Em chẳng thể yêu ai thêm lần nữa


Em chẳng thể yêu ai thêm lần nữa

Vì tim này chẳng chịu được đau thêm

Những vết cắt cũ hằn sâu nơi lồng ngực

Sợ một ngày lại hóa nỗi đau êm.

 

Anh chẳng thể cho em niềm tin đó

Chẳng giữ em khỏi những phút hoang mang

Giữa đôi ta chỉ toàn là khoảng trống

Chẳng đủ gần mà chẳng nỡ vỡ tan.

 

Em đã cố giữ lòng mình bình thản

Mặc cho buồn len lỏi giữa cô đơn

Tựa hồ như gió mùa sang lạnh buốt

Mà chẳng ai kéo chặt lấy tay hơn.

 em chang the yeu ai them lan nua

Có lẽ thế, em nên ngừng hy vọng

Chẳng mong chờ một ai đó đến bên

Bởi tình yêu, nếu không là bến đỗ

Chỉ khiến lòng em giá rét nhiều thêm.

 

Đêm lặng lẽ, trăng mờ soi bóng nước

Sóng lăn tăn gợn những nỗi niềm sâu

Gió lướt nhẹ trên cành hoa khẽ rụng

Tựa như lòng rơi rớt những thương đau.

 

Lối cũ ấy vẫn còn in dấu cũ

Chỉ riêng người chẳng đứng đợi như xưa

Cơn mưa nhỏ rơi dài trên mái ngói

Như giọt buồn đọng mãi giữa hồn thơ.

 

Em chẳng biết nên buông hay nên giữ

Giữ làm gì khi chẳng thể chung đôi?

Tựa lá úa cuối mùa rơi lặng lẽ

Biết chờ ai khi gió cũng xa rồi…

 

© Bùi Lê Cẩm Tú – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Anh, Người Ấy Và Em – Phần 2 | Blog Radio