Triệu trái tim chung một nhịp đập

Kỳ cuối: Để Hà Nội là trái tim sáng tạo, dẫn dắt công nghiệp văn hóa cả nước Hà Nội trong mắt những “lữ khách đường xa” Hà Nội bốn mùa hoa Bài 3: Cùng nhau “gieo” những điều tử tế để xã hội ngày một tốt đẹp hơn

Khi tiếng hát Quốc ca vang lên, hàng vạn con tim như cùng hòa chung nhịp đập. Lá cờ Tổ quốc trên ngực áo, trên tay, trên vai những người dân trở thành biểu tượng sống động của niềm tự hào và tình yêu đất nước. Giữa không gian thiêng liêng ấy, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười đều ánh lên niềm tin và khát vọng, làm nên bức tranh đại đoàn kết hùng tráng và xúc động của dân tộc.

Nét đẹp t nhng điu giản dị

Đại lễ kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9 (A80) không chỉ đánh dấu một cột mốc trọng đại của dân tộc, mà còn là dịp để Thủ đô Hà Nội phô diễn vẻ đẹp của một thành phố ngàn năm văn hiến, hiện đại, thanh lịch và nghĩa tình.

Trong ngày tổng duyệt diễu binh, diễu hành tại Quảng trường Ba Đình (30/8), từ sáng sớm, hàng vạn người dân đã nô nức đổ về trung tâm Thủ đô. Dọc các tuyến phố Kim Mã, Nguyễn Thái Học, Điện Biên Phủ…, từng hàng dài người dân kiên nhẫn chờ đợi. Có những gia đình mang theo con nhỏ từ ngoại thành vào, có những cụ già tay run run cầm lá cờ đỏ sao vàng, cũng có cả nhóm thanh niên khoác Quốc kỳ trên vai, miệng ngân nga khúc hát về Tổ quốc.

Triệu Trái Tim Chung Một Nhịp Đập
Từ sáng sớm người dân nô nức tiến về Quảng trường Ba Đình để theo dõi sự kiện tổng duyệt A80. Ảnh: Đinh Luyện

Thời tiết Hà Nội bất chợt đổ mưa lớn. Nhưng giữa màn mưa trắng xóa, không ai rời vị trí. Những chiếc ô bật lên, rồi nhanh chóng được hạ xuống để người phía sau không bị che khuất tầm nhìn. Người dân vẫn trật tự xếp hàng, nhường chỗ cho người già, trẻ nhỏ – một hình ảnh đẹp về sự văn minh, nghĩa tình của khán giả Thủ đô.

Đặc biệt, khu vực khán đài dành cho các cựu chiến binh và những người có công với cách mạng được bố trí trang trọng. Họ – những mái đầu bạc, những bộ quân phục đã bạc màu theo năm tháng, ngồi lặng lẽ, mắt ánh lên niềm xúc động. Không ít người rưng rưng, bàn tay nắm chặt lấy cán cờ, như ôm giữ cả một phần ký ức thiêng liêng của dân tộc.

Giữa biển người ấy, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười, mỗi cái vẫy tay đều góp phần tạo nên bức tranh sống động, chân thực về tinh thần đoàn kết, kỷ luật và lòng yêu nước. Đó chính là hơi thở đặc trưng của một ngày hội lớn, nơi “triệu trái tim cùng chung một nhịp đập” vì Tổ quốc.

Tôi lang thang ở tuyến tàu điện Cát Linh – Hà Đông, tuyến tàu điện mang hơi thở hiện đại, tươi mới của Thủ đô. Từ 4h30 sáng, từng dòng người mặc áo cờ đỏ sao vàng đã hối hả xếp hàng ngay ngắn ở các ga. Ai nấy đều vội vàng, ánh mắt háo hức, chỉ mong nhanh chóng đến được trung tâm Thủ đô để tận mắt chứng kiến từng đoàn quân tiến bước trong ngày trọng đại.

Bước lên toa tàu, không khí rộn ràng khác hẳn ngày thường. Trẻ em líu ríu ôm cờ nhỏ trên tay, thanh niên khoác vai nhau chụp những bức ảnh kỷ niệm, còn những cụ già ngồi lặng lẽ, mắt ánh lên niềm xúc động khi nhắc đến hai chữ “Quốc khánh”. Tiếng trò chuyện, tiếng cười nói hòa cùng âm thanh tàu lăn bánh, tạo nên một nhịp điệu hân hoan, tràn đầy sức sống.

Nhiều hành khách không giấu được sự bất ngờ khi biết Hà Nội miễn phí hoàn toàn vé tàu điện và xe buýt cho nhân dân trong dịp này. Một bác trung niên từ tỉnh xa chia sẻ: “Chúng tôi cảm thấy được quan tâm và chào đón. Đi tàu miễn phí không chỉ là hỗ trợ về kinh tế, mà quan trọng hơn là tạo điều kiện để mọi người dân đều có thể đến gần hơn với ngày hội lớn của đất nước”.

