoài. Cô mỉm cười nói là điều tiếng. Người ta nói anh yêu chiều cô gái đó lắm, đó là người yêu cũ của anh. Cô mỉm cười nói đó là nhầm lẫn. Người ta nói anh mua rất nhiều thứ cho cô ta. Cô mỉm cười quay đi.

Cô trước nay chưa bao giờ là người thứ hai thì lấy quyền gì để gọi người đó là kẻ thứ ba?  

Cô bạn đề nghị đưa cô về nhưng cô từ chối. Cô muốn tự mình về lại căn nhà để dọn dẹp mọi thứ. Cô bắt chiếc taxi vừa đi đến rồi về nhà. Người tài xế có vẻ hơi lo lắng khi nhìn thấy nét mặt xanh xao của cô. Còn nhẹ nhàng hỏi thăm nhưng cô chỉ mỉm cười nhẹ. Chẳng mấy chốc cánh cổng sắt màu đen tuyền quen thuộc hiện ra trước mặt, cô trả tiền xe rồi bước ra. Người tài xế còn cẩn thận hỏi thăm cô lại lần nữa. Cô cảm ơn, cười trấn an. Giá như anh cũng quan tâm cô một chút như người xa lạ kia thì nói cô chịu khổ bao nhiêu cũng được. Nhưng giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ, nó khác xa với hiện thực đến phũ phàng. Cô đẩy cánh cổng nặng nề ra, ngạc nhiên vì nó không bị đóng. Có lẽ anh về sớm. Cô cau mày khi thấy một đôi giày cao gót màu đỏ đính hạt lấp lánh được đặt gọn bên cạnh đôi giày da màu đen của anh. Cô như chết sững trước cửa nhưng lại tự ép mình mở cửa bước vào.  Cô bước như vô hồn lên tầng hai nơi dẫn đến phòng ngủ của hai vợ chồng cô. Mọi thứ dường như quá thân quen bỗng nhiên lại lạ lùng đến không tưởng. Cô không còn đủ khả năng để đẩy cánh cửa màu trắng kia khi những tiếng rên nhẹ đầy khoái cảm vọng ra từng hồi một như những vết dao cắt từng miếng tim một. Cô cười như vô thức bỏ xuống nhà.

Anh chưa bao giờ yêu cô.

Cô ngồi đợi anh ở quán café gần cơ quan anh sau một cuộc điện thoại ngắn ngủi. Anh xuất hiện đầy lịch lãm và phong độ như mọi khi. Ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía cô sau đó lại nhìn sang hướng khác như sợ vấy bẩn điều gì đó. Khi anh vừa ngồi xuống, cô cũng không nói gì nhiều, cũng không cho anh mở lời trước chỉ đẩy về anh một tờ giấy được viết rất cẩn thận. Trên đó  ghi ba từ rất to, đẹp “ĐƠN LI DỊ”. Cô  nói nhẹ như cơn gió thoảng.

–  Anh kí cho em một chữ. Rồi chúng ta đường ai nấy đi.

–  Tại sao?

–  Tại sao phải níu giữ cái không thuộc về mình? Đừng hỏi em tại sao. Hãy hỏi lòng mình câu hỏi đó.

–  Được rồi.

Anh kí nhanh vào tờ giấy cũng không buồn nhìn xem trên đó viết những gì rồi nhanh chóng bỏ đi. Cô ngồi lặng nhìn theo anh. Kết thúc rồi. Ngày kết thúc của anh và cô trời vẫn đổ nắng dù tháng mười đã gần qua. Cô như vô thức chạm tay vào bụng mình. Anh sẽ chẳng bao giờ biết được điều bí mật mà cô đã háo hức muốn cho anh biết.

Nhẹ quá. Cơn gió kia sao lại nhẹ đến vô tình như vậy? Sao không ở lại níu giữ, xoa dịu vết thương trong lòng cô? Cô cười như xé toạc bầu trời đêm. Vậy mà kết thúc rồi đấy. Cuối cùng anh cũng chẳng buồn nhìn cô lấy một lần. Cứ cố gắng giữ lấy một thứ chẳng phải của mình thì cuối cùng người đau khổ nhất vẫn là bản thân mình mà thôi. Cô bất chợt thấu hiểu câu nói:”Cái gì là của mình thì mãi mãi là của mình. Cái gì không phải thì cố giữ cuối cùng vẫn cứ tuột mất.”

“Tạm biệt anh. Tình yêu của em. Em không cần điều gì cả trong cuộc hôn nhân này ngoài một chút tình yêu ít ỏi anh sẽ dành cho em nhưng mọi thứ lại chẳng như em vẫn tưởng. Em mãi mãi vẫn chỉ là một con ngốc cố gắng khiến mình đáng yêu trước mắt một người đàn ông đã dành chọn con tim và đôi mắt cho người phụ nữ khác. Em nên buông tay ra để cho hai ta một lối thoát. Đáng lẽ em nên mạnh mẽ để buông tay ra ngay từ đầu nếu vậy thì có lẽ em với anh đã không phải sống trong sự khó chịu, chán ghét đến như vậy. Em xin lỗi. Chỉ vì sự ích kỉ khiến mọi nỗi đau đến nhanh hơn ta tưởng. Cảm ơn anh vì đã cho em biết đến hạnh phúc của người đàn bà. Chúc anh hạnh phúc với người anh yêu. Yêu anh.”  

992Deb578B2Fc09A9497A12F5918Ace9 View

Kết thúc của một chuyện tình không phải ai đúng ai sai mà là do ta đã tìm cho nhau một lối đi riêng và lối đi ấy ngược hướng. Kết thúc không có nghĩa là dừng lại mà là bước tiếp một bước mới, một bắt đầu mới. Dù rằng, quá khứ vẫn khiến luôn vô tình làm ta đau nhói trong những đêm dài đơn độc. Những ta vẫn sống chỉ đơn giản vì ta vẫn còn biết yêu. Dù tình yêu ấy mang nhiều màu sắc.