Cần cơ chế vốn đột phá để đưa Văn hóa thành ngành kinh tế mũi nhọn — Đoạn mở đầu tự động thêm.
| Liên kết vùng thúc đẩy công nghiệp văn hóa Thủ đô cất cánh Chính sách hỗ trợ đầu tư trong Trung tâm công nghiệp văn hoá |
Tôi rất tâm đắc với tinh thần thẳng thắn của Dự thảo Báo cáo Chính trị Đại hội XIV. Việc Dự thảo chỉ ra một cách rõ ràng những tồn tại, cụ thể là: “Văn hóa chưa thực sự trở thành nguồn lực, sức mạnh nội sinh và động lực mạnh mẽ của sự phát triển” (được nêu tại Phần I: Đánh giá việc thực hiện Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng và cơ đồ của đất nước sau 40 năm đổi mới, mục Hạn chế, yếu kém), là một cơ sở quan trọng để chúng ta đề ra những quyết sách đột phá.
Để khắc phục hạn chế này và đưa công nghiệp văn hóa trở thành một ngành kinh tế mũi nhọn, tôi tin rằng giải pháp nằm ở việc thay đổi cơ chế tài chính. Chúng ta không thể chỉ dựa vào nguồn vốn ngân sách mà phải khai thác triệt để sự sáng tạo và nguồn lực tài chính của khu vực tư nhân. Con đường ngắn nhất và hiệu quả nhất chính là việc thiết lập một khung chính sách tài chính đặc thù và cơ chế khuyến khích rõ ràng.
Thứ nhất, cần thiết lập cơ chế vốn đầu tư linh hoạt, chấp nhận rủi ro cao cho lĩnh vực Văn hóa. Các sản phẩm văn hóa, nghệ thuật, giải trí như điện ảnh, âm nhạc, trò chơi điện tử hay thiết kế sáng tạo thường mang tính rủi ro cao nhưng tiềm năng sinh lời quốc tế rất lớn. Nhà nước cần tạo hành lang pháp lý để các tổ chức, cá nhân tham gia vào cơ chế vốn đầu tư linh hoạt này. Cơ chế này sẽ đóng vai trò là “bà đỡ” vốn, giúp các dự án sáng tạo non trẻ có nguồn lực để phát triển, chuyển hóa ý tưởng thành sản phẩm thương mại chất lượng cao, có khả năng xuất khẩu, thay vì phải tự bươn chải.
Thứ hai, phải thành lập Quỹ hỗ trợ sáng tạo quốc gia và minh bạch hóa quy trình. Một Quỹ hỗ trợ sáng tạo với nguồn vốn linh hoạt là cần thiết để bệ phóng cho các tài năng trẻ, giúp họ tiếp cận công nghệ và kết nối với thị trường quốc tế. Song song với đó, tôi đề nghị cần minh bạch hóa quy trình xét duyệt tuyệt đối để loại bỏ hoàn toàn cơ chế xin-cho, đảm bảo tính công bằng và hiệu quả trong việc sử dụng nguồn lực quốc gia.
Thứ ba, cần áp dụng chính sách thuế ưu đãi vượt trội và rõ ràng. Chính sách thuế phải được thiết kế để khuyến khích sự đổi mới. Chúng ta cần có chính sách miễn giảm thuế cho các doanh nghiệp, cá nhân đầu tư vào hạ tầng sản xuất văn hóa, đào tạo nhân lực chuyên ngành và các dự án bảo tồn, phát huy giá trị di sản. Điều này sẽ giảm gánh nặng tài chính cho các startup sáng tạo trong những năm đầu khởi nghiệp, tránh đánh đồng họ với các ngành kinh doanh truyền thống.
Tôi tin rằng, việc áp dụng các cơ chế tài chính và thuế đột phá này không chỉ là giải pháp kinh tế, mà còn là phương thức hiệu quả để bảo tồn và phát huy giá trị truyền thống trong kỷ nguyên số. Chỉ khi văn hóa có khả năng tự nuôi sống và tạo ra lợi nhuận, nó mới có thêm nguồn lực để phát triển và lan tỏa một cách bền vững, thực sự trở thành sức mạnh nội sinh cho sự phát triển của đất nước.