Triệu Trái Tim Chung Một Nhịp Đập
Cựu chiến binh Bùi Văn Lểnh ở xã Lạc Sơn, tỉnh Phú Thọ chia sẻ, lúc trời còn tối mờ, khi kim đồng hồ vừa điểm sang 3 giờ sáng là ông đã thức dậy để bắt đầu hành trình về Thủ đô xem diễu binh. Ảnh: Đinh Luyện

Trên chuyến tàu sớm, tôi gặp ông Bùi Văn Lểnh ở xã Lạc Sơn, tỉnh Phú Thọ. Ông Lểnh kể, lúc trời còn tối mờ, lúc kim đồng hồ vừa điểm sang 3 giờ sáng là ông đã thức dậy, khoác vội chiếc áo kaki giản dị để kịp chuyến đi về Hà Nội. Cùng ông là 20 đồng đội thân thiết, những người từng vào sinh ra tử một thời, nay lại tụ hội trên hành trình đón xem diễu binh, diễu hành A80.

Đúng 5 giờ sáng, cả đoàn đã có mặt tại ga Yên Nghĩa. Tiếng cười nói rộn ràng, những cái bắt tay siết chặt, ánh mắt hồ hởi chờ chuyến tàu điện vào ga. Ông Lểnh, dáng người rắn rỏi, chậm rãi nhớ lại: “Năm 1984, tôi từng chiến đấu ở mặt trận Vị Xuyên, Hà Giang, thuộc đơn vị D1016, Sư đoàn 316, Tăng Thiết Giáp. Nhập ngũ tháng 9/1982, đến tháng 12/1985 thì ra quân…”. Ba năm quân ngũ, ký ức trận mạc dẫu đã lùi xa, nhưng vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí người lính. Và chính những tháng ngày ấy khiến chuyến đi hôm nay của ông thêm thiêng liêng.

“Trong những ngày Thủ đô rực rỡ cờ hoa, tôi chỉ mong được trở về, để cùng đồng đội và nhân dân cả nước hòa chung niềm tự hào trong lễ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh” ông nói, giọng đầy xúc động.

Không chỉ có những cựu binh với mái tóc bạc trắng hướng về Quảng trường Ba Đình lịch sử mà còn có cả những gương mặt thanh xuân đầy nhiệt huyết. Đào Đình Duy Anh, 19 tuổi, sinh viên năm nhất Trường Cao đẳng Đường sắt, hôm nay cũng bắt đầu ca trực hỗ trợ đầu tiên của mình ở tuyến metro Cát Linh – Hà Đông.

Triệu Trái Tim Chung Một Nhịp Đập
Hà Nội bố trí nhiều điểm gửi xe miễn phí phục vụ nhân dân. Ảnh: Đinh Luyện

Nghe kể, từ 22 giờ đêm 29/8 đến tận 6 giờ sáng hôm nay (30/8), Duy Anh cùng các bạn của mình đã túc trực ở ga, hướng dẫn người dân lên xuống tàu. Mệt có, nhưng niềm vui và tự hào thì lớn hơn tất cả. “Mọi người từ khắp nơi đổ về đây, đông lắm. Nhưng được góp một phần nhỏ bé vào đại lễ A80, em thấy rất tự hào,” chàng sinh viên trẻ chia sẻ, đôi mắt ánh lên niềm phấn khởi.

Tàu điện băng qua những nhịp cầu, len lỏi giữa những dãy phố rực rỡ cờ hoa, đưa hàng nghìn trái tim cùng đập chung một nhịp, hướng về Quảng trường Ba Đình lịch sử.

Nhân lên tình yêu T quc

Những ngày này, đi dọc các tuyến phố trung tâm Hà Nội, dễ dàng bắt gặp tấm biển “Trông giữ xe miễn phí dịp Quốc khánh 2/9” treo ngay ngắn ở cổng trường học, cơ quan, khu công cộng. Hàng trăm điểm trông giữ xe được bố trí rộng khắp, tạo thành một “vòng tay” rộng mở, đón hàng vạn người dân từ khắp nơi đổ về tham dự Đại lễ.

Không còn cảnh người dân loay hoay tìm chỗ gửi xe, cũng không còn nỗi băn khoăn về phí gửi xe ngày lễ. Thay vào đó là những nụ cười nhẹ nhõm, sự an tâm hiện rõ trên từng gương mặt. Một bác công nhân đưa con nhỏ đi dự lễ xúc động nói: “Có chỗ gửi xe miễn phí, an toàn, chúng tôi thấy mình được quan tâm, được chào đón. Cả gia đình yên tâm để cùng tận hưởng không khí ngày hội lớn”.

Ở một góc khác, cụ ông ngoài 70 tuổi từ ngoại thành lặn lội vào từ sớm, dắt chiếc xe máy cũ kỹ gửi vào điểm trông giữ nơi ga Yên Nghĩa. Cụ chậm rãi phủi tay, mỉm cười nói nhỏ: “Chính quyền lo cho dân từ chỗ để xe, từ bữa nước, chỗ nghỉ… Thế mới thấy Hà Nội nghĩa tình biết bao. Đi dự lễ mà lòng nhẹ tênh”.