Nguyễn Minh Hoàng
(Xã Phú Cát, Hà Nội)
Cần cơ chế vốn đột phá để đưa Văn hóa thành ngành kinh tế mũi nhọn
| Liên kết vùng thúc đẩy công nghiệp văn hóa Thủ đô cất cánh Chính sách hỗ trợ đầu tư trong Trung tâm công nghiệp văn hoá |
Tôi rất tâm đắc với tinh thần thẳng thắn của Dự thảo Báo cáo Chính trị Đại hội XIV. Việc Dự thảo chỉ ra một cách rõ ràng những tồn tại, cụ thể là: “Văn hóa chưa thực sự trở thành nguồn lực, sức mạnh nội sinh và động lực mạnh mẽ của sự phát triển” (được nêu tại Phần I: Đánh giá việc thực hiện Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng và cơ đồ của đất nước sau 40 năm đổi mới, mục Hạn chế, yếu kém), là một cơ sở quan trọng để chúng ta đề ra những quyết sách đột phá.
Để khắc phục hạn chế này và đưa công nghiệp văn hóa trở thành một ngành kinh tế mũi nhọn, tôi tin rằng giải pháp nằm ở việc thay đổi cơ chế tài chính. Chúng ta không thể chỉ dựa vào nguồn vốn ngân sách mà phải khai thác triệt để sự sáng tạo và nguồn lực tài chính của khu vực tư nhân. Con đường ngắn nhất và hiệu quả nhất chính là việc thiết lập một khung chính sách tài chính đặc thù và cơ chế khuyến khích rõ ràng.
Thứ nhất, cần thiết lập cơ chế vốn đầu tư linh hoạt, chấp nhận rủi ro cao cho lĩnh vực Văn hóa. Các sản phẩm văn hóa, nghệ thuật, giải trí như điện ảnh, âm nhạc, trò chơi điện tử hay thiết kế sáng tạo thường mang tính rủi ro cao nhưng tiềm năng sinh lời quốc tế rất lớn. Nhà nước cần tạo hành lang pháp lý để các tổ chức, cá nhân tham gia vào cơ chế vốn đầu tư linh hoạt này. Cơ chế này sẽ đóng vai trò là “bà đỡ” vốn, giúp các dự án sáng tạo non trẻ có nguồn lực để phát triển, chuyển hóa ý tưởng thành sản phẩm thương mại chất lượng cao, có khả năng xuất khẩu, thay vì phải tự bươn chải.
Thứ hai, phải thành lập Quỹ hỗ trợ sáng tạo quốc gia và minh bạch hóa quy trình. Một Quỹ hỗ trợ sáng tạo với nguồn vốn linh hoạt là cần thiết để bệ phóng cho các tài năng trẻ, giúp họ tiếp cận công nghệ và kết nối với thị trường quốc tế. Song song với đó, tôi đề nghị cần minh bạch hóa quy trình xét duyệt tuyệt đối để loại bỏ hoàn toàn cơ chế xin-cho, đảm bảo tính công bằng và hiệu quả trong việc sử dụng nguồn lực quốc gia.
Thứ ba, cần áp dụng chính sách thuế ưu đãi vượt trội và rõ ràng. Chính sách thuế phải được thiết kế để khuyến khích sự đổi mới. Chúng ta cần có chính sách miễn giảm thuế cho các doanh nghiệp, cá nhân đầu tư vào hạ tầng sản xuất văn hóa, đào tạo nhân lực chuyên ngành và các dự án bảo tồn, phát huy giá trị di sản. Điều này sẽ giảm gánh nặng tài chính cho các startup sáng tạo trong những năm đầu khởi nghiệp, tránh đánh đồng họ với các ngành kinh doanh truyền thống.
Tôi tin rằng, việc áp dụng các cơ chế tài chính và thuế đột phá này không chỉ là giải pháp kinh tế, mà còn là phương thức hiệu quả để bảo tồn và phát huy giá trị truyền thống trong kỷ nguyên số. Chỉ khi văn hóa có khả năng tự nuôi sống và tạo ra lợi nhuận, nó mới có thêm nguồn lực để phát triển và lan tỏa một cách bền vững, thực sự trở thành sức mạnh nội sinh cho sự phát triển của đất nước.
Nguyễn Minh Hoàng
(Xã Phú Cát, Hà Nội)

Điện Thoại Di Động Honor X6c 6GB + 128GB/256GB - Pin 5300mAh NFC - Camer