Triệu Trái Tim Chung Một Nhịp Đập
Hà Nội đã bố trí nhiều khu vực làm nhà vệ sinh công cộng phục vụ người dân tham gia sự kiện A80. Đáp lại sự chu đáo này, người dân kiên nhẫn xếp hàng sử dụng dịch vụ. Nét đẹp giản dị nhưng toát lên nét thanh lịch của người Tràng An. Ảnh: Đinh Luyện

Không chỉ có biển hiệu miễn phí, tại nhiều điểm gửi xe, có những người bảo vệ túc trực từ tờ mờ sáng. Họ hướng dẫn, phân luồng, dắt từng chiếc xe, cúi chào niềm nở. Tất thảy họ chỉ mong góp chút sức nhỏ, để bà con ai cũng yên tâm, vui trọn vẹn ngày Quốc khánh đang đến gần.

Trên những chuyến xe buýt sáng sớm và những đoàn tàu điện lao vun vút vào trung tâm Thành phố, không khí Quốc khánh như ùa vào từng chỗ ngồi, từng khung cửa sổ. Những tấm áo đỏ sao vàng rực rỡ chen nhau trong khoang tàu, trên xe buýt, hòa cùng tiếng nói cười rộn rã. Có em bé áp má vào tấm kính cửa, mắt sáng long lanh khi nhìn thấy phố phường Hà Nội ngập tràn cờ hoa. Có cụ già ngồi lặng lẽ, tay nắm chặt cán cờ, gương mặt in dấu những năm tháng chiến tranh nhưng ánh mắt vẫn rực lên niềm tự hào.

Giữa dòng người ấy, tôi chợt nhận ra những chuyến xe hôm nay không chỉ chở hành khách, mà còn chở cả một tinh thần dân tộc đang dâng trào. Từng vòng bánh xe, từng nhịp tàu lăn bánh là từng nhịp tim hòa vào nhau, đưa triệu trái tim về chung một điểm hẹn – Quảng trường Ba Đình, nơi lá cờ Tổ quốc tung bay.

Tôi chợt nhớ đến câu chuyện với một cựu chiến binh mang tên Lê Xuân Tạo khi tình cờ gặp giữa dòng người về trung tâm Thủ đô trong ngày chuẩn bị cho sự kiện A80. Trong dòng người vội vã, cựu chiến binh Lê Xuân Tạo (70 tuổi, quê ở Thanh Oai) lặng lẽ xuất hiện từ sớm. Mái tóc bạc, dáng người gầy nhưng bước chân ông vẫn chắc nịch. Ít ai biết người đàn ông bình dị ấy đã từng đi qua những năm tháng hào hùng và khốc liệt của lịch sử, từ chiến trường miền Nam, sang Campuchia chống chế độ diệt chủng Pol Pot, rồi trở về tiếp tục chiến đấu bảo vệ biên giới năm 1979.

Triệu Trái Tim Chung Một Nhịp Đập
Triệu trái tim cùng chung một nhịp đập, tất cả đều hướng về Quảng trường Ba Đình lịch sử. Ảnh: Đinh Luyện

Trở lại đời thường khi đất nước còn bộn bề khó khăn, ông Tạo miệt mài lao động để nuôi gia đình, bám trụ quê hương. Đến nay, ở tuổi “thất thập”, ông vẫn đều đặn đi làm, vẫn giữ cho mình tinh thần bền bỉ của một người lính. “Để có được hòa bình, hạnh phúc hôm nay, rất nhiều thế hệ đã ngã xuống. Tôi mong lớp trẻ biết ơn và tiếp nối truyền thống của ông cha, phải học tập, rèn luyện để đất nước ngày càng phát triển hơn nữa…” ông Lê Xuân Tạo chia sẻ.

Nhìn dòng cờ hoa rực rỡ trên các con phố, ánh mắt người lính già rạng ngời niềm vui. Ông bảo, điều hạnh phúc nhất với mình lúc này không phải là đã đi qua bao trận mạc, mà là được thấy đất nước đổi thay từng ngày, Hà Nội khoác lên tấm áo mới, rộn ràng chờ ngày lễ lớn. “Tôi chỉ mong có đủ sức khỏe để hòa cùng niềm vui của dân tộc trong dịp trọng đại này,” ông bộc bạch.

Trong giọng nói ấy, người ta thấy rõ một tình yêu đất nước giản dị mà sâu nặng, của một người từng cầm súng bảo vệ Tổ quốc, nay lại lặng lẽ chứng kiến non sông đổi thay trong hòa bình.

Trong ánh sáng rực rỡ của phố phường Hà Nội, đôi mắt người cựu binh ánh lên niềm tin. Đất nước mà ông từng đổ máu để bảo vệ, nay đang bước đi vững chãi trong hòa bình. Và có lẽ, đó là phần thưởng lớn nhất cho cả cuộc đời của một người lính khi được sống để chứng kiến Tổ quốc mình nở hoa.

Để lại một bình luận